Đại Náo Từ 1960

Chương 487: Chính truyện 167. Tĩnh Tâm - Tỉnh Hồn - Tỉnh Giác



Chính truyện 167. Tĩnh Tâm - Tỉnh Hồn - Tỉnh Giác

- Trà ngon quá!

- Nhưng đắng lắm phải không chàng?

- Đắng kinh khủng, bù lại hiệu quả tuyệt vời. Sao nàng làm ra nó được vậy?

Mộc Minh Ái mỉm cười: - Đi một ngày đàng học một sàng khôn! Ta theo chàng đến Anh Túc Tinh, thấy kẹo Sung Sướng uy lực ghê gớm, dù chưa thử nhưng ta cũng đã sợ tính gây nghiện của nó vì vậy về nhà quyết tâm làm ra một loại trà có thể thanh tĩnh tâm thần, cắt giảm hoặc chữa trị được cơn nghiện.

Sau đó ta tập trung vào tính chất thanh tĩnh của trà xanh. Đó mới là tính chất chính của trà, còn thanh lọc cơ thể chỉ là phụ. Riêng Minh Ái trà có thêm linh hồn lực thì chẳng qua là ta ăn gian, truyền linh hồn lực vào đó mà thôi.

- Ủa... ta nhớ Minh thụ bản thân có chứa linh hồn lực mà, vậy nên Minh Điệp sâu bướm ăn mới tạo hồn tinh và Cự Trùng tộc khi xưa cũng đến đây ăn c·ướp về để tăng linh hồn lực!

- Hì hì... đúng là có, nhưng phải số lượng rất nhiều, còn một vài đọt non làm sao chứa 1-2 điểm linh hồn lực trong một tách trà nhỏ được! Ta phải truyền thêm vào đó chứ, chẳng qua là lợi dụng trà để cho phàm cấp có thể hấp thụ dễ dàng linh hồn lực mà thôi.

- Ta đã hiểu! Vậy loại trà mới này nàng định đặt tên là gì?

- Trà này có 3 cấp độ vì vậy sẽ tách ra làm 3 loại trà.

Loại thứ nhất là Tĩnh Tâm trà, chỉ đắng cấp độ 3.

Loại thứ hai là Tỉnh Hồn trà, đắng cấp độ 6.

Loại thứ ba là Tỉnh Giác trà, đắng cấp 9.

Trong đó Tĩnh Tâm trà chuyên dành để uống giải khát khi cần tập trung. Tỉnh Hồn trà thì chuyên cắt đứt cơn nghiện, hoặc giảm v·ết t·hương lòng... Tỉnh Giác trà lại giúp đánh thức giác quan thứ sáu, đặc biệt trân quý và khó chế tác, nó có sản lượng rất ít nên chỉ dành cho chàng uống.



Ngoài ra việc pha chế một tách trà có 3 loại lồng ghép như vừa rồi là thủ pháp đặc biệt của ta, nó cũng chỉ dành cho chàng một người mà thôi.

- Khó pha chế như vậy sao nàng còn cất công làm gì, có phải là cầu kỳ lắm đúng không?

- Hì hì... rất cầu kỳ! Ngoài việc phải có nguyên liệu đủ 3 loại trà, còn phải tốn thời gian nửa ngày mới pha ra được 1 tách như vậy. Mới đầu ta chỉ định khoe khoan lấy le với chàng, nhưng về sau ta phát hiện uống như vậy mới tạo ra tác dụng kích phát giác quan thứ sáu tốt nhất!

Giang Bình An gật gù, nhưng hắn vẫn thấy sai sai gì đó.

- Ta không hiểu, nếu cần uống liên tục ba ngụm trà cấp độ khác nhau, như vậy pha ra ba tách 3 loại rồi uống lần lượt là được rồi mà?

Mộc Minh Ái ôm bụng cười:

- Trời ơi... chàng đúng là dân ngoài nghề, uống như vậy chỉ được cái "hình" không được cái "thần".

- ???

