Dâm Hoàng

Chương 1: Trở Lại



Bản Convert

Tại vũ trụ xa xăm, nơi các vì sao lấp lánh ánh sánh xinh đẹp thì chợt vụt qua tia Thần Hồn mạnh mẽ, tự một vì sao lạc lối, nơi Thần Hồn ấy đi qua điên cuồng Thôn Phệ tạo nên khoảng không trống trơn, không gian dần rạn nứt rồi vụt cái mọi thứ biến mất chỉ để lại không gian thuần một màu u ám.

Huyền La Lục Địa, Phàm Giới Tu Tiên.

Mộc Long thân mặc lam y, mái tóc đen dài búi cao về phía sau, tay cầm trường nằm trên vũng máu, đôi mắt sớm đã mờ nhạt, hơi thở cũng chả còn trên khuôn mặt tuấn tú ấy. Cứ ngỡ đó vốn là một cái chết đơn thuần của một cái thiếu niên vô năng nhưng vận mệnh lại trớ trêu sắp đặt nó tạo nên mầm mống tai họa về sau khi, hư không lúc này rạn nứt rồi từ đầu một tia sáng thất sắc rực rỡ lau thẳng vào cổ thân thể đã chết kia của thiếu niên Mộc Long.

Không gian lúc này dị biến, cảnh sắc biến đổi, thực vật héo úa, đất ướt tơi xốp bỗng dưng khô cằn nứt nẻ rồi thiếu hẳng đi sức sống, bầu trời lúc này biến sắc, mây đen kéo tới, trên bầu sấm chớp đùng đùng ẩn hiện từng đợt xích lôi đỏ rực.

Và rồi mọi thứ thoáng qua như cơn gió, thứ nó để lại sau mọi thứ là một Mộc Long tưởng như đã chết nay bật dậy như một cái Thi Khôi. Đáng tiếc Thi Khôi vô tri và có nước da tím tái, thân hoàn toàn không có sức sống khác xa với Mộc Long hiện tại, tràn đầy sức sống mãnh liệt và một đôi mắt bén ngót tựa lưỡi kiếm.

"Tiên Hoàng như ta không ngờ rằng có ngày bị Thiên Đạo chết tiệt ngươi truy sát..."

Một câu nói Mộc Long liền bật người khỏi mặt đất, thân thủ nhẹ tựa lông hồng thoát ẩn thoát hiện lao về phía Nam.

Chớp mắt Mộc Long đã vượt qua khu rừng tối tăm để đến với Thành Nam Dương, vụt quanh cánh cửa được canh giữ bởi hai kẻ có tu vi Luyện Khí Tầng 6, Mộc Long một thân nhanh nhẹ giữ các mái nhà rồi mau thẳng vào một dinh phủ lớn.

Nơi đây cũng đâu mấy xa lạ gì với hắn, Mộc Thị Gia Tộc, Gia Tộc xếp thứ hai Thành Nam Dương đây.

Đúng lúc này, phía trong dinh phủ to lớn, mé rìa có một căn nhà nhỏ cũ kỹ, từ bên trong lúc này phát ra tiếng hét thất thanh nhưng cảnh sắc xung quanh hoàn toàn một mảnh yên tĩnh, tóm lại không ai thèm đếm xỉa tới nơi rách nát này.

Đây chính xác là nơi sống của Mộc Long và mẫu thân hắn, cũng bởi hắn là một cái phế vật gia tộc khi 20 tuổi chỉ Luyện Khí Tầng 2, thân nam nhi không được coi trọng cộng thêm mẹ hắn chỉ là một thứ nữ tầm thường mà cả hai được xem thua xa một cái hạ nhân trong gia tộc.

Phía trong, Mẫu Thân Mộc Long dù gia thế bình thường nhưng nhan sắc bà lại là một cái mỹ nhân, nói tới cùng thì một cái nữ tử bình thường liền không lọt vào mắt xanh một Gia Chủ Mộc Gia được. Tuy nhiên bà là bị cưỡng ép gã đi do nhan sắc có phần nổi bật nhưng sau khi sinh Mộc Long ra bà lại bị thất sủng rồi có một cuộc sống khổ cực cùng đứa con trai vô năng của mình.

Bên trong nhà, Mẫu Thân Mộc Long Diệp Thanh Nhu thân mặc một bộ lam y, nét mài uốn cong, mái tóc đen dài được búi cao, thân hình chữ S cùng nước da trắng hồng không khỏi khiến vài cái nam nhân thèm thuồng nhan sắc này của bà mà nổi lên dâm ma trong tâm.

