[Đại Ngu Hải Đường] Sự Tồn Tại Tuyệt Vời Nhất

Chương 22



Hai người trở lại kí túc xá, bị mọi người lên án một hồi vì mất tích cả ngày hôm nay. Ngu Thư Hân chịu trận, chấp nhận hạ mình để được ăn đồ của Dụ Ngôn làm, dù sao thì từ đêm qua tới giờ, nàng cũng đều làm những hoạt động mất sức, lại chưa ăn gì, giờ cũng không còn sức mà cãi lại nữa.

Dùng bữa xong, bốc thăm chia phòng, nàng cùng Tiểu Đường và An Kỳ chung phòng. Nhưng cuối cùng, tất cả quyết định để cho hai người phòng nhỏ nhất, An Kỳ qua phòng khác rộng hơn, đủ cho 4 người ở.

- Tôi không muốn làm bóng đèn.

An Kỳ hét ầm ĩ, nhất quyết đòi sang phòng khác.

Trong thời gian này, cả nhóm có vài ngày nghỉ, vừa để chuẩn bị cho hành trình mới, vừa để công ty sắp xếp lịch trình cụ thể. Trong mấy ngày này, hoạt động chính của The Nine là ... ngủ, thỉnh thoảng thì lên mạng xã hội commet qua lại một chút. Người duy nhất vẫn thức dậy đúng giờ có lẽ là Dụ Ngôn, thói quen nề nếp bao năm không cho phép Dụ Ngôn ngủ cả ngày như mấy người kia. Tự nấu một chút đồ ăn sáng cho mình, Dụ Ngôn lên mạng, chợt một đoạn clip đập vào mắt cô. Tăng Khả Ny nằm trên giường của Kim Cát Nhã, ôm cô ấy ngủ, thậm chí còn ngửi cổ ngửi tóc Kim Cát Nhã, khen thơm khen đẹp?

Máu nóng nổi lên, Dụ Ngôn ngay lập tức nhắn tin cho Tăng Khả Ny kèm ảnh chụp đoạn video đó.

- Vui lắm không Tăng Ny?

- Đó không phải chị.

Tăng Khả Ny ngay lập tức trả lời.

- Là chị em sinh đôi của chị?

- Chị phải đi quay rồi, hôm nay quay show cùng Đồng Đồng.

Tăng Khả Ny trốn tránh. Đoạn clip đó quay vào hôm cô nhìn thấy Dụ Ngôn đỡ Châu Tử Thiến lúc cô ấy bị ngất. Cô buồn quá, vào tìm Triệu Tiểu Đường thì không thấy, chỉ có Kim Cát Nhã ở đó, liền lên nằm ngủ cùng luôn.

- Đi đi.

Dụ Ngôn trả lời ngắn gọn, được lắm, Tăng Ny, cứ để em gặp chị xem.

Sau mấy ngày ngắn ngủi, cả nhóm bắt đầu quay trở lại luyện tập cho các sân khấu sắp tới. Triệu Tiểu Đường sau khi tập xong lại đòi đi mua sắm, sau đó trực tiếp kéo Ngu Thư Hân đi cùng. Đây là điều cô vẫn luôn mong muốn sau khi rời khỏi chương trình, đó là chân chính nắm tay Hân Ngu đi dạo phố, như tất cả những đôi tình nhân bình thường khác. Dù vẫn còn đọc được những bình luận không tốt, thậm chí còn phải tự đi phản hắc, nhưng đó đều là chuyện ngoài lề. Sau khoảng thời gian rèn rũa bản thân cả trên phương diện chấp nhận rằng không thể ép tất cả mọi người thích mình, cô liền chẳng còn gì lo lắng, làm những chuyện khiến mình hạnh phúc là được. Mà trên danh nghĩa bạn thân, cùng nhau đi dạo phố cũng không phải chuyện gì to tát.

- Lấy cho tôi cả hộp son này đi.

Ngu Thư Hân ngạc nhiên, gì mà mua cả hộp vậy.

