Trần Tô lại hướng tới phía trước lao đi, không xa phía trước, hắn nhìn thấy một vòng ánh sáng bao quanh lấy một vùng rộng lớn. Hắn lúc này mới để ý tới, vị trí hắn di chuyển tới đây chính là một trong bốn góc của tòa thành lớn này.
Nhìn thấy vòng sáng xung quanh kia, khiến Trần Tô hiếu kỳ mà tiến lại gần hơn để quan sát. Lúc này hắn nhìn thấy trước mắt hắn chính là một doanh trại án ngữ lấy một góc rộng lớn của tòa thành này.
Xung quanh doanh trại được canh gác vô cùng cẩn mật, bính lính được trang bị đầy đủ đến tận răng, bọn hắn chia thành từng tốp nhỏ đi dọc theo còn đường ngoài tường thành nhỏ bao lấy doanh trại kia để tuần tra.
Trên thành và dưới tường thành của doanh trại đều có vô số binh sĩ. Chỉ với đám binh sĩ đi tuần tra này, Trần Tô thoáng đếm được cũng lên đến hơn trăm tên. Đây cũng chỉ mới là lính canh gác mà thôi.
Nếu như vậy, bên trong doanh trại kia chắc chắn là còn vô cùng nhiều những binh sĩ khác. Trần Tô lúc này suy đoán, chắc chắn không thể chỉ mỗi doanh trại này được bố trí ở góc của tòa thành này, có thể ba góc thành còn lại cũng sẽ được bố trí thành những doanh trại khác.
Nếu dự đoán của hắn là đúng, điều đó chứng tỏ binh lực của bọn này là vô cùng mạnh mẽ và hùng hậu. Nhìn những binh sĩ được trang bị đầy đủ áo giáp sắt, nón giáp sắt, giầy sắt, khiên sắt, vũ khí sắt… tất cả mọi thứ đều được làm bằng sắt.
Trần Tô lúc này cũng thấy ớn lạnh trong người, hắn lúc này bất chợt liên tưởng, hắn không khác gì một con dê nhỏ lạc vào giữa một bầy sói hung dữ. Chỉ cần một chút sơ suất thôi thì hắn chắc chắn sẽ được đám người này chăm sóc từ a tới z.
Trần Tô cũng không dám lẻn vào trong doanh trại kia để thăm dò, mà cũng chưa đến lúc để làm việc này. Hắn bây giờ cần làm là phải nắm được tình hình bốn phía xung quanh, sau đó kịp truyền tin về cho Trần Nguyên, sau đó hắn muốn thăm dò gì thì thăm dò.
Nghĩ như vậy, Trần Tô liền xác định lại phương hướng của mình, hắn hướng thẳng về phía trung tâm của tòa thành lớn này mà phóng đi. Từng bước chân nhanh như cắt của hắn vụt nhanh qua từng mái nhà mà không để lại bất kỳ một tiếng động nào.
Hắn bây giờ đã là luyện khí sơ kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu một chút nữa thôi thì hắn sẽ tấn cấp luyện khí trung kỳ. Chỉ là dạo này công việc của hắn quá nhiều, mặt khác hắn lại thêm cái tính lười nhác của mình khiến cho tu vi của hắn đình trệ hơn những tên cấp dưới của hắn.
Ngày cả mười tên đại đội trưởng của hắn cũng đều đã tấn cấp luyện khí cảnh trung kỳ. Thậm chí Đại đội trưởng đội một Dương Hàn cũng đã mở ra hết tất cả kỳ kinh bát mạch trong cơ thể mà tấn cấp luyện khí cảnh trung kỳ đỉnh phong.
Hắn chỉ mới là luyện khí cảnh sơ kỳ đỉnh phong mà tốc độ của hắn đã nhanh như thế này. Nếu như hắn đạt tới luyện khí cảnh đỉnh phong hoặc là trúc cơ cảnh thì không biết tốc độ của hắn sẽ nhanh như thế nào nữa.
Trời sinh cho hắn có thiên phú về tốc độ, nhưng sức chiến đấu cùng sức chịu đựng của hắn lại kém thua xa so với những chiến sĩ khác. Trần Nguyên cũng chính vì nhận ra điểm mạnh và điểm yếu này của hắn nên mới huấn luyện hắn trở thành một tên sát thủ.
