Đại Náo Từ 1960

Chương 494: Chính truyện 174. Tà và chính



Chính truyện 174. Tà và chính

Tam Nhãn Tinh, Đại náo tiểu vũ trụ.

Giang Bình An vừa đi tới đã có tộc trưởng Tam Nhãn tộc bay ra tiếp đãi.

- Xin chào Đại chủ nhân!

- Chào người Tam Thần Nhãn. Hôm nay ghé thăm hỏi ngươi và mọi người về tiến triển công trình nghiên cứu sẵn tiện gửi biếu một chút quà.

- Wow... có quà? Nhưng sao ngài biết bọn ta thích gì mà tặng? Không lẽ là quang não tính toán mới ra đời mới hơn?

Giang Bình An bị sặc: - Ặc... không phải! Ta đâu rành về kỹ thuật, ta tặng quà là trà!

- Trà? Ồ... hình như nó là một loại thức uống của loài người. Chúng ta ở đây đâu có thời gian rảnh rỗi nhâm nhi, lúc nào đói chúng ta toàn uống dịch dinh dưỡng, vừa no bụng vừa hết khát, thậm chí không cần thải chất thải nên không mất thời gian đi toilet hoặc đi tiểu...

Giang Bình An lắc đầu bó tay, Tam Nhãn tộc quá trâu bò, tất cả đều vì khoa học, bỏ hết mọi niềm vui: Ăn, uống, thời trang, bạn bè, vợ chồng, con cái, du lịch, giải trí văn nghệ, đọc sách...

Một dân tộc như vậy xứng đáng trở thành lĩnh tụ trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật của liên vũ trụ. Giang Bình An và mọi người tuy có nhiều khía cạnh chê bai Tam Nhãn tộc nhưng về ước vọng chinh phục khoa học kỹ thuật của họ lại không thể không bái phục sát đất.

Giang Bình An móc ra một túi trà, tự tay pha hai ly để hắn và Tam Nhãn tộc trưởng uống thử.

- Mời tộc trưởng!

Tam Nhãn tộc trưởng dù không thích nhưng phép lịch sự vẫn hiểu, đặc biệt khi đại chủ nhân tự pha trà, ông ta cảm động:

- Ôi quý hóa quá! Cảm ơn Đại chủ nhân!

- Không có gì, xem như ta thưởng ngươi công lao cực khổ nghiên cứu bấy lâu nay. Trà này cần uống từng ngụm nhỏ, nhấm nháp thưởng thức, đừng hấp tấp như trâu uống nước, sẽ phí công của ta!

Tam Nhãn tộc trưởng dằn lòng, lần đầu tiên trong cuộc đời dài đăng đẳng nhấm nháp thưởng thức một tách trà.

Đắng.



Đắng đến nao lòng.

Sau đó đột nhiên tâm trạng bình tĩnh.

Tạp niệm biến mất.

Sức tập trung tăng lên max cấp...

Một ngụm

Hai ngụm

Ba ngụm

Đắng vẫn là đắng nhưng tập trung ngày càng cao, tạp niệm biến mất hoàn toàn.

Tam Nhãn tộc trưởng nhắm mắt, hơi thở điều hòa chậm lại, sau 15 phút ông ta mở ra đôi mắt to đen hưng phấn reo lên:

- Wow... một tách trà mà tác dụng tăng cường tập trung đến 14 phút 23,45 giây...

Giang Bình An vỗ trán bó tay, đúng là cuồng nghiên cứu, uống trà mà còn bấm đồng hồ để cảm ứng.

Tam Nhãn tộc trưởng không để ý, ông ta vẫn tiếp tục trình bày:

- ... Nếu một ngày ta uống 10 tách thế này, có lẽ hiệu suất sẽ tăng lên 50% nếu tất cả các nghiên cứu viên đều uống... Ôi, hiệu suất sẽ tăng lên vùn vụt, tha hồ mà hoàn thành dự án! Chủ nhân món quà này ta quá thích mặc dù nó... quá đắng! Ngài có thể...

