Đại Viên Vương

Chương 124: Nhân họa đắc phúc, tiền đồ bất định









Vô số kinh văn viết theo lối cổ kính lưu chuyển trong tâm trí của Vương Phật Nhi. Chỉ trong một sát na, hắn tựa hồ đi xuyên qua những vị diện vô cùng, những thứ nguyên vô tận, trải nghiệm tang thương, luân hồi vô số.



Bỗng nhiên, một cảm giác quen thuộc tràn tới trong lòng, một tinh cầu màu xanh cứ to dần lên, khoảng cách với hắn càng ngày càng gần......



" Đó là địa cầu! Chẳng lẽ ta có thể trở về?"



Vừa động tâm, Vương Phật Nhi đột nhiên bị đánh rớt ra khỏi huyễn cảnh vô biên đó, thân thể khôi phục lại những cảm giác mong manh.




" Ta không phải đã chết rồi sao? Chẳng lẽ lại vừa xuyên tới một thế giới quỷ quái nào khác? Đáng tiếc là ta vừa học được một thân công phu......" Hắn muốn giơ tay lên, nhưng lại phát hiện thân thể của mình tựa hồ biến thành hình một đám mây mù cổ quái, đây là một điều kinh hãi thật sự chứ không phải chuyện đùa.



" Biến thành quỷ rồi sao? Hay là thành U linh binh rồi?"



Đầu óc Vương Phật Nhi chuyển động cấp tốc, nhưng cũng rất nhanh phát hiện ra trạng thái của bản thân khác xa các loại ma quỷ. Thi binh chết trên chiến trường, nếu chết không toàn thây thì không có cách nào để biến thành thi binh được, nhưng dưới tình huống có oán khí thật lớn tích tụ trong lòng ngực thì sẽ có một phần ngàn khả năng hóa thành U linh binh hư vô mê ảo.



Nhưng U linh binh cũng giống như thi binh, đều không biết tự hỏi mình. Đầu óc của hắn bây giờ vận chuyển không hề có nửa điểm trở ngại, trí nhớ cũng không hề có xu thế giảm xuống, hiển nhiên vẫn chưa hóa thành ma quỷ.



Dần dần, Vương Phật Nhi nắm bắt được phương pháp điều chỉnh trạng thái trước mắt của thân thể, cũng đã có một chút cảm ứng đối với thế giới bên ngoài. Tốn khoảng thời gian rất lâu, hắn mới cảm giác trước mắt sáng bừng lên, mông mông lung lung cảm thấy có người đang kịch chiến ở cách đó không xa.



" Chết tiệt, lại là một loạn thế!"



Một tiếng chấn động ầm vang, Vương Phật Nhi thấy nhói đau ở mi tâm, năm cảm giác lập tức rõ ràng hơn. Sau khi mở mắt ra, hắn lại phát hiện bản thân mình chỉ còn lại một cái đầu lâu bập bềnh ở giữa không trung, phía dưới không còn thân thể, trông thật là quỷ dị.



Cũng may là đã từng chết một lần, Vương Phật Nhi bình tĩnh trở lại rất nhanh, tình hình ở bốn phía chung quanh hấp dẫn đại bộ phận sức chú ý của hắn. Nơi này vẫn là chỗ vừa nãy hắn đại chiến Đệ lục Ma Đồng, thi binh khắp tứ phía trùng trùng điệp điệp không thể đếm xuể.



Hắn thậm chí thấy được Yến Xích Mi ở trước hắn năm thước, chăm chú nhìn chằm chằm về phía trước, không ngừng hoa tay múa chân, tựa như đang vẽ vời những chiêu số gì đó. Còn phía trước......, chính là Hỏa viên Đại tướng đang kịch chiến với Đệ lục Ma Đồng.




" Thì ra vẫn đang còn trong cái thế giới tồi tệ này, không có lần xuyên qua thứ hai! Nhưng tại sao Hỏa viên Đại tướng lại xuất hiện ở chỗ này?" Vương Phật Nhi ngẫm nghĩ trong lòng. Qua thời gian nửa nén hương, hắn đã ngưng tụ được một nửa bả vai.



Thử thu nạp thiên địa nguyên khí, Vương Phật Nhi phát hiện tốc độ thu nạp của mình nhanh gấp ba so với bình thường, cảm ứng với nguyên khí trong thiên địa cũng rõ ràng hơn rất nhiều so với trước kia.



Bình thường hắn chỉ có thể cảm ứng được trong thiên địa tồn tại đủ loại năng lượng u u minh minh, nhưng bây giờ lại có thể nhận ra được là thiên địa nguyên khí cũng phân chia thuộc tính ngũ hành, thiên địa nguyên khí cũng là năng lượng thuộc nhiều loại thuộc tính hỗn độn với nhau mà thành, thiên địa nguyên khí thuộc tính cổ quái không có cách nào xác định được tính chất. Có loại sinh cơ bừng bừng thu nạp vào thì có nhiều rất bổ ích, có loại tử khí ẩn trong hút vào chắc chắn sẽ tạo phản trong cơ thể chỉ gây tổn hại, vô ích......



Trong thời điểm luyện hóa hấp thu thiên địa nguyên khí, thiên địa nguyên khí tinh luyện ra thành thuộc tính ngũ hành thì cơ hồ chỉ cần động niệm là đã chuyển thành chân khí của bản thân, mà những thuộc tính phức tạp này lại cần vận chuyển thật lâu mới có khả năng luyện hóa thành công.



