"Ý Chí của các ngươi lập đại công, tiết kiệm rất nhiều linh hồn lực, giờ mảnh vỡ này trở thành cá trong rọ, chỉ cần chờ ta khống chế thế là xong."
Giang Bình An mừng rỡ: "Tiền bối khống chế nó như thế nào?"
Khí linh: "Mảnh vỡ này không có khí linh, bị bọn người chim may mắn nhặt được dùng linh hồn lực nhét vào tạm điều khiển. Chúng ta chỉ cần tiêu hao hết linh hồn lực bên trong rồi vào c·hiếm đ·óng là được. Đây là cách an toàn nhưng cũng tiêu hao nhất, ngoài ra còn một cách ta mạo hiểm chui vào khống chế nó, dù gì ta cũng là khí linh chí cường chí bảo, ngang cấp với nó..."
"Nếu không mạo hiểm mà vẫn thắng ổn thì chúng ta thắng ổn là được tiền bối ạ!"
"Được, vậy chơi tiêu hao thôi, sẵn tiện ta cũng thử kết hợp nhiều kiểu để sử dụng Ý Chí tốt hơn"
Tạm yên lòng chiến trường bên trong, Giang Bình An tập trung xử lý chiến trường bên ngoài.
Lúc này Silver đã bay lên cao không dám tiếp cận mặt đất, Giang Bình An cũng không e ngại bay lên, từ bỏ ưu thế đôi giày pháp bảo, hắn không tin mình không bay nhanh hơn con chim bị rụng một cánh kia.
Silver chờ mãi 15-20 phút rồi mà át chủ bài vẫn chưa truyền về tin thành công, anh ta rối rắm, bực bội, rầu rĩ... Dù bên trong tiểu vũ trụ được cả bộ tộc chuẩn bị rất nhiều Lục tinh nhưng không có nghĩa chúng là vô cùng vô tận.
Một cái cánh b·ị c·hém là toi mất 30% năng lượng.
Một cái tay là 10%
Một cái chân là 15%
Bị chặt chém mãi vừa đau, vừa khủng hoảng tâm lý lại vừa mất năng tinh.
Silver nhìn thấy rõ hiểm cảnh của mình, phần lớn đều do mất cân bằng làm giảm tốc độ. Anh ta đã tuyệt vọng, biết đối thủ không bao giờ cho mình khôi phục cặp cánh vì vậy quyết tâm tráng sĩ đoạn cổ tay:
Chuyển hết năng lượng trong cánh còn lại sang khôi phục tay chân, sau đó quyết đoán bẻ gãy bỏ luôn nó để lấy lại sự cân bằng khi di chuyển.
Nước cờ mạo hiểm này làm Giang Bình An và quan khách đều hết hồn.
Kỳ chiêu lập tức hiện ra công hiệu: tốc độ của Silver đã cải thiện, thân thể tự khống chế tốt hơn, sự linh hoạt đã trở lại...
Nhưng sau đó... sau đó cũng chẳng thay đổi được gì nhiều, Silver vẫn không có v·ũ k·hí để chống đỡ hữu hiệu trước sự sắc bén vô song của Liệt Thiên Đao.
Người chim khi không còn cặp cánh thì chỉ bay không khác nhân loại bình thường. Giang Bình An vẫn thắng tuyệt đối tốc độ nhờ có Lôi Phong Sí, hắn thầm cảm ơn sự nhắc nhở của Liệt Thiên khí linh, chính đám pháp bảo đã giúp Giang Bình An trở nên lợi hại như bây giờ.
Máu vẫn rơi, tay và chân thỉnh thoảng vẫn rơi... Silver khổ thấu trời nhưng phải kiên trì chờ át chủ bài thành công tẩy não.
25 phút
30
40
50
60
Càng chống đỡ Silver càng tuyệt vọng. Ở phút thứ 60, liên hệ giữa Silver và mảnh ngọc vỡ bị cắt đứt.