Giang Bình An nhìn đối phương vặn vẹo hai bàn tay nhỏ xíu mà bật cười:

- Khà khà khà... Biết thứ này tốt rồi chứ gì? Ngươi yên tâm, chỉ cần tiến độ nghiên cứu tốt đẹp thì ta sẽ tặng rất nhiều cho các ngươi, thậm chí còn có thể cung cấp hàng tuần, hàng tháng...

- Oa... tuyệt cú mèo! Dự án tiến bộ rất lớn, ngài muốn nghe báo cáo chi tiết hay báo cáo tổng quan?

- Không cần chi tiết, không cần tổng quan, chỉ cần biết số phần trăm so với yêu cầu ban đầu là được.



Tam Nhãn tộc trưởng giơ ngón cái nịnh nọt:

- Đại chủ nhân quả nhiên luôn tiết kiệm thời gian, hiệu quả tối đa. Hiện tại chúng ta đã đột phá được 78,5% yêu cầu của ngài, còn cần thêm vài tháng, tốt nhất là nửa năm để chúng tôi có thể hoàn thiện kỹ thuật tốt nhất có thể!

- Ha ha ha... Các ngươi giỏi quá! Có muốn ta khen thưởng gì thêm không?

- Ta chỉ cần loại trà này thôi! Hiện tại nơi này đã quá đầy đủ, có hồn tinh luyện hóa thoải mái, vừa lên cấp linh hồn đã có ngay Bạch tinh để lên cấp Hành Tinh. Có Bạch tinh này điều dưỡng thân thể, tất cả tộc nhân đều khỏe mạnh, tuổi thọ lâu dài không còn bất kỳ nỗi lo nào nữa.

- Vậy còn trẻ em?

- Ôi trời, lần trước Đại chủ nhân giúp đỡ ấp nở thành công 1 tỷ trẻ em, hiện giờ cả bộ tộc phát triển cực kỳ thịnh vượng, không cần thiết tạo thêm nữa.

- Thôi được, chuyện Tĩnh Tâm trà này, giờ ta giao trước cho ngươi mười tấn, khi nào uống hết bay qua Minh Thụ Tinh lấy hàng tiếp.

- Tên trà hay quá, Tĩnh Tâm tạo sự tập trung, tập trung sẽ nghiên cứu tốt!

- Tam Thần Nhãn, ngươi làm rất tốt, hiện tại ta có rất nhiều năng tinh cao cấp, ngươi muốn thay Bạch tinh bằng năng tinh cao cấp hơn không?

Tam Nhãn tộc trưởng lắc đầu từ chối:

- Ta không cần. Tam Nhãn tộc không có thiên phú chiến đấu, việc nghiên cứu lại không cần nhiều năng lượng, nếu sử dụng năng tinh cao cấp hoàn toàn là miễn phí. Riêng việc dùng năng tinh cao cấp làm pin khi nghiên cứu sản xuất thì đã có Bạch Long đại nhân cung cấp rất nhiều rồi ạ!

- Ok... nếu vậy ta sẽ chờ ngươi luôn nửa năm cho tốt. Tạm biệt nhé tộc trưởng.

...

Vừa rời Tam Nhãn Tinh, Giang Bình An đi đến Minh Thụ Tinh tìm Mộc Minh Ái.

- Hi hi... mới chia tay sao chàng lại kiếm ta?



- Ta muốn bàn với nàng về trà Tĩnh Tâm. Vừa rồi ta tặng cho Tam Nhãn tộc, trà này giúp họ tập trung nghiên cứu rất tốt, về sau sẽ uống số lượng lớn. Ta cũng muốn phổ biến trà này toàn bộ tiểu vũ trụ cho các cao thủ sử dụng giúp tăng sức tập trung... Vì vậy ta muốn nhờ nàng nhân giống sau đó trồng ra vài hành tinh, nhờ tinh linh cao thủ chăm sóc và sản xuất trà Tĩnh Tâm với số lượng lớn.

- Hi hi... chuyện nhỏ! Trà Tĩnh Tâm và Tỉnh Hồn quan trọng ở cây giống, ta sẽ cho linh hồn phân thân nhân giống thật nhiều. Kỹ thuật sản xuất hoàn toàn không khó, các tinh linh sẽ dễ dàng sản xuất ra được.

