Yên Hòa từ từ kể lại mọi chuyện sau khi cô mất tích và lý do Hoắc Cửu Thần trở nên như bây giờ. Nghe xong về vụ tai nạn xảy ra với anh thì cô không khỏi đau lòng. Cô che miệng nước mắt khẽ tuôn trên má. Hoắc Cửu Thần cũng được biết cô đã bị bắt lên đảo và cuộc sống trên đó của cô.
Biết được cô khó khăn, nai lưng nuôi nấng 3 đứa trẻ. Không có chồng bên cạnh, cô thật sự chịu quá nhiều tủi nhục rồi. Chẳng lại bây giờ trở về phải chịu sự lạnh nhạt của người chồng không nhớ mình là ai sao?
Có lẽ không phải rồi! Hoắc Cửu Thần không cảm thấy chán ghét cô chút nào.Anh cũng được kể qua lúc trước họ đã từng hạnh phúc biết nhường nào. Tiếp xúc với cô anh cảm thấy cảm giác quen thuộc lạ thường. Cảm giác muốn ngắm cô thật lâu, cưng chiều và yêu thương.
Thấy Hoắc Cửu Thần cứ nhìn cô chằm chằm thì Cẩn Thy Cầm nổi máu ghen. Cô ta cố tỏ ra bình thản mà cất tiếng..
" Tiểu Vân! Cô đã có nơi để ở chưa? Xa nơi này lâu như vậy chắc cô cũng bỡ ngỡ đấy. Hay là để tôi nói Cửu Thần giúp cô tìm nhà cho cô và 3 đứa trẻ nhé!"
Yên Hòa trân trân nhìn cô ta, thâm tâm đang dâng lên sự chán ghét. Không hiểu sao con mẹ này vô duyên thế không biết. Vợ chồng nhà người ta lại định tách ra. Ba đứa con anh cô ta cũng không muốn cho nhận cha sao?
Tiểu Vân khẽ ho rồi nhàn nhã trả lời.
" Cảm ơn Cẩn tiểu thư đã có lòng tốt nhưng tôi nghĩ mình và các con sẽ ở nơ có ba của chúng. Dù sao vợ chồng sao có thể ở riêng! Đúng chứ Cửu Thần? "
Nói đến cuối câu cô liếc mắt về phía Hoắc Cửu Thần, chạm phải ánh mắt anh đang nhìn cô. Hoắc Cửu Thần cũng gật đầu rồi bảo người giúp việc đi sắp xếp ba phòng cho ba đứa trẻ. Cẩn Thy Cầm khó chịu ra mặt.
" Ba phòng? Vậy Hạ Tiểu Vân sẽ chung phòng với anh sao?"
Tiêu Hoàng đang đưa cốc nước vào miệng thì bị sặc vì phát vỗ từ Yên Hòa. Yên Hòa cười như được mùa rồi mỉa mai:
" Cô Cẩn làm diễn viên hài được đấy? Sao mà mấy câu cô thốt ra nực cười thế không biết. Thì cậu mợ tôi là vợ chồng đương nhiên ngủ chung. Mà cô Cẩn tôi khuyên cô là đã không có duyên thì ít nói lại. Tôi sợ cô bị người ta cười vào mặt nên mới nói cho đấy nhá!"
Phụt haha..
Ba đứa trẻ không hiểu sao cũng cười phá lên. Cẩn Thy Cầm giận dữ đỏ mặt đứng lên rời đi. Hoắc Cửu Thần cũng mặc kệ cô ta. Anh chỉ đang chăm chú nhìn ba đứa con của anh thôi.
" Chị xinh đẹp à chị nói chuyện hay thật đó!" Cửu Lăng giơ ngón cái lên ngước đôi mắt ngưỡng mộ về phía Yên Hòa.
Yên Hòa sung sướng bế cậu nhóc ôm đến sắp nghẹt thở.
" AAA. Tiểu soái ca này hay là em về ở với chị luôn đi nha."
Tiêu Hoàng mặt xị ra, khó chịu nhìn về phía Yên Hòa. Người này ghen với cả trẻ con thì cũng chịu.
Tiêu Hoàng đột ngột kéo tay Yên Hòa đứng lên rồi chào tạm biệt.
" Thống đốc, cũng không còn sớm nữa, tôi đưa Yên Hòa về. "
Anh gật đầu rồi phẩy tay. Tiểu Vân thì tiếc
nuối nói.
" Ở lại ăn trưa đi."
Yên Hòa cũng hiểu ý Tiêu Hoàng nên xua tay mau chóng rời khỏi.
......
Tiểu Vân sau khi lên căn phòng lúc trước của mình và anh thì cảm xúc lâng lâng. Bức ảnh cưới vẫn ở đó, anh không hề cho người mang đi. Phòng thay đồ có một dãy đồ nam là của anh, một dãy đồ nữ. Trong đó một nửa là đồ chưa xé mác và một nửa là....đồ hồi trước của cô. Thật lạ là anh sao lại biết cô về lúc nào mà mua đồ. Cô nhanh chóng thay đồ rồi xuống phòng ăn.
....
Trong khi cô thay đồ thì ba đứa trẻ đã thay đồ thoải mái xong trước rồi nhanh nhảu xuống phòng ăn.
Thấy anh ngồi ở đó đọc báo thì ba đứa có hơi dè chừng. Chĩnh nhanh chóng ổn định chỗ ngồi. Trong khi hai anh ngồi đối diện Hoắc Cửu Thần thì con bé Cửu Ái vui vẻ nhảy lên ghế bên cạnh anh ngồi. Cửu Thần bất ngờ khi con gái chủ động lại gần.
Cửu Dạ cau mày:
" Tiểu Ái, lại đây! Sao lại ngồi bên đó!"
Cửu Ái lắc lắc cái đầu nhỏ rồi tự nhiên leo xuống ghế rồi ngồi vào lòng Hoắc Cửu Thần. Anh bất ngờ lấy tay đỡ lẫy lưng nhỏ của con bé.
" Em muốn ngồi với ba!" Hoắc Cửu Thần ngửi thấy mùi sữa tắm cho trẻ con trên người con bé thì tự nhiên lòng dâng lên cảm xúc khó tả. Con bé nhỏ xíu ngồi trên đùi anh khiến anh vô thức mỉm cười hạnh phúc.
Anh nhìn hai đứa con trai cao lớn hơn hẳn con bé Cửu Ái. Là cuộc sống của bốn mẹ con khó khăn chật vật nên con gái anh mới nhỏ xíu như thế sao. Anh nhìn con gái rồi đau lòng xoa cái đầu nhỏ.