Nằm ở trên giường Lăng Vũ nhìn nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường. Đã hơn 9 giờ, mà hiện tại không còn buồn ngủ đành phải đứng dậy đi rửa mặt.
Hôm nay nên làm gì cho hết thời gian đây?
Lăng Vũ lắc lắc đầu.
Chờ nhìn xem hai người kia có kế hoạch gì không!
Vừa nghĩ Lăng Vũ vừa đi đến phòng tắm. Trước khi tiến vào phòng tắm, Lăng Vũ lại quay đầu nhìn nhìn hai cửa phòng còn đóng chặt.
Hai đứa lười này, còn chưa dậy rời giường!
Cười cười, sau đó đi vào phòng tắm. Đang lúc Lăng Vũ ở phòng tắm rửa mặt, liền nghe được bên ngoài một trận gõ cửa kêu to.
“Vũ ca ca, mau rời giường đi! Chúng ta hôm nay đi ra ngoài chơi được không? Vũ ca ca, mau rời giường đi! Vũ ca ca… Vũ ca… Ôi… ôi!”
Âm thanh giống như giết heo, vừa nghe liền biết là Âu Dương Hạo gọi.
Vừa nghe làm không biết người ta còn tưởng rằng trong nhà đang ngược đãi trẻ em đó!
Vì thế Lăng Vũ chạy nhanh từ phòng tắm ra. Khi nhìn thấy cửa phòng Tiêu Tiêu vẫn đóng chặt, Lăng Vũ liền lập tức làm ra phản ứng, duỗi tay che lại miệng Âu Dương Hạo đang hô to, nhỏ giọng nói:
“Đừng kêu, anh không phải đã rời giường rồi sao! Em lớn tiếng như vậy, cẩn thận đánh thức Tiêu Tiêu!”
Lăng Vũ trách cứ nói. Khi nhìn Âu Dương Hạo trợn tròn hai mắt, sau đó hoảng sợ gật đầu, Lăng Vũ mới chậm rãi buông Âu Dương Hạo ra.
Lăng Vũ buông ra, Âu Dương Hạo lập tức thở hắt ra, sau đó vuốt khuôn mặt nhỏ nghẹn đến mức đỏ bừng, nhỏ giọng nói.
“Vũ ca ca, anh muốn hù chết em a! Cũng không phát ra âm thanh, sáng sớm, em còn tưởng rằng trong nhà có quỷ đó!”
“Ai bảo em sáng sớm đã kêu như giết heo. Người khác nghe được còn tưởng rằng nhà này đang ngược đãi em đó!”
Lăng Vũ đánh giá lập tức đưa tới Âu Dương Hạo tức giận bất bình:
“Cái gì kêu như giết heo. Vũ ca ca, anh thật là không biết thưởng thức rồi, đem giọng nhẹ nhàng êm tai dễ nghe của em hình dung thành bộ dáng kia. Vũ ca ca, anh thật đúng là đáng ghét!”
Âu Dương Hạo ra vẻ tức giận đối với lời Lăng Vũ nói. Lời nói tự luyến cùng với mang theo ngữ khí làm nũng, làm tâm tình Lăng Vũ thấy rất tốt. Giơ tay lại xoa xoa tóc mềm mại của Âu Dương Hạo, Lăng Vũ, tiếp tục nói:
“Được rồi, là anh không đúng. Vậy em nhanh đi rửa mặt, chờ anh đi mua một chút điểm tâm. A… Đúng rồi! Tiêu Tiêu hôm nay sao còn chưa có rời giường? Ngày thường lúc này Tiêu Tiêu đều đã làm xong bữa sáng, xem ra là tối hôm qua trở về quá muộn rồi!”
Lăng Vũ vừa nói xong, Âu Dương Hạo liền thuận tay đem tay đặt ở trên đầu cầm xuống, bất quá cũng không có lập tức buông ra, mà là không ngừng vuốt ve, miệng nói:
“Cái gì chứ! To con… A… Không… Là Tiêu Tiêu. Hắn tối hôm qua căn bản không có trở về nhà, cũng không biết là đi đâu lêu lổng?”