Diệp Thanh Nhu lúc này một thân bất lực, toàn thân yếu ớt bởi loại khói lạ bị hai kẻ áo đen bịt mặt thổi vào, bị đẩy xuống giường ánh mắt bà sợ hãi bởi hai kẻ kia chợt cười lên giọng kinh tởm.

"Không! Các ngươi đừng quá đây!?"

Hét lên trong tuyệt vọng Diệp Thanh Nhu áo một bên vai bị xé rách lộ ra cái yếm đỏ mỏng manh.

Hai kẻ bịt mặt lúc này cười phá lên cách dâm tà.

"Hắc hắc! Mộc Phu Nhân! Da đẹp a!"

"Để tối nay hai lão tử chơi đùa với ngươi! Hét đi! Hét lớn lên bởi như vậy  sẽ rất kích thích!"

Diệp Thanh Nhu ánh mắt lúc này hiện lên tia tuyệt vọng, thân bị vấy bẩn bởi hai cái sắc lang này chi bằng chết đi nhưng rồi nàng chợt nhớ tới Mộc Long, đứa con mệnh khổ lâu nay vẫn luôn cố gắng để được công nhận từ phụ thân đó.

Diệp Thanh Nhu run rẩy, ánh mắt nàng hiện lên tia cam chịu thì cánh cửa sổ bỗng vỡ nát, từ bên ngoài Mộc Long lao vào cùng sát y phừng phừng.

!!?

!??

Hai cái hắc y nam nhân bị một màn làm cho giật mình, ánh mắt hai kẻ lập tức quét ngang thì toàn thân run rẩy, môi miệng khô khốc không nói nên lời.

'Đây quả thật có ma!!' Nội Tâm hai kẻ này cứ thế đồng thanh hét lên khi tận mắt nhìn thấy một cổ thi thể biết quay lại nhà, sợ hãi là điều không thể tránh khỏi nhưng cũng rất nhanh hai kẻ này hoàn hồn lại.

Không cần biết ma hay quỷ, việc được giao nhất định phải được hoàn thành nếu không kẻ chết không phải Mộc Long mà chính là hai người họ.

Cả hai lập tức bùng phát chân khí, hai màu lam sắc bùng nổ quanh cơ thể rồi cả hai đồng loạt vung quyền về phía Mộc Long.

""CHẾT ĐI!!""

Cả hai đồng thanh nhưng rồi chợt nhận ra thân thể mình ở kia, cớ sao tầm nhìn lại đảo ngược thế này thì ý thức tắt lịm.

Mộc Long cắt đầu hai cái cao thủ Luyện Khí Tầng 4 mà không hề dùng tới vũ khí, toàn thân lúc này của hắn bình thường nhưng cánh tay lại được bao phủ lấy một đợt chân khí màu đỏ ánh đen.

Chân khí vụt tắt, cánh tay Mộc Long lúc này như sợi búng mà xìu xuống, máu bắt đầu chảy ra với tiếng xương cốt gãy vụn.

"Hừm! Chỉ giết hai con kiến mà đã thành ra thế này....thật vô dụng!"

Mộc Long một câu nói buồn bực rồi nhìn qua Diệp Thanh Nhu, người đang tròn đôi mắt nhìn cậu với khuôn mặt ửng đỏ, biểu nhìn qua một nét khó chịu do bị trúng xuân dược.

"Mộc Long...con cuối cùng cũng về rồi...mẹ, mẹ khó chịu quá...ư!"

Giọng nói Diệp Thanh Nhu yếu ớt và có phần hơi gấp, hơi thở nàng ta lúc này nóng như hơi nước bốc ra từ miệng nhàn nhạt có thể nhìn thấy ít sương trắng.

Mộc Long lúc này nhíu mày quan sát một cái nữ tử có phần ưa nhìn trong mắt hắn nhưng nội tâm lại trào dâng sự thất vọng tràn trề.

'Ta quay về đây vì nàng ta? Một cái Nữ Nhân tầm thường? Mẫu Thân ta là một cái vô dụng nữ tử!?'

Chân mày nhíu chặt càng thêm chặt, cánh tay gãy nát của Mộc Long có thể nhìn thấy xương trắng và máu thịt tươi bê bết nhanh chóng hồi phục một cách nhanh chóng khi sàn đất dưới nhà khô khốc cằn cỗi nhanh chóng.

"Một cái vô năng nữ tử? Trùng hợp thay ta rất giỏi trong việc tu sửa mấy vật vô dụng...hắc hắc!"

Nói rồi Mộc Long cởi bỏ y phục, leo lên giường Mộc Long đè mẹ mình xuống rồi giữa chặt lấy đôi tay nàng.

"Mộc Long đừng...ư...Mộc Long..."