Vương Phật Nhi vận Ngũ hành thần biến, chuyên dụng để thu nạp năng lượng tinh thuần chỉ thuộc một loại tính chất, quả nhiên tốc độ luyện hóa liền gia tăng thêm mấy lần, ngay cả quá trình khôi phục thân thể cũng nhanh hơn vô số kể. Chỉ trong thời gian một lần hô hấp, hắn đã thấy cánh tay phải của mình đã được ngưng tụ ra.



" Kim Lân mộc, Hỏa ngọc đoản thước, Đống ma phù, Thủy hỏa Linh Lung Tháp, Biến thân châu, hai tấm binh phù đều vẫn còn! Chỉ có Bắc Đẩu kia là phiền toái không thấy nữa!" Vương Phật Nhi tìm được phương pháp rồi thì tốc độ ngưng tụ thân thể nhanh lên nhiều lần, chỉ thời gian một nén nhang đã khôi phục được toàn bộ từ đầu đến chân. Thân thể tay chân nhẹ nhàng, so với thân thể trước đây còn nhanh nhạy khỏe mạnh hơn, chân khí mặc dù không gia tăng nhưng lại tinh thuần hơn rất nhiều. Khi hắn dùng hai chân của mình bước đi trên mặt đất, cái loại tình cảm mừng rỡ hoan hỉ này thật sự là không có cách nào dùng lời nói để mô tả được.



" Huyết hải Ma Trư vương, lập tức rút khỏi chiến trường, đuổi theo quân ta ở phía trước!"



Vương Phật Nhi ngầm hạ lệnh, từ từ tách đội quân thi binh của mình ra khỏi đám thi binh của Hỏa viên quân. Hắn đã thấy từ lâu thanh thần binh trong tay Hỏa viên Đại tướng chính là thanh Bắc Đẩu của hắn, nhưng vào lúc này hắn cũng không nghĩ tới việc thử đòi lại đồ vật của mình.



Chiến sĩ của Hỏa viên quân được huấn luyện hoàn mỹ, mặc dù có người chú ý tới hướng đi của thi binh, nhưng lại nghĩ đó là do Yến Xích Mi điều động binh mã. Vương Phật Nhi tránh được tầm mắt mọi người, lẩn vào trong đội ngũ thi binh của mình, chờ sau khi rút đi được năm ba dặm rồi mới bắt đầu hạ lệnh toàn quân lao đi tốc độ cao nhất.




Vương Phật Nhi đi cả ngày lẫn đêm, hành quân liên tục hai ngày mới gặp được quân đội do tám Đại trưởng lão thống lĩnh. Hắn cũng không có tâm tình nào kể lại những điều mà mình đã gặp phải, chỉ một lòng thúc giục hành quân nhanh hơn. Truyện "Đại Viên Vương "



Lần này vận khí của hắn không tồi, ngoài mấy trận đụng độ với thi binh du tán thì không gặp trở ngại gì, tiến thẳng đến dưới chân thành Nam Thiên môn quan. Vu Đạo Toại ngồi yên ổn trên tường thành, trông thấy Vương Phật Nhi trở về liền mỉm cười hạ lệnh Đồng thi Kinh Qua, Ngọc thi Thực Đồng mở cửa thành, dẫn hai đội ngũ này đi ra.



Vương Phật Nhi an bài thôn dân và tăng binh đi trước vào Nam Thiên môn quan, sau đó để cho quân đội của Huyết hải Ma Trư vương tiến vào thành. Còn đội quân thi binh nguyên gốc từ Hỏa viên thì hắn lưu lại đóng ở bên ngoài, chỉ dẫn tên thi yêu sử dụng Vĩ báo sóc đi theo vào trong. Truyện "Đại Viên Vương "



Những lưu dân theo Vương Phật Nhi lang bạc kỳ hồ, đã trải qua quá nhiều khủng khiếp của lần chiến loạn này, giờ có quan ải vững chắc bảo vệ, Đại Lôi Âm tự lại là khu vực rộng lớn, cung điện vô số, nhất thời làm cho bọn họ an tâm hơn nhiều. Phượng Sồ bố trí cho bọn họ đến tầng cuối cùng của Đại Lôi Âm tự, những thôn dân này lập tức nghĩ đến sự cần thiết phải bắt đầu xây dựng phòng ở, tư đó an cư lập nghiệp.



Vương Phật Nhi an bài xong nơi đóng trại cho đội quân thủ hạ của ba tên thi yêu, thu hồi lại Thiên Xà trượng rồi đứng ở tường thanh Nam Thiên môn nhìn về phương xa, trong lòng lại không có một chút cảm giác thư thái.



" Chi Lâu Già và Phật Đà Bạt La bây giờ còn chưa có tin tức, cũng không biết gặp phải phiền toái gì. Kế tiếp chẳng biết sẽ là Đệ lục Ma Đồng thống lĩnh đại quân đến tấn công quan thành, hay là Hỏa viên Đại tướng xuất hiện ở dưới thành!"



Hai ống tay áo tung bay phần phật. Vương Phật Nhi vừa thay một bộ tăng bào, sức gió trên tường thành quá mạnh, thổi cho tâm lý của Vương Phật Nhi cũng không ngừng chao đảo.



Lúc này, Phượng Sồ chẳng biết từ nơi nào chạy đến, nói với Vương Phật Nhi:" Đại Lôi Âm tự mặc dù gọi là chùa miếu, nhưng cũng là một trong sáu tòa thành lớn nhất của Trung thổ Thần Châu, đồng cấp với An Nguyên thành là đế đô của Đại kiền vương triều, Bạch Nguyệt thành là Hoàng thành của Ngọc Lê vương triều bên Tây Địch và Phượng Hoàng thành của Phượng Hoàng vương triều trước đây. Ngoại trừ dân cư quá ít còn tài nguyên thì không thiếu, có thể làm nơi để lập thân!"