- Chị lúc nào cũng để ý chuyện em tặng son cho Tiểu Vi, giờ em mua tặng chị cả một hộp, khỏi ghen nữa nhé.

Ngu Thư Hân nhìn khuôn mặt gian xảo của người kia, bật cười. Đây là cái đạo lý trẻ con gì chứ, nghĩ nàng ghen nên mua cho nhiều son hơn à? Có lẽ ngoài Triệu Tiểu Đường ra, chẳng ai nghĩ được việc này nữa.

Mua sắm xong, hai người về nhà riêng của Ngu Thư Hân. Lần này Triệu Tiểu Đường quyết tâm nấu một bữa cơm cho lão bà của mình, dù sao thì trong sổ tay yêu đương của Tôn Nhuế dặn dò cũng có một mục: "cùng nhau tận hưởng bữa tối ấm áp tại nhà". Chỉ còn hôm nay rảnh rỗi thôi, từ mai hai người sẽ có lịch trình kín đặc tới cuối tháng rồi.

- Em có làm được không vậy?

- Được chứ, chị mau ra ngoài đi.

Ngu Thư Hân đứng dựa vào cửa bếp, nhìn Triệu Tiểu Đường đeo tạp dề hình con cá, đôi tay không ngừng thái thịt rửa rau, miệng còn ngân nga vài câu hát, nàng không biết rằng trên môi mình đã tự vẽ ra một nụ cười hạnh phúc đến chừng nào. Nàng tiến tới, ôm eo Tiểu Đường, khuôn mặt áp vào lưng người cao hơn, hít thật sâu cái mùi khiến nàng càng ngày càng nghiện. Ước gì thời gian dừng lại ở đây lâu hơn một chút.

- Sao vậy, thấy em rất thu hút đúng không?

- Phải, rất có dáng vẻ của người vợ đảm đang.

Hai người cứ như vậy, một người nấu một người ôm không rời, cuối cùng cũng xong bữa cơm với vài món ăn đơn giản.

- Tiểu Đường, em biết không, bọn họ nói rằng chị đang bao nuôi một tiểu thịt tươi, là người duy nhất trong nhóm đang hẹn hò đấy.

Ngu Thư Hân nói khi đang ăn con tôm Triệu Tiểu Đường bóc cho.

- Đâu có sai.

- Gì cơ?

- Em không phải là tiểu thịt tươi sao, haha. Ngu phú bà, bao nuôi em đi.

- Không, em quá tốn kém.

- Em vẫn luôn tự hỏi, cuối cùng thì chị quản lý bao nhiêu công ty vậy?

Ngu Thư Hân khựng lại một chút, trước giờ chưa bao giờ hai người nói về vấn đề này, tuy rằng cả hai đã biết hết gia thế của đối phương. Ngu Thư Hân không phải muốn giấu người kia, chỉ là có một số chuyện nàng làm ra, cốt lõi để bảo vệ Triệu Tiểu Đường, nhưng không muốn người kia biết.

- Chỉ là góp cổ phần vào mấy công ty con của gia đình thôi.

- Vậy em yên tâm rồi, nếu lúc nào kiệt sức rồi em cũng không lo chết đói.

Triệu Tiểu Đường nói xong, cười phá lên. Bữa cơm này có lẽ chỉ toàn vị ngọt.

Hai người ăn uống xong, vận động một chút trên giường rồi mới chìm vào giấc ngủ.

Chuỗi ngày tiếp theo của cả nhóm luôn là làm việc đến 20 tiếng một ngày, quay quảng cáo, chụp hình, phỏng vấn, tới khi cả nhóm có buổi livestream đầu tiên, Triệu Tiểu Đường lại đến ngày đèn đỏ, bụng đau thắt đến nhăn nhó mặt mày. Do suốt thời gian qua ăn ngủ đều thất thường, stress và áp lực quá nhiều, dẫn tới sức khỏe ai cũng yếu đi.

