Giang Bình An nhìn khuôn mặt méo mó dúm dó của Cesar mà cười khằng khặc trong bụng, cảm giác nhà giàu nổ tung chảo hù nhà nghèo thật sướng.
- Ta còn Lam tinh, rất nhiều Lam tinh, ngài muốn mua không?
Cesar như nuốt phải ruồi: - Ặc Ặc Ặc... ngài xem ta bán hết đế quốc này có mua được 1 viên Lam tinh không?
Giang Bình An ra vẻ khó xử: - Hình như là không... Tại hồi nãy ta nghe ngài nói có tiền mà không mua được năng tinh cao cấp nên muốn giúp ngài...
Câu chuyện rơi vào bế tắc, cuối cùng chia tay mạnh ai nấy đi ngủ cho khỏe.
Cesar mặt mày méo mó, nghiến răng kèn kẹt.
Giang Bình An truyền ý niệm cho Mộc Minh Ái:
"Ha ha ha... mồi câu đã rải, để xem cá lớn cắn câu không! Tối nay nàng nhớ cẩn thận nhé!"
...
Đêm nay dường như vẫn bình thường như 3 đêm trước. Thế nhưng giữa đêm đang ngủ Giang Bình An lại ngồi bật dậy, hai mắt mở ra nhưng vô thần, hắn đi tới đi lui trong gian phòng, tay rờ cái này rờ cái kia...
[Thật ra Giang Bình An đang trong một giấc mơ vô cùng chân thật, hắn vẫn mơ về nhà cửa và vợ con như thường lệ, nhưng lần này giấc mộng lại chân thực gấp trăm ngàn lần đến độ hắn phải mộng du.
Hắn mơ thấy mình đang ở nhà cũ ở Sông Bé, miền Nam Việt quốc (tiền truyện).
Nhưng kỳ lạ là trong nhà lại không có ai, hắn dạo tới dạo lui, cất tiếng kêu gọi nhưng không ai đáp trả...]
Giang Bình An mộng du dạo quanh vài lần trong phòng ngủ rộng thênh thang của hoàng cung Sabie, sau cùng hắn mò đến được cửa phòng, mở ra nó rồi vô thức đi đến trước phòng ngủ của Mộc Minh Ái ở sát bên, lại mở cửa phòng này và bước vào như muốn tìm người...
[Trong mộng, Giang Bình An thấy không ai đáp trả bèn đi tìm từng phòng, hắn không tin 8 bà vợ và mười mấy người con lại không có ai ở nhà.
Lật tìm từng phòng, cuối cùng Giang Bình An cũng tìm được vợ lớn Tần Hoài Như trong phòng ngủ.
Lạ lùng là Tần Hoài Như gặp hắn nhưng không hề kêu, không mừng rỡ, chỉ khoanh chân ngồi bất động trên giường.
Giang Bình An đến bên cạnh ôm chầm ái thê và nỉ non:
- Hoài Như ơi... Ta nhớ nàng quá... sao nàng và mọi người lại bỏ ta đi...
Nước mắt Giang Bình An rớt như mưa ướt mặt của Tần Hoài Như, thấm xuống cả áo ngủ của nàng...]
Bên ngoài hiện thực:
Giang Bình An vào phòng thấy Mộc Minh Ái đang ngồi khoanh chân, hắn lững thững đi đến, ôm chầm lấy nàng rồi lẩm bẩm vài câu vô nghĩa...
Mộc Minh Ái lúc này đang điều khiển Thất Thải Độc Nấm hấp thu luyện hóa kịch độc bị trúng trong cơ thể, nàng tính giẫy giụa nhưng bỗng nghe loáng thoáng cái tên "Hoài Như"... Mộc Minh Ái trong lòng liền mềm như bún, ngồi im chịu trận cho Giang Bình An ôm và khóc!
"Trời ơi, Náo Thiên và Elf chi vương nói chàng luôn nằm mơ rồi khóc, giờ ta mới thấy được tận mắt! Tội nghiệp cho chàng... Vậy mà ta cứ vô tâm cứ ghẹo chọc chàng mãi..."
Gương mặt Mộc Minh Ái và áo ngủ của nàng mau chóng bị ướt vì nước mắt, nàng sợ hắn bị trúng độc quá sâu sẽ bị ảnh hưởng không tốt bèn thúc giục một nhánh Hấp Huyết Ma Vương đằng đâm vào người Giang Bình An, sau đó lại thúc giục Thất Thải Độc Nấm ở trên đó hút lấy hết kịch độc trong cơ thể hắn.
Ngay lúc này, Cesar cười khằng khặc đi vào:
- Ha ha ha... Trúng kỳ độc của ta mà được ôm nhau c·hết như thế này thì quá hạnh phúc rồi còn gì! Chỉ cần lột ra mấy cái nhẫn trữ vật là ta giàu sụ. Sau đó đem hai thân xác cao thủ này đi nuôi Thực Cốt Huyễn đằng, vừa hủy thi diệt tích vừa phế vật tận dụng!
Anh ta sợ đêm dài lắm mộng, vội vàng tiến đến cặp tình nhân tội nghiệp để tháo nhẫn trữ vật, anh ta không bao giờ nghĩ rằng trên thế gian này có ai có thể chống lại một trong thập đại kỳ độc của anh ta.