Là một sát thủ chân chính, là phải nhất kích tất sát, có đầy đủ tố chất máu lạnh, đầu óc thông minh, cùng khả năng phán đoán tài tình. Những yếu tố này Trần Tô hắn đều có đầy đủ, chỉ là hắn hơi thừa cái tố chất thích khoe khoang mà thôi.
Sau một lúc di chuyển, Trần Tô đột nhiên nhận ra cách bố trí nhà của xung quanh bắt đầu có sự đổi khác. Trước mắt hắn, không phải là những ngôi nhà san sát nhau mà là những khu nhà lớn với những mảnh vườn cây được trang trí vô cùng hoa lệ.
Mà những khu nhà kia cũng đều được giới hạn với nhau bởi những con đường nhỏ. Khắp bốn phía xung quanh cũng đều có binh lính không ngừng lui tới tuần tra. Tuy nhiên số lượng cũng vô cùng thưa thớt so với doan trại hắn thấy ngoài kia.
Trần Tô thầm đoán, đây có thể là những ngôi nhà dành cho những người quan trọng, những người có cấp bậc cao của thế thực bọn này sinh sống. Bao quát trước mắt hắn những là những khu nhà rộng lớn nối tiếp nhau.
Không chần chờ gì nữa, Trần Tô cấp tốc lao vụt qua, hắn muốn thám thính xung quanh khu vực gần tiếp cận với trung tâm của tòa thành này. Nhảy qua vô số ngôi nhà khác nhau, hắn cũng không thấy có điều gì khác lạ.
Trong những ngôi nhà kia, đều là nơi sinh sống của những gia có địa vị ở trong thế lực này. Bọn hắn đều mặc lấy những trang phục vô cùng đẹp mắt, tất cả đều được làm bằng vải vóc tốt.
Trong khi bọn hắn thì vẫn đang còn trong quá trình nghiên cứu chế tạo vải vóc đây thì bọn người này đã sản xuất ra được áo quần. Cũng không biết chính xác có phải bọn hắn tự sản xuất ra được vải vóc hay không, nhưng để mọi người dân đều có áo quần để mặc như thế này chứng tỏ bọn hắn đã có những phát triển vô cùng vượt bậc.
Trần Tô lúc này đang đứng trên mái nhà, hắn vô cùng tò mò về ngôi nhà này. Ngôi nhà này vô cùng khác so với những ngôi nhà mà hắn đã đi qua. Trong này không hề có lấy bóng dáng của bất kỳ một người đàn ông nào, tất cả đều là phụ nữ.
Trong khắp sân vườn thì được trồng cô số hoa, xung quanh còn có một vài hồ nước nhỏ nhìn giống như để trang trí cho mảnh vườn thơ mộng này. Hắn đã dò khắp bốn phía những vẫn không phát hiện điều gì khác lại.
Chỉ có duy nhất ngôi nhà mà hắn đang đứng ở trên mái đây thì lại có vô số cô gái trẻ đang đứng thẳng hàng vô cùng nghiêm túc như đang chuẩn bị phục vụ cho ai đó. Hắn lúc này cũng hiếu kỳ mà gỡ một mảnh mái ngói ra để nhìn vào bên trong.
Hắn muốn xem xem ở bên trong này đang tồn tại tên khốn kiếp nào đang chờ những cô gái kia phục vụ. Tên nào dám trêu hoa ghẹo nguyệt trong khi hắn còn đang mình trần gió sương lăn lộn ở ngoài này.
Hắn quyết định phải thiến tên này để cho bỏ tức mới được. Nhưng hắn lầm, cảnh mà hắn nhìn thấy không phải là một tên dâm tặc hay là một tên ác bá nào. Đập vào mắt hắn lúc này chính là một cô gái đang được những người xung quanh giúp đỡ tháo những lớp áo quần rườm rà trên người xuống.
Nàng sau khi được cởi bỏ lớp áo quần nặng nề kia thì từ từ bước vào trong chiếc bồn tắm lớn để ngâm mình. Sau khi đã hoàn thành xong công việc thì tất cả những cô gái trẻ kia cũng từ từ lui ra để nhường lại sự yên tĩnh cho cô gái kia nghỉ ngơi.
Từ trên cao nhìn xuống, hắn tuy không nhìn thấy được gương mặt của nàng, nhưng nhìn lấy những đường cong tràn đầy mê hoặc kia, hắn chắc chắn rằng cô gái kia không hề bình thường một chút nào.
