Đại Viên Vương

Chương 144: Long thứu nổi giận hỏa thiêu, lôi âm gặp kiếp nạn lớn









" Linh Sơn trưởng lão, Linh Sơn trưởng lão! Đàm Quang đại sư, Đàm Quang thủ tọa...... Phật Đà Cái trưởng lão, Phong Lôi điện này là nơi thanh tu của các ngươi, các ngươi muốn bỏ đi đâu?"



Công việc ấp trứng này chỉ có gà mái là có thể làm mà không biết chán, nhưng tám Đại trưởng lão thì lại không thể kiên nhẫn được như thế. Sau khi ấp được bảy ngày, Linh Sơn nóng lòng sốt ruột, nghĩ tới chuyện sau này có thể bị gọi là Linh Sơn ấp trứng, liền không kiềm chế được, bỏ đi không từ giã.



Sau đó Đàm Quang cũng tưởng tượng ra đủ các loại chuyện cười về việc Đàm Quang ấp trứng, tìm một lý do rồi độn ra khỏi Phong Lôi điện. Chứng kiến tám Đại trưởng lão đã bỏ đi tới bảy, cuối cùng Phật Đà Cái là người kiên nhẫn tốt nhất cũng muốn rời đi, Vương Phật Nhi thật sự không kiềm chế được nữa, lên tiếng giữ lại.




Phật Đà Cái cười khổ mấy tiếng, chân vẫn không chịu dừng lại nửa bước, miệng nói:" Lão tăng gần đây thấy trong lòng nóng nảy, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, chuyện ấp trứng này không có cách nào tiến hành thêm được nưa, chỉ mong Phật Nhi trụ trì tha thứ......"



Mắt thấy Phật Đà Cái lão tăng vận dụng Thừa long niệm pháp hóa thành một đạo kim quang chạy đi mất tăm mất tích, Vương Phật Nhi ngoác miệng mắng lớn:" Một đám giặc trọc, các ngươi bỏ mặc ta một mình ấp trứng sao? Chờ khi trứng chín thì ta sẽ một mình chén hết, không để cho các ngươi ăn ké!"



Sau khi quát mắng, Vương Phật Nhi cũng không có cách nào khác, chỉ có thể đem sáu quả trứng còn to hơn cả chính bản thân mình xếp thành một vòng ở chung quanh người rồi vận Đại Nhật Như Lai gia trì thần biến, toàn thân phát ra một vầng hỏa quang màu vàng bao bọc lấy sáu quả trứng Long thứu vào trong đó.



Sau khi tiến vào cảnh giới đệ tứ phẩm, Vương Phật Nhi liền phát hiện chân khí của bản thân đã bắt đầu tiến bộ với tốc độ chậm hơn, bèn nhân tiện bắt đầu tu luyện Đại Nhật kinh. Môn thần thông Đại Nhật kinh lấy chú pháp, niệm lực, thực ngôn, tâm quyết của Phật môn tương khắc tương sinh, tu luyện phức tạp gấp trăm lần so với Vô hạn Quang minh hỏa.



Thời gian tu luyện của Vương Phật Nhi lại quá ít, hiện tại Đại Nhật kinh thần biến cũng chỉ mới đạt tu vi bát phẩm. Tuy nhiên vận dụng kim hỏa của Đại Nhật kinh để ấp trứng thì may mắn lại vừa đủ độ ấm. Truyện "Đại Viên Vương "



Đại Nhật chân hỏa ấm áp ôn hòa, chính khí lẫm liệt, rất linh nghiệm đối với người tu hành về các mặt cầu nguyện, trừ tà, trị bệnh, tráng kiện thân thể, khi đối địch thì được coi là có thể phá tất cả các loại pháp thuật, trừ hết thảy tà ma, thật là quang minh chính đại, hùng hậu mạnh mẽ.



