Bản Convert
"Ngươi...Ngươi muốn làm gì?? Không! Đừng mà--- ayyy!!"
Liễu Dạ Huyên hét lên khi âm hộ của nàng bị chà sát cùng dương vật to dài cứng như khúc gỗ của Mộc Long.
"Ư----!"
Bị kích thích bởi từng đợt nhấp hông của Mộc Long làm cho khúc gỗ kia của hắn trượt lên xuống hai mép khe âm hộ dâm dục của Liễu Dạ Huyên, nàng lúc bị mới ra âm hộ vẫn còn rất nhạy cảm nay bị kích thích tiếp khiến cơn ơn lạnh chạy dọc sống lưng truyền tới cảm giác sung sướng.
Âm hộ Liễu Dạ Huyên lúc này rỉ chất dịch nhờn màu trắng trong suốt và nó không có dấu hiệu dừng lại khi liên tục bị kích thích bởi khúc gỗ của Mộc Long.
"Đừng...đừng chà thứ kinh tởm đó của người vào nơi quý giá của ta, huh! Ayyy~ không~~ dừng lại đi!"
Liễu Dạ Huyên tư thế xấu hổ khi nàng bị Mộc Long banh rộng háng, hắn còn đẩy chân nàng lên cao làm cho nơi quý giá nhất của nàng bị phơi bày một cách trần trụi.
Dịch thủy trong suốt bắt đầu tràn ra hai bên mép âm hộ nàng rồi chảy dài xuống hoa cúc, Liễu Dạ Huyên bấy giờ cái đầu xinh đẹp quằn quại lắc liên tục qua lại trong khi dùng tay che mặt mình lại cách đấu tranh tư tưởng mạnh liệt giữa cảm xúc rạo rực dưới âm hộ và lòng tự tôn của một Trúc Cơ Cảnh.
''Ngươi làm gì thế? Nhìn đi chứ, cô nàng dễ thương của ngươi đang rỉ nước này, mùi vị thật ngọt ngào! Chấp nhận đi, ngươi đang thèm muốn ta! Hắc hắc!"
Mộc Long đưa mũi tới âm hộ của Liễu Dạ Huyên khịt khịt cái mũi làm nàng xấu hổ tới đỏ mắt tía tai, cánh tay trắng ngọc nhanh đứa xuống đẩy đầu hắn ra khỏi âm hộ của bản thân.
"Không! Ngươi làm gì thế!? Đừng nhìn ! Ngươi không được nhìn! Ta không có! Không có cảm thấy gì hết! Tên súc sinh nhà ngươi mau cút ra khỏi người ta!"
Liễu Dạ Huyên trừng mắt nhìn Mộc Long dữ tợn, đáp trả nàng bằng hành động thay gì lời nói, Mộc Long nhẹ chọc dương vật vào âm hộ nàng tách đôi nó ra rồi rút ra.
"Aahh--! Gì-Gì thế? Ngươi vừa--- aahh~~~"
Liễu Dạ Huyên chưa nói hết Mộc Long tiếp chọc đầu dương vật vào âm hộ nàng rồi khi nó vừa tách cánh cửa trinh trắng của nàng ra hắn thu hông lại làm Liễu Dạ Huyên nhạy cảm hét lên rồi lại tắt đi.
'Cảm giác này là sao? Tại sao ta lại cảm thấy thật vọng khi hắn làm thế?!'
Liễu Dạ Huyên thâm tâm bấn loạn, lúc này Mộc Long cười lên đê tiện.
''Có muốn nó không?''
Giọng nói dụ dỗ Mộc Long vang rộng hắn Liễu Dạ Huyên rồi kéo dương vật dài thòng của hắn đưa tới trước miệng khe.
"Không!??'"
Liễu Dạ Huyên hét toáng lên, cơ thể nàng chuyển động lùi lại chốn tránh thì bị Mộc Long ấn lòng bàn tay giữ cái mu trần trụi của nàng giữ lại.
"Á! Không! Thả ta ra! Ta nhất định giết ngươi! Lột da ngươi! Cắt bỏ thứ kinh tởm đó cửa ngươi! Aahh~~ huh, huh..."