- Vậy chứ chàng thấy đan dược không, ví dụ như nó cần 4 loại linh dược, chàng lại lấy 4 loại ra chiết xuất riêng sau đó uống từng thứ thử xem kết quả có giống với uống một viên đan dược không?

Giang Bình An lúng túng: - Ta e là... không.

- Hi hi... nói như vậy cũng còn hơi khó hiểu, giờ ví dụ đơn giản hơn như nấu cơm đi, cần gạo và nước. Thế nhưng chàng nấu nước riêng và nấu gạo riêng sau đó lần lượt ăn và uống từng thứ sẽ...

Giang Bình An phất tay: - Rồi rồi... ta hiểu rồi, ăn từng thứ sẽ nát bét, nước trở thành nước sôi để nguội, gạo trở thành gạo rang. Thôi, ta phục rồi, tóm lại là pha chế sẽ làm chúng phản ứng, cộng hưởng với nhau chứ gì?

- Chính xác, nhưng ngoài ra còn một lý do quan trọng nữa, đó là độ đắng tăng dần thì chàng sẽ dễ tiếp nhận hơn!



Giang Bình An cảm động, lý do thứ hai này đáng giá cho triệu like.

- Vậy còn loại trà Tỉnh Hồn, cắt cơn nghiện thì sao? Có cần giảm dần độ đắng không?

- Không nha, thuốc đắng dã tật. Đang vật vã lên cơn nghiện, chơi một tách vào là đảm bảo cắt cơn, nếu chưa cắt thì thêm tách thứ hai, thứ ba...

- Tuyệt... tuyệt... tuyệt... Ta nghĩ loại thứ hai này sẽ bán đắt như tôm tươi ở khu vực Anh Túc Tinh.

- Nhưng ta e là Sung Sướng Vương biết có loại trà này sẽ không vui...

- Ha ha ha ha ha... nàng suy nghĩ quá đơn giản, ta thì cho rằng Sung Sướng Vương chẳng những không có mất vui mà lại còn khoái nữa là khác!

- ???

- Nàng thử tính đi, sản lượng kẹo Sung Sướng là giới hạn, cung không đủ cầu, đâu có chuyện bán không ai mua! Ngoài ra khi có Tỉnh Hồn trà thì khách hàng càng thích sử dụng kẹo Sung Sướng vì đã hạn chế bớt phần nào tác dụng phụ của nó rồi!

...

Giang Bình An dẫn Mộc Minh Ái đi công tác ở Anh Túc Tinh để ra mắt 2 sản phẩm trà mới: Tĩnh Tâm và Tỉnh Hồn trà.

Hai loại trà này vừa dễ chế tác vừa không hao tổn linh hồn lực nên Giang Bình An chuẩn bị sản xuất đại trà để bán ra với số lượng lớn.

[Điều Giang Bình An đoán đã trúng phốc, Sung Sướng Vương chẳng những không phiền vì hai loại trà mới mà còn cực kỳ vui vẻ, nhưng lại không phải vì trà mà vì Mộc Minh Ái mỹ nữ.

Sung Sướng Vương ngày nhớ đêm mong cả mấy tháng, giờ mới nghe tin nàng xuất hiện, dù rằng còn thiếu Elf chi vương nhưng không sao, có 1 rồi sẽ có 2, anh ta không tin có mỹ nữ nào không thích vẻ đẹp ma mị của mình, ngoài ra thực lực và tài sản khủng bố cũng là hai lý do khiến 99% các mỹ nữ cam nguyện l·àm t·ình nô.]



Giang Bình An không biết có kẻ nhớ thương hồng nhan tri kỷ của hắn, hắn đang ngồi nghe hồ tộc mỹ nhân đội trưởng báo cáo, tình hình có vẻ không khả quan:

- Chủ nhân, đơn đặt hàng chỉ bằng 1/5 bên Hắc Mãng Tinh. Lý do là kẹo sung sướng cũng có thể cho phàm cấp sử dụng, ngoài ra nơi này thừa thãi năng tinh cao cấp, có thể mua rất nhiều thiên tài địa bảo và các loại siêu cấp thức ăn giúp tăng trưởng linh hồn lực cho phàm cấp. Ta đoán 1/5 đơn đặt hàng này chỉ là vì các thế lực muốn dự trữ chiến lược. Qua đợt đặt hàng này sẽ giảm xuống rất nhiều.