Nhưng trời bất dung gian, trên thế gian không có thứ gì là vô địch tuyệt đối, luôn tồn tại những thiên địch của nhau, bởi vậy mới có câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Ví dụ như chủ nhân của hệ thống giao dịch Thịnh Vượng, Thịnh Vượng Chi Chủ, tay nắm chí cường chí bảo không gian, mạnh mẽ là thế nhưng nếu bị người phục kích, mở ra cấm chế không gian thì e rằng cũng phải ôm hận bị vây công mà c·hết. Bởi vậy tương truyền hành tung của Thịnh Vượng Chi Chủ là cực kỳ bí mật, ông ta không tiết lộ cho bất kì một ai biết, thậm chí còn luôn luôn hóa trang bất đồng thân phận, thật giả khó lòng phân biệt...
Hôm nay cũng vậy, dường như vận số của Đại Đế Cesar đã hết nên mới gặp trúng hai người Giang Bình An, nổi máu tham dùng kỳ độc hãm hại muốn c·ướp c·ủa g·iết người... Nhưng anh ta đâu biết, thập đại kỳ độc mà anh ta luôn tin tưởng vẫn có vài thiên địch, trong số đó có Thất Thải Độc Nấm mà Mộc Minh Ái mới vừa nuôi cấy không lâu.
Thất Thải Độc Nấm không phải là kỳ độc, thậm chí có thể nói độc tố của nó không cao nhưng nó được Mộc Minh Ái lựa chọn vì có khả năng trưởng thành vô hạn:
Nó có thể hút tất cả loại độc trên thế gian để tiến hóa.
Chính khả năng kỳ diệu đó đã làm nó trở nên khắc chế mọi loại độc trên thế gian. Tuy nhiên để gieo trồng được nó hầu như rất khó khăn. Chúng rất hiếm xuất hiện ngoài thiên nhiên, sinh trưởng sinh sản lại cực kỳ khó và chậm chạp. Muốn lấy giống về nuôi cấy lại cần các thiên tài địa bảo hệ Mộc quý giá, không tiếc vốn gốc bỏ ra tài bồi mới có thể sống được...
Nhưng bản thân của Mộc Minh Ái lại chính là mảnh vỡ chí cường chí bảo hệ Mộc, hoàn toàn là thiên đường để cấy ghép nuôi trồng Thất Thải Độc Nấm, cuối cùng nó cũng lập được kỳ công đầu tiên trong tối hôm nay: Cứu mạng cho Giang Bình An và Mộc Minh Ái!
Giải thích thì dài dòng nhưng sự việc lại xảy ra trong chớp mắt.
Cesar nhanh chóng tiến đến chộp tay Giang Bình An để lột nhẫn trữ vật thế nhưng chưa kịp chạm vào đã bị Mộc Minh Ái thổi mảnh vỡ Quang Minh Châu từ trong miệng bay thẳng vào đầu của Cesar.
Anh ta hoảng hốt né tránh nhưng không tài nào né kịp mảnh vỡ Quang Minh Châu, nó đã hoá thành chùm tia sáng bắn vào đầu và lọt thẳng vào không gian tinh thần của anh ta.
Lần này Cesar xui xẻo, Mộc Minh Ái rất ghét anh ta nên điều khiển mảnh vỡ Quang Minh Châu chiếu sáng tinh lọc rất thô bạo.
Cesar đau đớn tận tâm hồn, ôm đầu khóc thét, lăn lộn ngã vật xuống mặt đất, cong mình thành con tôm chật vật cực kỳ, không còn sót chút xíu gì là Đại Đế quyền uy khát máu nữa.
Tiếng thét của Cesar chưa kịp vang lên thì Mộc Minh Ái đã cẩn thận dùng năng lượng bao bọc cả gian phòng ngủ để c·ách l·y tất cả, tránh biến cố ngoài ý muốn.
Cesar linh hồn lực quá nhỏ yếu, chỉ có 20-30 ngàn điểm, anh ta chỉ chịu đựng được hơn 10 giây là đã bị tinh lọc, tẩy não, Mộc Minh Ái cho vào một ít linh hồn lực của mình để khống chế anh ta và phất tay thu luôn vào không gian trữ vật để đỡ chướng mắt.
Sau đó nàng quay sang tranh thủ... ôm Giang Bình An.
"Hì hì hì... ngày thường dễ gì cho ta động tới ah! Bây giờ có cơ hội ôm thoải mái cứ ôm... Nếu mình nhân dịp này mà "ấy ấy gì kia" thì sao nhỉ?"
Một ý nghĩ vừa mê người lại vừa c·hết người nảy ra trong đầu của Mộc Minh Ái làm nàng đỏ lừ mặt mũi, nàng biết bây giờ Giang Bình An không biết gì, không chống cự, thậm chí có thể hùa theo hưởng ứng nhiệt tình vì trong mơ chàng ta đang ở với vợ...
Nhưng hỡi ôi! Nhìn thấy ý trung nhân của mình ôm vợ trong mơ mà khóc sưng hai mắt như vầy làm sao Mộc Minh Ái "hạ độc thủ" cho được?
Mộc Minh Ái luyến tiếc nhìn Giang Bình An, cuối cùng nàng lẩm bẩm:
- Sống là phải biết chờ đợi. Dưa hái xanh không ngọt, ta phải chờ chàng tiếp nhận ta, chào đón ta, cưới hỏi ta, cầu khẩn ta... thì ta mới động phòng với chàng ah!
Giang Bình An không hề biết hắn vừa mới thoát hai kiếp nạn liên tục: Sát kiếp và tình kiếp.
Thất Thải Độc Nấm vẫn miệt mài thu hút kỳ độc trong cơ thể hai người, nhưng thật kỳ lạ, cứ hút hết là lại có tiếp, Mộc Minh Ái giật mình nhìn quanh quẩn gian phòng: