Tiểu yêu Giáp lo lắng không thôi: “Đại Vương, Đại Vương ngài cố chịu đựng.”
Bạch Hổ run rẩy: “… Ọe… Lạnh…”
Tiểu yêu Ất luống cuống tay chân: “Mau, mau lấy lông cáo tới đây!”
Bạch Hổ yếu ớt: “Thứ ngu ngốc, lông cáo có ích lợi gì cho ta… ọe…”
Lão yêu Bính: “Đại Vương, bộ dạng này của ngài nhìn có vẻ thật sự không ổn.”
Bạch Hổ: “Vô nghĩa, sao bổn vương lại không biết… Ọe… Thiên kiếp lần này không bị sét đánh chết, là do tên thần tiên ngu ngốc kia thay ta chắn một chút… vẫn hại bổn vương tốn rất nhiều pháp lực…”
Lão yêu Đinh nhíu mày: “Viêm Tiêu Đế Quân kia không dễ dàng đuổi đi, Đại Vương đã trở về từ hồ Vân Đỉnh thế nào vậy?”
Bạch Hổ: “Làm sao bổn vương biết được, tên thần tiên ngu ngốc chết tiệt kia sau khi bị đánh đã không thấy tăm hơi… ưm ọe…”