Chỉ còn lại mỗi một mình, trái lại Vương Phật Nhi dần dần nhập định, đưa niệm lực tinh thần chìm vào thức hải, Đại Nhật kim hỏa bên ngoài cơ thể càng ngày càng chói sáng, càng ngày càng tinh thuần. Trong hỏa quang ẩn chứa một vầng Phật quang bao phủ lấy toàn thân Vương Phật Nhi. Trong Phật quang có vô số ký tự Phạn văn màu vàng bay múa theo hỏa quang, cùng sinh cùng diệt......



Cũng không biết thời gian tĩnh lặng kéo dài bao nhiêu, màu vàng đen trên vỏ trứng Long thứu dần dần chuyển sang màu vàng, vô số ký tự Phạn văn hiện lên chồng hết tầng này đến tầng khác ở trên vỏ trứng. Trứng Long thứu đã bao lâu không có động tĩnh gì, giờ đã bắt đầu có chút rung động, phát ra những luồng hỏa quang màu vàng đen, bắt đầu bập bùng cùng với Đại Nhật kim hỏa trên thân thể của Vương Phật Nhi.



Tám Đại trưởng lão kẻ trước người sau chuồn khỏi Phong Lôi điện, đều quay về ngôi chủ điện do mình quản lý, chỉ có Phật Đà Cái không có chỗ để đi, suy nghĩ một hồi rồi thả bước chậm rãi đi về phía sau núi.




Nam hoang thành mặc dù có tên thật kêu, nhưng chỉ là một sơn trại bằng gỗ thật đơn giản. Đám lưu dân phân tán ở các nơi phía sau Đại Lôi Âm tự, chỉ có một bộ phận ít nhất đi vào ở trong đó. Tuy nhiên, Nam hoang thành cùng với những chỗ mới khai hoang cũng khá gần nên các loại nông cụ, vật dụng lặt vặt đều được để ở đó.



Phật Đà Cái cả đời khổ tu niệm pháp, cực ít tạp niệm, nhưng bị hạn chế về mặt thiên phú nên tu vi tới tứ phẩm thì không thể tiến thêm được nữa, trước nay vẫn khá buồn rầu. Nhưng từ sau khi vào ở trong Đại Lôi Âm tự, Vương Phật Nhi thiên biến vạn hóa, phát sinh biết bao nhiêu chuyện, cuộc sống muôn màu muôn vẻ vượt xa so với lối sống ẩn dật an nhàn ở Lạn Đà tự.



Bắt gặp năm sáu tăng nhân trẻ tuổi đang lùa một đàn Tê giác xanh từ nơi chăn thả trở về, lão liền mỉm cười nhường đường. Phong Ba và các tăng nhân khác trông thấy vị thủ tọa của Phong Lôi điện thì lập tức khom người thi lễ.



" Các ngươi chỉ mất hơn một tháng ngắn ngủn có thể thuần dưỡng và làm mất hết tính ngang bướng của Tê giác xanh, đúng thật là công lao cực khổ. Đến khi khai khẩn sau này, đám Tê giác xanh này có thể dùng để cày ruộng, các ngươi hãy nuôi dưỡng cho tốt!"



Phong Ba gật đầu vâng dạ, đang muốn lùa đàn Tê giác xanh trở về chùa thì đột nhiên có một luồng sáng đỏ từ bầu trời phía nam bay đến, thanh thế cực kỳ mãnh liệt. Phật Đà Cái hét to một tiếng không hay rồi lập tức quát:" Tất cả mọi người nghe đây, nhanh chóng chạy tìm chỗ bí mật ẩn thân, có nguy hiểm rất lớn đang đến!" Truyện "Đại Viên Vương "



Những hòa thượng nuôi dưỡng Tê giác xanh này lần đầu trông thấy Phật Đà Cái trưởng lão thường thường ăn nói lúng búng, giờ bảy loại tình cảm đều hiện lên mặt tỏ vẻ rất sợ hãi, cao giọng hò hét khắp chung quanh thì rất kinh ngạc, sau đó liền lùa đàn Tê giác xanh chạy về Thanh Lam viện ở trong chùa.