- Rất hay. Trà Tỉnh Hồn chúng ta chỉ cần sản xuất vừa đủ bán ở Anh Túc Tinh, riêng trà Tĩnh Tâm ta sẽ ngưng bán ở đó, chỉ tự sản tự tiêu trong Đại Náo tiểu vũ trụ mà thôi.

- ???

- Tam Nhãn tộc trưởng nói mỗi ngày uống chừng 10 tách đã có thể tăng trưởng 50% sự tập trung nghiên cứu. Nó lợi hại như thế chỉ nên tiêu thụ nội bộ, tránh bị thế lực bên ngoài lợi dụng tăng trưởng quá nhanh, lúc đó chúng ta sẽ vô tình tạo ra cường địch.

- Nhưng nếu không bán ra thì chúng ta sẽ thiếu một nguồn thu Ý Chí!

- Không sao, có Minh Ái trà và Tỉnh Hồn trà là được. Ta còn nhờ Đệ Tam giao dịch Minh Ái trà đổi về Ý Chí nữa, sẽ không quá thiếu đâu. À... khi nãy nàng nói trở về nghiên cứu loại trà mới vì có linh cảm là sao?

Mộc Minh Ái mỉm cười đắc thắng:

- Ta lấy linh cảm từ kẹo Sung Sướng, ta cũng muốn tạo một loại trà làm tăng trưởng linh hồn lực nhanh chóng như vậy!

Giang Bình An trợn trừng mắt: - Lợi hại vậy sao! Không lẽ trà cũng gây nghiện được?

Mộc Minh Ái bị hắn chọc cười: - Ui dùi ui... Nếu sản xuất trà gây nghiện thì chúng ta đã có kẹo Sung Sướng rồi còn gì! Ta lấy linh cảm là lấy sự tăng trưởng linh hồn lực tự nhiên thật nhanh kìa. Chàng thử nghĩ xem, các loại thiên tài địa bảo tăng linh hồn lực có không ít nhưng rất quý hiếm, giá cả cực cao, lại chứa nhiều tạp chất...

Nếu ta tạo ra được một loại trà có thể tăng linh hồn lực giống Sung Sướng kẹo mà hoàn toàn không gây nghiện thì sao?

Giang Bình An rờ cằm suy nghĩ hồi lâu sau đó phán một câu xanh dờn:

- Thì khó chứ sao!

- ???

- Nàng thử nghĩ coi, làm chuyện xấu dễ, làm chuyện tốt cực khó! Loại trà tốt như nàng nói không dễ gì chế tạo đâu, hoặc nếu tạo ra được sẽ rất xa xỉ, khó khăn.

Mộc Minh Ái chép miệng: - Ta biết! Dù ta có Minh Ái trà, uống nó có linh hồn lực nhưng hoàn toàn thua kém kẹo Sung Sướng, kẹo đó dùng càng lâu tăng cao càng nhiều theo cấp số nhân một cách tự nhiên. Loại trà ta muốn tạo ra cũng cần có tác dụng như vậy chứ không phải như Minh Ái trà, chứa linh hồn lực toàn là của ta đưa vào.

Giang Bình An tò mò: - Vậy nàng dựa vào nguyên lý gì để linh hồn lực tăng nhanh tự nhiên?

- Kẹo Sung Sướng làm mọi người đê mê, sung sướng bay bổng, ảo giác tràn lan... trong quá trình đó linh hồn cực kỳ dễ chịu và linh động... nó sẽ tăng trưởng linh hồn lực nhanh hơn bình thường. Nhưng ta nghĩ đó là con đường Tà Đạo, tác dụng phụ quá nhiều.

Ta muốn đi Chính Đạo, ta muốn trà của ta làm linh hồn cực độ thanh tĩnh, bồng bềnh phiêu dật, sung sướng dễ chịu... Từ đó linh hồn chắc chắn cũng sẽ tăng trưởng nhanh hơn bình thường và không có tác dụng phụ!