Trần Tô lúc này ngồi trên mái nhà cũng không nhịn được mà nuốt vào một ngụm nước bọt. Từ trước đến giờ cùng đồng bọn của hắn đi nhìn lén con gái người ta tắm, bọn hắn đều không sợ bị người khác phát hiện.
Nếu bị phát hiện, cùng lắm thì bọn hắn chạy, nhưng giờ phút này đây, hắn chạy đi đâu? Vừa sung sướng vì được lén nhìn trộm một tuyệt sắc giai nhân đang không ngừng bàn tay trắng nõn mà xoa nắn lấy thân thể của mình, lại vừa nơm nớp lo sợ bị người khác bắt gặp, như vậy không kích thích mới là lạ.
Trần Tô lúc này cũng vì ham ngắm gái mà quên béng đi chuyện thăm dò lúc đầu. Con mắt của hắn cũng đã dán chặt vào cái lỗ hổng trên mái nhà kia. Vì muốn ngắm được chi tiết hơn, hắn không ngừng loay hoay đổi tư thế để tìm được góc nhìn thích hợp. Nhưng cũng vì điều này khiến hắn dẫm phải một vị trí yếu đuối trên mái nhà.
“Rầm”
Một lỗ lớn trên mái nhà đột nhiên đổ sầm cả xuống, hắn lúc này mới hốt hoảng cấp tốc đạp những viên ngói kia với hy vọng rướn người thoát ra khỏi mái nhà. Nhưng mọi cố gắng của hắn cũng đều bất lực.
“Bùm…”
Hắn đâm sầm vào bồn nước lớn kia. Cả bồn nước lớn làm bằng gỗ cũng vì va chạm mạnh kia của hắn mà phút chốc đổ sụp, nước tràn ra lênh láng khắp nơi. Cô gái trong bồn kia vì bị tập kích bất ngờ, không phản ứng kịp nên lúc này cũng bị ngã nhào xuống đất.
Đợi nàng kịp phản ứng bật đứng dậy thì đã nhìn thấy một tên thanh niên tráng kiện với một khuôn mặt lạ hoắc đứng trước mặt nàng.
“A…”
Nàng vội vàng hét lớn, hai tay thì cấp tốc che lấy những bộ phận nhạy cảm trên thân thể của mình. Trần Tô thấy nàng hét lớn thì cũng quýnh cả lên, hắn không suy nghĩ gì nữa mà lao thẳng đến một tay bịt chặt miệng của nàng.
“Tiểu thư, tiểu thư, bên trong có chuyện gì vậy?”
“Tiểu thư, tiểu thư có sao không?”
“…”
Liên tiếp những tiếng hỏi han lo lắng từ những cô gái ở ngoài lúc này không ngừng vang vọng vào. Những người kia cũng vì tiếng la thất thanh của vị tiểu thư kia mà vô cùng lo lắng cho tiểu thư của bọn hắn.
Trần Tô lúc này thấy tình hình không ổn thì cũng chợt hoảng sợ. Hắn xoay người ra sau lưng của vị tiểu thư kia trong khi một tay vẫn bịt chặt lấy miệng của nàng. Hắn gấp rút lôi nàng vào một phòng khác. Lúc này hắn mới hé vào tai của vị tiểu thư kia nói nhỏ,
“Ngươi nhanh nói cho bọn họ biết ngươi không có vấn đề gì cho ta. Ta cũng không muốn làm hại ngươi, nếu ngươi không làm theo lời ta thì ngươi cũng đừng trách ta tàn ác mà hành hạ lấy thân thể mềm mại này của ngươi.
Ngươi chắc chắn chưa từng nến thử đúng không. Hahaha… ta cho ngươi biết, ta đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến trên giường, kinh nghiệm của ta vô cùng phong phú đấy. Ngươi có muốn nếm thử hay không? Nếu không muốn thì nhanh lên tiếng cho ta”
Trần Tô không ngừng khoe khoang mà hăm dọa lấy nàng, hắn nghĩ rằng bất cứ cô gái yếu đuối nào khi nghe hắn nói ra những lời nào thì cũng sẽ sợ sệt mà ngoan ngoan nghe theo lời của hắn. Nhưng hắn đâu có biết, trên đôi môi đỏ mọng của cô gái kia lúc này đột nhiên hé một tia bí hiểm.
Quỷ là gì , quỷ là đồ chơi là vật buôn bán của ta mà thôi