Giang Bình An phất tay: - Không sao đâu, chuyện mua bán lời lỗ là bình thường, đây là do đặc thù của địa phương. Không phải lỗi của chúng ta. Vì vậy chúng ta nên đa dạng hóa sản phẩm thay vì chỉ có một. Lần này may mắn vừa có hai loại trà mới rất phù hợp với khu vực này! Nào... tất cả hãy thử uống hai loại trà này xem hiệu quả ra sao, hãy nhớ kỹ, uống Tĩnh Tâm trà trước rồi mới uống Tỉnh Hồn trà sau nhé!

Giang Bình An cười hắc hắc nhìn thuộc hạ sắp sập bẫy trà siêu đắng.

Mộc Minh Ái ngồi một bên cũng buồn cười cho cái tính trẻ con này của ý trung nhân. Ai đời mình bị trúng chiêu cũng muốn thuộc hạ trúng chiêu...

Không ngoài dự đoán, 20 tinh linh và 10 hồ tộc đều khóc không ra nước mắt, bọn họ thề cả đời chưa ăn hay uống loại thuốc nào đắng đến đáng sợ như vậy, cũng may nghe lời chủ nhân uống từ trà Tĩnh Tâm qua trà Tỉnh Hồn nên mới có được giảm sốc.

Hồ tộc đội trưởng chớp chớp đôi mắt đẹp đã ẩn hiện nước mắt:

- Chủ nhân à, ngài muốn g·iết bọn ta sao?

- Khà khà khà... nhiêu đó mà xi nhê gì - Giang Bình An vỗ ngực - Ta còn uống cả loại trà thứ ba nữa kìa, tác dụng và độ đắng cao hơn mấy bậc luôn, ngươi dám thử không?

Hồ tộc đội trưởng biết chủ nhân không cần gạt mình vì vậy tự nhiên nàng thấy được an ủi: "Trời ạ, hóa ra có người còn bị đắng hơn mấy lần mình chịu hồi nãy!"

- Chủ nhân, loại trà thứ nhất Tĩnh Tâm tuy có thể tạm chấp nhận mặc dù rất đắng nhưng loại thứ hai Tỉnh Hồn làm sao có ai dám uống lần hai mà chúng ta bán được?

- Hắc hắc... Nhờ phúc của kẹo Sung Sướng mà cả khi vực xung quanh đây đều trở thành nghiện ngập. Ngươi nghĩ xem, nếu con nghiện đang lên cơn ghiền mà không có Sung Sướng kẹo hoặc không muốn ăn nó, muốn cai nghiện... khi đó uống vào 1-2 ly trà Tỉnh Hồn thì sẽ ra sao?

Hồ tộc đội trưởng rùng mình vì bị ám ảnh bởi độ đắng cấp 6, nhưng viễn cảnh chủ nhân đưa ra quá hay, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nàng reo lên:

- Oa... ta đã hiểu, thuốc đắng dã tật. Cơn nghiện mà gặp Tỉnh Hồn thì phải tỉnh ngay thôi, nhất là khi chưa uống trà Tĩnh Tâm giảm sốc. Chủ nhân đặt tên Tỉnh Hồn này quá tuyệt, uống vào là bảo đảm linh hồn thức tỉnh.

- Đó là tác dụng trà Tỉnh Hồn, còn trà Tĩnh Tâm cũng dành cho con nghiện là chủ yếu, ngươi thử nghĩ coi, những người nghiện ngập suốt ngày sống lơ mơ... nếu thường thường uống trà Tĩnh Tâm giải khát thì ít ra họ sẽ được tỉnh táo, có thể sinh hoạt tốt đẹp hơn. Đây là hai loại trà rất hữu ích, rất nhân văn, đặc biệt là trong khu vực này!