Âu Dương Hạo cố ý khoa trương. Nhưng hắn mới vừa nói xong, đã bị Lăng Vũ dùng cái tay khác bắt lấy bả vai hắn, nôn nóng hỏi:
“Em nói tối hôm qua Tiêu Tiêu không có trở về? Vậy Tiêu Tiêu đi đâu? Có nói cùng em đi đâu hay không?”
Lăng Vũ liên tiếp hỏi chuyện khiến Âu Dương Hạo sửng sốt. Nhìn biểu tình trên mặt Lăng Vũ nôn nóng, làm Âu Dương Hạo trong lòng có chút khó chịu, bĩu môi, thất thần nói:
“Hình như là nói gần đây trường học rất bận. Bận cái gì em cũng không biết, dù sao phỏng chừng hẳn là mấy ngày này sẽ không về nhà!”
Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại là oán niệm:
"Hừ, cái tên to con kia tốt nhất đừng trở về, ở luôn trong trường học cũng được. Như vậy mình liền có thể vui vẻ cùng Vũ ca ca bồi dưỡng tình cảm!"
Nghe được Âu Dương Hạo nói Tiêu Tiêu là vì bận ở trường học chưa về, Lăng Vũ liền an tâm rồi. Dù sao Tiêu Tiêu thực ưu tú, hình như còn làm chức vụ gì gì đó. Lúc ấy Lăng Vũ cũng không có nghe rõ, bất quá Tiêu Tiêu ưu tú như vậy xác thật là rõ như ban ngày.
“Như vậy a! Tiêu Tiêu cũng chưa nói cùng anh. Anh cũng không biết? A… A, đúng rồi, em nhanh đi rửa mặt, vừa rồi anh hình như nghe em nói muốn đi ra ngoài chơi, vừa lúc anh cũng không có việc gì, vậy cùng nhau đi!”
Từ khi đến nơi này, Lăng Vũ thật đúng là chưa có biết nhiều về thành phố này. Trừ bỏ đi ra ngoài tìm công việc, đại bộ phận thời gian đều là ở nhà. Thừa dịp hôm nay cũng là ngày nghỉ, mà Tiểu Hạo lại vừa lúc có thời gian rảnh, không bằng đi ra ngoài dạo một chút, dù sao ở nhà cũng quá nhàm chán.
Vừa nghĩ, Lăng Vũ liền đi trở lại phòng tắm, nhanh chóng rửa mặt đánh răng rồi về phòng mình, tính toán tìm một bộ quần áo đơn giản mặc đi ra ngoài.
Nghe được Lăng Vũ nói đi chơi, Âu Dương Hạo tức khắc nhớ tới mục đích mình dậy sớm. Vì thế hắn lập tức vui vẻ gật đầu, sau đó cũng nhanh chóng chạy đi phòng tắm bắt đầu rửa mặt đánh răng.
Hắn đã sớm lên kế hoạch cùng Vũ ca ca đi ra ngoài chơi. Vừa lúc hôm nay lại là cuối tuần, mà tên to con cũng vừa lúc không ở nhà.
Thật là trời cũng giúp ta a!
Tưởng tượng cho tới hôm nay cùng ngày mai đều chỉ có hắn cùng Vũ ca ca đơn độc ở chung, Âu Dương Hạo trong lòng liền cao hứng. Khuôn mặt đẹp trai che kín bởi tươi cười sáng lạn, khi đánh răng thế nhưng còn vui sướng ngâm nga một giai điệu HunhHn786.
Nghĩ đến ngày thường, cái tên to con ở bên cạnh lúc ẩn lúc hiện, hơn nữa còn cố ý vô tình ngăn chặn hắn tiếp cận Vũ ca ca. Chính là không cho hắn cùng Vũ ca ca quá mức gần, khiến cho hắn cũng không có biện pháp cùng Vũ ca ca đơn độc ở chung. Mà hôm nay lại thật vất vả tóm được cơ hội, không nắm chắc thật đúng là có lỗi với chính mình.
Kế hoạch ấp ủ đã lâu, du lịch hai người. Oa oa oa…
Cái ý niệm này tức khắc làm Âu Dương Hạo kích động không thôi. Tâm tư sớm đã bay vào ảo tưởng tốt đẹp, thế giới chỉ có hai người.