Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 1712: Đặt quân cờ (2)



Làm một trong các túi khôn của Thiên Địa hội, Sở Nguyên Chẩn bình tĩnh phân tích:

【 Đầu tiên cần giải quyết hai vấn đề, một: Mang Hắc Liên cùng Siêu Phàm cường giả của Vân Châu phân cách ra. Hai: Bổ túc vấn đề chiến lực. 】

Mọi người bám vào “cương lĩnh” Sở Nguyên Chẩn đưa ra, tích cực phát biểu ý kiến.

【 7: Phân cách Hắc Liên cùng cường giả Vân Châu, ta có một ý kiến, trên binh thư của Hứa Ninh Yến, có một chiêu gọi là “Vây Nguỵ cứu Triệu”. Trên sách nói, nước Triệu bị nước Ngụy công kích, minh hữu của nước Triệu liền đi tấn công nước Ngụy, do đó giải cứu Triệu quốc.

【 Ý của ta là, chúng ta có thể tấn công tổng đàn Địa tông, ép Hắc Liên về tổng đàn ngăn địch. Nhưng chuyện này phải xảy ra ở trong lúc Hứa Ninh Yến hạ chiến thư, do hắn đến kiềm chế Siêu Phàm cường giả của Vân Châu. 】

Không tệ, thánh tử cũng không phải chỉ biết chơi nữ nhân, cái đầu bên trên chưa gỉ sắt... Hứa Thất An trầm ngâm một phen, cảm thấy kế này khả thi.

【 2: Kế hoạch của ngươi có sơ hở trí mạng. 】

Phượng sồ, không, sồ phượng của Thiên tông lập tức bóc mẽ.

(Phượng Sồ là quân sư của nhà Thục, tức Bàng Thống, còn sồ phượng là phượng hoàng non, mà phượng thì chỉ giống cái)

【 2: Hắc Liên là tu vi nhị phẩm, Kim Liên đạo trưởng tam phẩm, cho dù cộng thêm chúng ta, cũng không có khả năng là đối thủ của Hắc Liên, huống hồ Hắc Liên còn có đám yêu đạo Địa tông giúp đỡ. 】

【 1: Ta cảm thấy kế này khả thi. 】

Lý Diệu Chân vừa nói xong, Hoài Khánh liền bỏ phiếu đồng ý.

Ngươi đối đầu phải không, cho rằng làm hoàng đế rồi thì ghê gớm? Lý Diệu Chân giận dữ, vừa muốn truyền thư đánh trả, liền thấy Hứa Thất An cũng bỏ phiếu đồng ý:

【 Kế này rất hay. 】

【 9: Rất hay. 】

【 8: Khả thi! 】

Các ngươi... Lý Diệu Chân tức giận.

A cái này... Lý Linh Tố vừa kinh hỉ vừa mờ mịt, thế mà cứ như vậy quyết định rồi? Rõ ràng chỉ là chợt nảy ra sáng kiến mà thôi, chẳng lẽ ta là soái tài trong truyền thuyết?

Sở Nguyên Chẩn đầy đầu óc nghi hoặc, chần chờ truyền thư:

【 Các ngươi... Ồ, ta biết rồi, đạo thủ sẽ tham chiến. 】

Đạo thủ trong miệng đệ tử Nhân tông, đương nhiên là chỉ Lạc Ngọc Hành.

Nếu Lạc Ngọc Hành phụ trách tấn công chủ lực, lại có Kim Liên đạo trưởng cùng thành viên khác của Thiên Địa hội phối hợp, giết một gã Hắc Liên không nói chơi.

Sở Nguyên Chẩn tiếp theo phân tích:

【 Đạo thủ là nhị phẩm, Kim Liên đạo trưởng đã khôi phục đến tu vi cảnh giới tam phẩm. Ta gần đây luôn dưỡng kiếm ý, giết tứ phẩm không nói chơi. 】

【 6: Bần tăng đối phó mấy tên tứ phẩm cũng không thành vấn đề, lúc cần thiết, có thể triệu ra xá lợi tử. 】

Lý Linh Tố được nổi bật một phen: 【 Ta cùng Diệu Chân liên thủ, có thể chiến ba đến bốn tên cảnh giới tứ phẩm. 】

Thiên tông là có bí pháp hợp kích.

【 7: Số 8 thì sao, ngươi tu vi gì? Số 8 ngươi tu vi gì? Nếu tứ phẩm cũng chưa đến, thì đừng vô giúp vui. 】

【 8: Tự bảo vệ mình không thành vấn đề. 】

Có phải thật hay không thế, số 8 luôn tránh mà không nói đối với tu vi của mình, bản thân chỉ sợ là xấu hổ đi, dù sao Thiên Địa hội chúng ta ai cũng tứ phẩm, còn có hai vị Siêu Phàm... Đám người Lý Diệu Chân Lý Linh Tố Sở Nguyên Chẩn oán thầm.

