Đại Viên Vương

Chương 83: Một khi giác ngộ, một bước thăng thiên









Ở phía dưới đoạn kinh văn ngôn ngữ khó hiểu đó có một hàng chữ khác viết to, ý nghĩa hơi thô tục.



" Một lũ ngốc, tất cả đều là *** chó. Do bản tâm, không phải là ta muốn trở nên mạnh, thì đã mạnh rồi! Nào có cái gì mê hoặc đáng nói!"



Trong đầu Vương Phật Nhi giống như bị sấm rung chớp giật bổ trúng." Ta muốn trở nên mạnh, thì đã mạnh rồi!" Chín chữ ngắn ngủn này, giống như một đại hán tung hoành bá đạo, dùng một cước đá văng ra tất cả những trở ngại, hiện ra một con đường lớn đầy cỏ dại, nhưng lại thẳng tắp thông đến tận trời cao.



" Vô số thứ loanh quanh lằng nhằng, cuối cùng lại đơn giản chỉ là như vậy!"



" Ta nghĩ phải đổi mạnh mẽ, bèn tức mạnh mẽ rồi! Không sai, không hề sai một chút nào......"




Vương Phật Nhi thì thào nói một mình, rồi cười một tràng dài. Ngoài thân ngang nhiên hiện lên hình một thiết tháp, một cây đao màu vàng đất bay vọt lên trên trời theo tuyến đường hình cầu vồng, rồi quay đầu hung mãnh bổ xuống.



Hai đại tuyệt chiêu trong Ngũ đế long quyền đấu nhau, tức thì trong không khí bị xé rách tạo ra một cái lỗ tối đen. Thân hình Vương Phật Nhi giống như một con cá nhỏ cái bị nước xoáy cuốn trôi, trong nháy mắt bị hút vào trong đó.



Vu Đạo Toại nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt tức khắc lộ ra vẻ hoảng sợ, thân hình uốn éo, rồi cứ như vậy mà biến mất.



Kim cương viện.



Thiền phòng của thủ tọa.



Yên lặng như tờ.



Mỗi tăng nhân của bản viện khi đi ngang qua đều không tự chủ được mà bước thật khẽ, cũng không dám lớn tiếng nói chuyện. Mọi người đều biết rằng, Nhật Luân điện thủ tọa Cưu Ma La Cấp Đa và Đại Tự Tại viện thủ tọa Nhất Tú thiền sư đang cùng thủ tọa của bản viện Nhân Đà La thương nghị một việc cực kỳ trọng đại. Mặc dù các tăng nhân của Kim Cương viện không người nào biết tam đại thủ tọa đến tột cùng là thương nghị loại sự vụ gì, nhưng chỉ bằng việc tam đại thủ tọa đã bao lâu chưa từng rời khỏi thiền phòng của thủ tọa thì có thể đoán được chuyện này khó có thể quyết định đến mức nào. Truyện "Đại Viên Vương " Truyện "Đại Viên Vương "



Ở bên trong thiền phòng, tam đại thủ tọa đều nhắm mắt ngồi thiền, giữa bọn họ là Vương Phật Nhi mà hồn phách đã rời khỏi thân thể.



Cưu Ma La Cấp Đa đột nhiên trừng mắt, trên mặt lộ ra một tia ngạc nhiên sung sướng. Nhân Đà La tần ngần một lát, rồi cúi đầu tuyên một câu phật hiệu, nói với Cưu Ma La Cấp Đa:" Tiểu tử này quả nhiên bất phàm, trong hàng ngũ đệ tử bao nhiêu đời nay của Đại Lạn Đà tự chưa từng bao giờ có ai chém giết mà thoát ra khỏi Ác quỷ đạo trong thời gian ngắn như thế."



Nhất Tú thiền sư thở dài nói:" Chỉ sợ không phải là chuyện tốt! Hai vị sư huynh đã có quyết định, Nhất Tú xin được cáo lui trước. Nếu là sự việc sau này có biến hóa, Nhất Tú sẽ không tiếc sức ra tay hàng ma."




Nói xong, Nhất Tú thiền sư bỏ đi luôn. Cưu Ma La Cấp Đa cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói:" Nhất Tú vẫn còn ghi nhớ chuyện năm xưa, đáng tiếc là hôm nay cảnh còn người mất, không thể khôi phục lại được!"



Nhân Đà La không hề lên tiếng, chỉ là hai mắt bắn ra hai đạo quang mang tinh thuần màu xanh biếc dài khoảng một thước, khóa chặt lấy thân thể của Vương Phật Nhi.



Yên lặng một hồi lâu, cũng không thấy dấu hiệu hồi sinh nhưng thân thể Vương Phật Nhi đột nhiên run rẩy đứng lên, tựa hồ đang chịu một nỗi thống khổ thật lớn. Cưu Ma La Cấp Đa thở dài xuất thủ, một chưởng đè xuống đỉnh đầu của Vương Phật Nhi, sau một lát, tiểu tử này đã mở hai mắt ra.



" Sư phụ, Nhân Đà La sư bá! Lần này đến Ác quỷ đạo tu luyện đoạt được lợi ích, đệ tử cả đời khó quên!"



Mặc dù Vương Phật Nhi nói giọng vô cùng bình thản, nhưng hai vị lão tăng này là dạng người gì chứ, làm sao mà không nghe ra oán khí trong lòng Vương Phật Nhi. Cả hai người không hề giải thích, Cưu Ma La Cấp Đa hỏi ngược lại một câu:" Đồ nhi, lần này con ở trong Ác quỷ đạo được bao lâu?"