Ngu Thư Hân lên xe, thấy người kia ngồi đó mắt nhắm nghiền, tay ôm bụng mệt mỏi, trong lòng vô cùng xót xa.

- Có thể tiếp tục không?

Nàng khẽ hỏi.

- Em không sao, chỉ là hơi đói nữa, hôm qua em quá mệt nên không ăn gì cả.

Xe di chuyển tới đài truyền hình, từ bên trong đã thấy rất đông người hâm mộ. Triệu Tiểu Đường điều chỉnh lại trạng thái một chút, sau đó nắm tay Ngu Thư Hân xuống xe. Ở chỗ đông người, cô đã quen với việc che chắn cho người thấp hơn, hôm nay cũng không ngoại lệ. Ngu Thư Hân ôm chặt tay Triệu Tiểu Đường, nép vào vai người kia như cô vợ nhỏ ra ngoài cùng chồng.

Buổi livestream diễn ra rất nhanh, Triệu Tiểu Đường ăn bánh đến trôi cả son, Ngu Thư Hân nhìn thấy còn ra sức bênh vưc khi quản lý nhắc Triệu Tiểu Đường

- Màu son bóng này rất bắt mắt đấy, chị không thấy sao.

Quản lý Trương câm nín, nhìn môi Tiểu Đường như hai miếng xúc xích hun khói, cố gắng tìm ra điểm bắt mắt mà Ngu Thư Hân nói nhưng vẫn không được.

Livestream xong, vượt qua dòng người đông đúc, Triệu Tiểu Đường chợt thấy tay mình trống trơn. Quay lại thì ra Ngu Thư Hân đã buông tay cô ra, có lẽ để ký tặng fan hâm mộ. Triệu Tiểu Đường đưa mặt tìm người kia, chỉ thấy nàng đang được Khổng Tuyết Nhi ôm lấy. Khổng Tuyết Nhi tuy là bạn thân của cả hai người, bình thường cũng chỉ có cô ấy là được Tiểu Đường "đặc cách" cho thân thiết với Ngu Thư Hân, nhưng hôm nay có lẽ do cơ thể mệt mỏi nên ảnh hưởng tới tâm trạng, cô liền cảm thấy có chút khó chịu. Ngu Thư Hân thấy ánh mắt không vui của người kia, khẽ gỡ tay Khổng Tuyết Nhi ra, kéo Triệu Tiểu Đường về phía mình. Khổng Tuyết Nhi thấy ánh mắt của bạn thân chí cốt nhìn mình, cảm thấy như có thể hạ thủ mình tới nơi, khiến nàng lạnh run cả người.

Vất vả vượt qua dòng người, Triệu Tiểu Đường tiến vào thang máy đầu tiên, chọn góc trong cùng, mệt mỏi nhắm mắt. Chợt cô cảm thấy một bàn tay vòng qua eo mình, mùi hương quen thuộc lấp đầy khoang mũi, khẽ mở mắt. Ngu Thư Hân từ lúc nào đã đặt cằm lên vai cô, khẽ nói.

- Đau lắm sao, cố lên một chút, sắp xong rồi.

- Không đau nữa, đã có thuốc giảm đau tức thời trong tay rồi.

Triệu Tiểu Đường vòng tay qua eo người thấp hơn, thì thầm, khung cảnh ồn ào lộn xộn ngoài kia như ở một thế giới khác, góc nhỏ thang máy này chỉ còn lại hai người yêu nhau, đang bí mật tận hưởng hơi ấm của đối phương. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, Ngu Thư Hân đều có năng lực đặc biệt, ấy là làm cho cô rất nhanh liền yên tâm, rất nhanh liền quên đi mệt mỏi. Càng trong những khoảng thời gian ồn ào nhất, hai người lại càng kiệm lời, chỉ dùng những hành động nhỏ bé để nói cho đối phương biết rằng mình yêu người kia như thế nào.

Nhân sinh có được một đoạn tình cảm bền vững làm chỗ dựa như thế này, Triệu Tiểu Đường chẳng còn mong cầu thêm gì hơn nữa.