【 9: Được rồi, đến lúc đó các vị nghe ta điều khiển, chúng ta tìm một chỗ hội hợp. Nhưng, nếu chọn ở ngày mai, thời gian có hơi gấp, Ninh Yến, ngươi tốt nhất kéo dài thêm chút nữa? 】

【 3: Thời gian không phải vấn đề. 】

【 4: Nếu hành động có thể thành công, đã hoàn thành hứa hẹn đối với Kim Liên đạo trưởng, cũng có thể cho phản quân Vân Châu đả kích nặng nề, còn có thể tăng sĩ khí Đại Phụng quân ta. Một hòn đá ném ba con chim. 】

Mà đối với Hứa Thất An mà nói, đây là bước đầu tiên hắn hướng cha đẻ báo thù... Trong lòng Sở Nguyên Chẩn bổ sung một câu.

Không mang câu này truyền thư ra ngoài, mặc kệ nói như thế nào, phụ tử tương tàn cũng là một bi kịch.

Hứa Ninh Yến đáng thương.

Sau khi bước đầu lập kế hoạch, mọi người kết thúc truyền thư.

...

Ti Thiên Giám, trong phòng ngủ.

Bị Mộ Nam Chi đuổi xuống giường, Hứa Thất An ngồi ở bên cạnh bàn, buông xuống tấm gương ngọc thạch nhỏ trong tay.

“Chiêu này hẳn là tên dụ rắn rời hang, che trời qua biển, vàng thau lẫn lộn...” Hắn giọng điệu nhẹ nhàng lảm nhảm.

Trung tâm kế hoạch vây giết Hắc Liên, là A Tô La!

Lạc Ngọc Hành độ kiếp sắp tới, ngẫu nhiên ra tay thì được, nhưng cường độ Siêu Phàm chiến, sẽ làm nghiệp hỏa trong cơ thể nàng mất cân bằng, dẫn tới thiên kiếp sớm giáng xuống.

Một điểm này, Hứa Bình Phong biết rõ.

Hắc Liên và Hứa Bình Phong luôn cho rằng ta mới là chủ lực của Thiên Địa hội, nhưng bọn hắn căn bản không biết A Tô La tồn tại... Hứa Thất An tự hỏi bù lại lỗ hổng trong kế hoạch.

Trừ Kim Liên đạo trưởng, hắn cùng Hoài Khánh, không có bất luận kẻ nào biết A Tô La chính là số 8.

A Tô La hai cộng ba cộng hai, là chủ lực lần này vây giết Hắc Liên, mặc dù là đơn đả độc đấu, A Tô La cũng có thể một mình giết Hắc Liên.

Huống chi còn có Kim Liên đạo trưởng giúp.

“Cho nên, sau khi bọn họ biết Kim Liên đạo trưởng đánh bất ngờ tổng đàn Địa tông, khẳng định sẽ không hao phí tinh lực bố cục, nhiều lắm phái một gã Cơ Huyền đi hỗ trợ. Bởi vì lúc này, ta đã nhảy nhót ở biên cảnh Thanh Châu cùng Ung Châu, giết ta mới là mục đích hàng đầu của phản quân Vân Châu.

“Nếu Hứa Bình Phong quyết định mai phục Kim Liên, mang Già La Thụ Bồ Tát cũng phái qua, vậy ta liền xâm nhập Thanh Châu, lấy mạng đổi mạng, bưng cả ổn toàn bộ Vân Châu quân, ừm, còn phải kéo theo lão thất phu.”

Đủ loại ý niệm hiện lên, trong lòng Hứa Thất An toát ra sự kích động lâu rồi không có.

Hắn muốn đặt quân cờ, lấy thân phận kỳ thủ đặt quân cờ.

Thu lại mảnh vỡ Địa Thư, nghiêng đầu, nhìn bóng lưng Hoa Thần yểu điệu nằm nghiêng ở trên giường, đầu Hứa Thất An hơi căng lên.

“Nam Chi à...”

Vừa muốn mở miệng, Mộ Nam Chi nhanh chóng đáp lại:

“Cút!”

...

Thung lũng u tĩnh, cứ điểm lâm thời của Thiên Địa hội.

Trong nhà tranh, ngọn đèn như đậu.

Kim Liên đạo trưởng ngồi xếp bằng ở bồ đoàn cỏ khô tết thành, nhắm mắt ngồi thiền.

Một con mèo mướp nằm úp sấp ở trên mặt đất, tập trung tinh thần nhìn một tấm gương ngọc thạch nhỏ.

Ẩn nhẫn nhiều năm, rốt cuộc chờ được giờ khắc này... Mèo mướp cảm khái ngàn vạn, tâm tình sung sướng, cái đuôi vui vẻ lay động.

Đột nhiên, cửa nhà tranh bị đẩy ra, Bạch Liên đạo trưởng dung mạo xinh đẹp mang theo một nữ tử thanh tú tiến vào.

Đại tiểu mỹ nhân nhìn Kim Liên đạo trưởng trước một cái, sau đó sức chú ý bị cái đuôi lay động của mèo mướp hấp dẫn.