Vương Phật Nhi lắc đầu đáp:" Con cũng không biết, Ác quỷ đạo không có ngày và đêm, con phỏng chừng cũng vào khoảng hơn một năm!"



Cưu Ma La Cấp Đa xòe ra ba ngón tay, nhẹ nhàng đáp:" Ở chỗ chúng ta, con lại mới chỉ đi được có ba ngày mà thôi!"



" Ba ngày!? Làm sao có thể?"



Cưu Ma La Cấp Đa đã đoán trước được sự kinh ngạc của Vương Phật Nhi, liền giải thích với hắn:" Ác quỷ đạo quỷ dị khó lường, kể cả bọn chúng ta cũng không thể biết hết được. Sau này con sẽ dần dân hiểu rõ việc đến Ác quỷ đạo tu luyện lần này trọng yếu đối với con như thế nào."



Nhân Đà La ở bên nói:" Ngươi đã từ Ác quỷ đạo tu luyện trở về, vị trí chủ trì Đại Lôi Âm tự chính là của ngươi. Ta và Nhất Tú thủ tọa mỗi người sẽ phái ra bốn người đệ tử hỗ trợ ngươi. Ngươi lần này đi về phía đông để làm chủ Đại Lôi Âm tự, theo lệ được mang theo năm trăm tăng nhân, ngươi tùy ý chỉ định những đệ tử từ đời thứ ba trở xuống của bản tự đi theo."



Vương Phật Nhi nghĩ thầm trong lòng:" Xem ra đây mới là mấu chốt, có tám vị phật ở kim cương tự như vậy thì ta bất quá chỉ là một vật để trang trí. Thử hỏi mấy cái Lão hòa thượng này làm sao có thể yên tâm để cho một hài tử sáu tuổi làm chủ trì cái gì, tám chín phần mười là có âm mưu khác không thể cho ai biết mà thôi."




Nhân Đà La và Cưu Ma La Cấp Đa nhìn nhau, Nhân Đà La khẽ gật đầu, Cưu Ma La Cấp Đa lúc này mới nói:" Trong Sắc bảo khố, Hải bảo khố, Tàng bảo khố cất giữ kinh sách, chú trọng nhiều hơn đến đạo lý võ học, thể nghiệm và lĩnh ngộ khi tu hành. Chân chính về đánh địch hộ thân, vũ kỹ thực chiến thì do liệt đại cao tăng của Kim Cương viện của bản tự phụ trách chỉnh lí lại và sao chép thành sách. Nhân Đà La sư bá đã thay ngươi sao chép một bản vũ kinh của Kim Cương viện, ngươi hãy qua tạ ơn Nhân Đà La sư bá."



" Ta vẫn hỏi tại sao Đại Nhật kinh lại có nhiều phiên bản như vậy mà chưa từng thấy bí tịch của Đại Nhật hỏa diễm đao. Thì ra mấy vị hòa thượng này đem thứ quan trọng đi nơi khác sao chép, các bản gốc đều bị hủy đi."



Nhân Đà La mỉm cười rồi đưa ra ba món đồ vật.



" Ngươi lần này tới Đại Lôi Âm tự, nếu không thể đối phó với mấy vạn thi binh đang chiếm cứ Đại Lôi Âm tự, trước hết tới nương thân ở chỗ Hoang mộc Đại tướng quân. Việc này sốt ruột không được, cứ từ từ mà làm. Đây là ta và Nhất Tú thiền sư mỗi người tặng ngươi một món pháp khí, bên trong phong ấn Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La trong số mười Đại hộ pháp thần tướng cực mạnh của bản tự."



Vương Phật Nhi tiếp nhận ba món đồ của Nhân Đà La, một cái xà hình đoản kiếm khoảng chín tấc, một chuỗi Bồ đề tử phật châu trong suốt sáng long lanh, một bộ bản sao vũ kinh. Cảm giác sâu sắc có chút rút lui, Vương Phật Nhi đối với việc nói lời cám ơn cũng lười, chỉ hơi làm bộ còn nửa điểm thành ý cũng không có.



" Mười Đại hộ pháp thần tướng mạnh nhất mà có thể đến phiên ta sử dụng sao? Chỉ sợ lão hòa thượng này dùng lời lẽ huênh hoang khoác lác, không thể tin tưởng được."



Cưu Ma La Cấp Đa ở bên cạnh nói:" Hộ pháp thần tướng là những cao thủ võ học được bồi dưỡng từ nhỏ của bản tự, đến khi tu vi của bọn họ đạt tới đỉnh điểm, bèn tự nguyện nhập vào trong pháp khí, trở thành phong trấn thần tướng. Dưới trướng vi sư cũng chỉ có hai tên phong trấn thần tướng, mười tên thần tướng còn lại đều là những đệ tử đã được lựa chọn nhưng còn chưa tu luyện xong."



Vốn là lần đầu nghe nói về nguồng gốc của hộ pháp thần tướng, Vương Phật Nhi khởi lòng hiếu kỳ, hỏi tiếp:" Mấy vị hộ pháp thần tướng kia có tu vi tương đương với phẩm nào?"



Cưu Ma La Cấp Đa cười nói:" Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La là phong trấn thần tướng cực mạnh của bản tự, tu vi khi còn sống đều đạt tới cảnh giới tam phẩm, đã từng ở trong tay các đại thủ tọa của Kim Cương viện, Đại Tự Tại viện rồi truyền lưu vài đời. Mặc dù sau khi phong trấn, tu vi của bọn họ không có cách nào tăng cao thêm được, nhưng cũng đã được coi như là những cao thủ hiếm thấy ở Trung thổ Thần Châu."