Diệp Thanh Nhu lúc này ý thức mờ nhạt, bao năm cô đơn nay lại cộng thêm xuân dược liệu lượng lớn khiến cho cơ thể nàng vượt quá giới hạn.

Đôi mắt Diệp Thanh Nhu nhanh chóng hiện lên tia khao khát, dâm dục xâm chiếm ý chí nàng rồi bất chợt Mộc Long hôn lấy Mẹ mình cách thèm thuồng.

Lưỡi cả hai quấn lấy nhau với tai nước bọt tràn ra hai bên khóe miệng, ít phút trôi qua Mộc Long lúc này tay xé nát y phục của Mẹ mình rồi hung hăng hôn lấy phần cổ.

"Ư~ ư~"

Diệp Thanh Nhu lúc này ánh mắt hiện lên tia dâm dục miệng lưỡi ngọt ngào nàng rên rỉ khi cơ thể uốn éo không ngừng, cái eo thon thả của nàng qua lại như con rắn rồi đôi bắp chân chà sát vào nhàu điệu bộ ngứa ngáy cần được xử lí.

Mộc Long tiếp tục cởi bỏ áo yếm của mẹ mình quăng xuống sàn đất rồi mạnh bạo thơm lấy nhũ hoa mềm mại của nàng, mùi vị ngọt ngào hắn tay bóp miệng múp, chưa thỏa mãn Mộc Long dùng đôi cánh tay thô ráp bóp lấy đôi ngực lớn mềm mà mơn trớn đủ kiểu.

Ngực bị biến dạng liên tục làm cho Diệp Thanh Nhu cảm giác ngứa ngáy kích thích mà không ngừng rên rỉ, nước bọt hai bên miệng một lúc một nhiều rồi khi Mộc Long kéo mạnh hai đầu nhũ hoa nàng cong người nâng eo cùng sự vỡ òa của dục vọng.

Tia nước bắn cao dài và nhiều khiến Mộc Long không khỏi kích thích, cởi quần hắn lôi ra khúc thịt lớn dài nay đã cương lên hết cỡ. Banh háng Diệp Thanh Nhu ra Mộc Long đặt khúc thịt của mình lên nhẹ trượt trên cửa khe vài cái khiến nàng rên rỉ ỉ ôi liên tục rồi cơ thể nàng run rẩy, Mộc Long trượt vài cái thì khúc thịt của hắn đã ướt nhẹp mùi dịch thủy của Diệp Thanh Nhu, cũng không trêu đùa nàng thêm hắn ấn mạnh đầu dương vật vào miệng khe rồi hung hăng đẩy vào cái phạch!

"Ư-ưhhhhhhh!"

Diệp Thanh Nhu hét lên rồi uốn cong cơ thể, miệng nàng há to rồi lè lưỡi sung sướng. Cảm giác khít tới khó tả, khúc thịt của Mộc Long trơn tru đi vào cổng thánh của Diệp Thanh Nhu, cảm giác bị tách đôi cô bé khiến Diệp Thanh Nhu run rẩy, từng nép nhăn bên trong bị chèn ép, cảm giác cô bé bị nong rộng hơn kích thích không thôi.

"Aaaahhhhh----!"

Diệp Thanh Nhu hét lên ngay sau đó khi nàng lần nữa vỡ òa với dục vọng khi dương vật của con trai mình cắm chặt bên trong, lắp đầy mọi khoảng trống bấy lâu nay.

"Hắc! Hắc! Nữ Nhân có chồng đúng là nhất! Hôm nay sẽ triệt để hầu hạ ngươi! Hắc hắc!"

Mộc Long cười phá lên dâm tà, hông bắt đầu di chuyển, nhanh dần rồi từ cú nhấp như vũ bão vào cô bé nhỏ của Diệp Thanh Nhu, nước nôi lênh láng, nhớp nháp và cô bé đó đang ngày bóp chặt lấy thứ ngoại cỡ của Mộc Long.

"A! A! A! Ư...ư...ưuuu!"

Diệp Thanh Nhu sung sướng rên rỉ, nơi ngứa nhất của nàng đang được chính con trai nàng chọc ngoáy, cảm giác sướng run khiến nàng ra liên tục, dâm thủy nhanh phủ lấy dương vật của Mộc Long rồi trơn tru hơn từng đợt giã vào như vũ bão.

Đôi ngực lớn căng sữa của Diệp Thanh Nhu đung đưa lên xuống theo cơ thể, âm đạo nàng khép mờ liên tục bởi dương vật của Mộc Long, rồi khi cảm xúc dâng trào Mộc Long tăng tốc khiến Diệp Thanh Nhu mê say há miệng lè lưỡi mà cong người đón nhận hạt giống của chính con trai mình.

"Hiiiiyyyyyaaaaa!!!!"