Phượng Sồ vốn đang say rượu, đột nhiên bị người đánh thức rồi truyền một đạo chân khí vào k!ch thích khí huyết tuần hoàn mạnh, liền tỉnh lại. Hắn vừa mở mắt ra liền nhìn thấy đó là Lão hòa thượng Phật Đà Cái đang hoảng hốt tái mặt nói với hắn:" Mau bảo lưu dân trốn tránh đi, Long thứu tới tìm trứng rồi!"



Hắn giật mình một cái rồi lập tức tỉnh táo. Hắn biết việc Vương Phật Nhi thống lĩnh tám Đại trưởng lão đi ăn trộm trứng, cả chuyện Vương Phật Nhi làm thế nào lừa được Long thứu thì Phượng Sồ cũng đã được nghe kể. Bao lâu như vậy mà Long thứu lại bỗng nhiên tìm tới trước cửa, đúng là làm hắn có chút ngoài ý muốn. Truyện "Đại Viên Vương "




Chẳng bao lâu, mọi người trong Đại Lôi Âm tự đều có thể thấy được luồng sáng đỏ trên bầu trời kia. Trong luồng sáng đỏ có một con Long thứu đỏ rực, lông vũ tán loạn, hỏa quang trên thân ảm đạm, tựa hồ phải chịu thiệt thòi rất lớn. Trong lúc vội vàng, tám Đại trưởng lão quên mất mình ăn trộm trứng không phải của con Long thứu này, vẫn để cho tất cả tăng binh trong chùa tiến vào chủ điện tị nạn.



Con Long thứu đỏ rực kia bay tới khoảng trời trước Đại Lôi Âm tự thì lượn vòng vèo hạ thấp xuống, không ngừng r3n rỉ rồi bỗng nhiên cụp hai cánh lại và từ trên bầu trời Phong Lôi điện lao xuống dưới. Tám Đại trưởng lão vội vàng từ các nơi trong chùa chạy tới, sợ rằng con dị thú này thể hiện uy phong. Long thứu vô cùng uy mãnh, tương đương với cao thủ đệ nhất phẩm của nhân loại và yêu tộc, dễ dàng phá huỷ ngôi đại điện này. Vương Phật Nhi đang ở bên trong ấp trứng, nếu có bị thương tổn thì bọn họ cũng đều gánh không nổi.



Đương nhiên là bọn họ càng sợ con Long thứu này phá huỷ xong Phong Lôi điện, tìm thấy tang chứng ăntrộm là sáu quả trứng lớn thì khi đó hậu quả so với việc Vương Phật Nhi bị Long thứu xử lý càng khiến cho không một ai có thể chịu đựng nổi.



Tám Đại trưởng lão còn chưa chạy tới trước Phong Lôi điện thì trên bầu trời lại có thêm hai tiếng gáy dài, hai luồng lửa đen sắc đỏ đã bay tới trên bầu trời Đại Lôi Âm tự.



" Ba con! Ba con Long thứu? Phật tổ ơi, tại sao lại có nhiều con vật hung dữ như vậy chứ? Đại Lôi Âm quả nhiên không phải là nơi thiện lương, mới đuổi được thi yêu thì liền đụng tới Long thứu, sau này không biết còn có bao nhiêu tại họa nữa......"



Thủ tọa Băng Tượng điện là Mộc Liên trưởng lão xuất thân từ Đại Tự Tại viện, luôn luôn ngó sắc mặt ngựa của Linh Sơn trưởng lão làm việc. Lần này nhìn thấy cảnh tượng hung ác như thế này liền tức thì ai oán liên tục, trong lòng không ít hối hận đã đến Đại Lôi Âm tự.



" Nếu có thể vượt qua kiếp số lần này, ta nhất định thỉnh cầu trụ trì cho đi liên lạc với Hoang Mộc Đại tướng, nhờ đó mà thoát thân." Mộc Liên quyết định xong chủ ý này, bước chân chạy về hướng Phong Lôi điện đã hơi hơi chậm lại.