Á...
Silver hét thất thanh, anh ta thấy đất trời dường như sụp đổ, bị cắt đứt liên hệ đồng nghĩa với át chủ bài chẳng những thất bại mà còn bị đối thủ c·ướp đoạt!
Đây là điều mạo hiểm mỗi khi xuất thủ mà tộc trưởng Quang Minh tộc hay nói đến.
Mảnh ngọc vỡ không bị luyện hóa triệt để, rất dễ b·ị c·ướp đoạt, vì vậy trước giờ Quang Minh tộc sử dụng nó cực kỳ cẩn thận, không sử dụng thì thôi, khi sử dụng phải có tỷ lệ thành công 98-99% mới dám triển khai.
Nhưng ở đời, đi đêm hoài cũng có ngày gặp ma. Lần này Quang Minh tộc xui xẻo gặp ngay một Vũ Trụ Chi Chủ bí mật, lại cầm trong tay mảnh vỡ chí cường chí bảo có chứa khí linh... Tất cả sự trùng hợp trên dẫn đến kế hoạch hoàn mỹ của Quang Minh tộc trở thành trò cười.
Silver biết mình đã thua, Quang Minh tộc đã thua, thậm chí trong tiểu vũ trụ số Lục tinh quý giá cũng đã mười không còn 1. Anh ta không còn cách nào khác:
- Ta đầu hàng!
Ryes và bốn vị trưởng lão Quang Minh tộc nghe câu này liền lùng bùng lỗ tai, không thể tin nổi tai mình. Họ tuy thấy rõ ràng Silver bất lợi thê thảm nhưng không bao giờ nghĩ rằng át chủ bài của bộ tộc bị thất bại. Riêng chuyện Silver đã khống chế được Giang Bình An nhưng giả vờ thua cuộc thì lại càng nhảm, làm như vậy là tự đào hố chôn vì đây là trận đấu cá cược, ai thua ai phá sản ngay.
Tất cả quan khách có mua cá cược thở phào tung hô, họ đã chờ câu này quá lâu rồi, chỉ vài chục phút mà họ cảm giác như cả thế kỷ, họ đâu biết chiến trường bên trong đầu của Giang Bình An hung hiểm ra sao, họ chỉ biết Silver đã thua trận, cố chống đỡ chỉ làm tiêu hao thêm năng lượng mà thôi.
Giang Bình An dừng tay nhìn trọng tài nhạc phụ, ông lập tức vui vẻ tuyên bố:
- Trận chiến này Giang Bình An thắng, Silver bại!
Chỉ chờ có vậy, Giang Bình An lập tức chú tâm liên hệ Liệt Thiên khí linh:
"Tiền bối, tình hình ra sao, vì sao đối thủ đột ngột đầu hàng?"
"Hắc hắc hắc... Ta đã khống chế thành công mảnh vỡ Quang Minh Châu, tên người chim kia không đầu hàng thì còn làm gì nữa! Tên đó khôn đấy, ta đang chuẩn bị trở lại bản thể để xử lý, ai ngờ đối phương lại thoát!"
Giang Bình An vui vẻ: "Ha ha ha... Chúng ta thành công rồi! Tiêu hao hết bao nhiêu vậy tiền bối?"
"Không nhiều không ít, 40 tỷ linh hồn lực và 40 triệu Ý Chí. Tỷ lệ 1000:1 giữa linh hồn lực và Ý Chí là tốt nhất."
Giang Bình An đau lòng nhỏ máu, thế nhưng nhìn mảnh vỡ Quang Minh Châu hắn lại thấy đáng giá.
Đặc biệt nhất là hắn thoát được một mạng, lại còn có Lam tinh đang chờ đợi:
"Lam tinh yêu dấu, ta tới đây!"
Giang Bình An không thèm ngó Silver, hắn cười nịnh nọt bay đến bên nhạc phụ tộc trưởng Xích Hổ tộc, ông hiểu ý ném cho hắn nhẫn trữ vật:
- 29.000 Lam tinh nè, kiểm tra đi. Ta không ngờ chọn được con rể quá giỏi. Mới có cấp Thái Dương mà đánh thắng được cấp Vũ Trụ luôn.
Giang Bình An khiêm nhường: - Nhạc phụ quá khen, đây chỉ là may mắn cộng thêm pháp bảo lợi hại mà thôi.
- Ha ha ha... Ngươi nói cũng không sai, mấy thứ pháp bảo này thật lợi hại, đặc biệt là Liệt Thiên Đao.
- Đúng vậy, Sophie năn nỉ cụ tổ tặng nó cho ta quá xa xỉ, quá quý giá.
Tộc trưởng Xích Hổ tộc đâu biết chỉ mình Giang Bình An mới kích hoạt thành công khí linh, ông ta trầm trồ khen ngợi:
- Sophie nói rất đúng, bảo kiếm tặng anh hùng. Chỉ khi lọt vào tay ngươi nó mới tỏa sáng ra như vậy, khá lắm tiểu tử.
- Khà khà... Cảm ơn nhạc phụ, ta muốn gửi ngài và bộ tộc 9000 Lam tinh để chia vui! Cái này gọi là gặp mặt thì có phần!
Tộc trưởng gật gù tán thưởng con rể quá biết điều và hào phóng, nhưng ông kiên quyết từ chối:
- Tiền này ta không thể cầm. Nó là do ngươi dùng mạng để đổi. Huống chi Xích Hổ tộc đã nhận được nhiều ích lợi từ Quang Minh tộc rồi!
Nhắc đến kẻ thù, Giang Bình An nhắc nhở nhạc phụ:
- Ngài phải cẩn thận hai chuyện. Một là phải thu lấy chỗ lợi càng nhanh càng tốt vì lần thua cược này Quang Minh tộc rất dễ bị phá sản. Hai là Xích Hổ tộc phải cẩn thận bị trả thù. Tuy lần này công bình giao đấu nhưng thù hận cũng đã kết, ta là kẻ lạ mặt muốn trả thù cũng không biết ở đâu, chỉ có Xích Hổ tộc là lộ diện...
- Ngươi nói không sai! Phải tranh thủ thu chỗ tốt kẻo xôi hỏng bỏng không. Nhưng chuyện kết thù thì Xích Hổ chiến thần chưa từng e ngại một ai!
Giang Bình An lắc đầu: - Nhạc phụ, cẩn tắc vô áy náy. Ngài thử nghĩ xem Quang Minh tộc âm thầm bồi dưỡng một Vũ Trụ Chi Chủ mà không ai hay biết. Đây chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Ta hoài nghi họ có rất nhiều cao thủ cấp 4 linh hồn giấu mặt, nhờ vậy Quang Minh tộc mới có nhiều Lam tinh như vậy!
Giang Bình An hết lòng nhắc nhở, hắn không thể nói huỵch toẹt ra chuyện Quang Minh tộc có thể nô dịch rất nhiều cao thủ nhờ mảnh vỡ Quang Minh Châu.
Tộc trưởng Xích Hổ tộc nghe phân tích đến đây thì giật mình hết hồn. Trước giờ Xích Hổ tộc ỷ vào hai chữ chiến thần không xem ai vào mắt, nếu lần này Quang Minh tộc nổi khùng trả thù, e rằng đại sự không thiện.
- Cảm ơn ngươi, ngươi phân tích rất có lý. Số Lam tinh khổng lồ mà chúng có là điểm đáng ngờ nhất. Xích Hổ tộc chúng ta phải cẩn thận thật nhiều trong thời gian sắp tới.
- Nhạc phụ, ta có để liên lạc ở chỗ Sophie, nếu có việc gấp hãy liên hệ ta!