Liễu Dạ Huyên mắng chửi xong lập tức há to miệng rên rỉ, Mộc Long lúc này hai ngón tay banh khép miệng âm hộ nàng rồi dùng đầu dương vật cương cứng của hắn đưa vào đẩy lên đẩy xuống banh ra khép lại âm hộ Liễu Dạ Huyên.
"Không...ngươi làm gì thế! Lấy cái thứ--- ư! Ah, ah, ah..."
'Cảm giác kỳ lạ quá, cơ thể mình đang nóng lên, mình không thở kịp, un...cô bé của mình đang bị hắn trêu đùa, khôngggg!'
Liễu Dạ Huyên bắt đầu quằn quại, nàng lắc đầu liên tục rồi đưa tay đây Mộc Long ra.
"Cứng đầu quá nhỉ? Ta rất thích a~"
Mộc Long một câu nói rồi tiếp tục khống chế Liễu Dạ Huyên, lần này hắn để nàng nằm ngửa, để lưng nàng hơi cong lên trong khi hắn bú một bên sữa ngọt của nàng chùn chụt.
"Ughh~~! Đừng cú mút nó! Ngươi là-m----hiiiiiyyyyaaa!?''
Liễu Dạ Huyên tiếp tục hét lên khi ngón tay Mộc Long chọc thẳng vào âm hộ nào, tiếp mép khe bị chọc ngoáy vang lên rõ mồn một.
"Ruút ngón tay dơ bẩn của ngươi...ra khỏi người ta! Ah-haah! Huh! Nn~~"
Liễu Dạ Huyên cắn chặt răng cố giữ tỉnh táo, nàng kiềm chế tiếng rên của bản thân nhưng bất thành, miệng nàng không ngừng phát ra những tiếng rên dâm đãng.
'Ngón...ngón tay của hắn đang khuấy động bên trong âm hộ mình, cảm giác rạo rực này là sao! Mình rõ ràng không yêu thì nó!'
Liễu Dạ Huyên càng vẫy vùng thì Mộc Long càng thô bạo hơn, lòng bàn tay hắn úp lên cái âm hộ hưng hỏng của Liễu Dạ Huyên trong khi ngón tay điên cuồng chọc ngón bên trong nàng, từng nhịp ra vào âm hộ trinh trắng của Liễu Dạ Huyên lại thêm siết chặt lấy ngón tay của Mộc Long, Kèm theo dó là âm thanh dâm dục chùn chụt khi hắn bú liếm ngực nàng.
"Nó bóp chặt hơn này, sướng rồi đúng không?''
Mộc Long cười đê tiện, Liễu Dạ Huyên lúc này nước mắt rưng rưng mà đôi tay che mắt mình lại.
"Không! Nó không sướng! Ta không cảm thấy gì hết! Mau rút ngón tay chết tiệ---- Áaagghhhh!!?? Khônggggg!!?"
Mộc Long cắn nhũ hoa của Liễu Dạ Huyên khiến nàng giật bắn người, âm hộ nàng lúc này siết chặt rồi bắn cao tia dâm thủy mạnh mẽ trong khi đó nàng hét toáng lên tức giận với bản thân.
'Mình rõ ràng không thích nó! Mình đã kiềm nó lại...tại sao, tại sao chứ!?'
Liễu Dạ Huyên nội tâm gào thét.
"Chấp nhận đi, nàng thèm mua nó. Thứ mà loại nữ nhân nào cũng muốn, nàng lẳng lơ nè, thấy không?"
Mộc Long đứa ngón tay dính đầy dịch của Liễu Dạ Huyên lên liếm láp, bộ mặt này của hắn không khỏi khiến Liễu Dạ Huyên ghét bỏ ánh nhìn trừng trừng vào hắn.
"Ta không có...có...cả ngươi, haah, haah, mơi là đồ lẳng lơ! Ta kh...m"
Liễu Dạ Huyên yếu ớt thở hổn hển, sống lưng nàng lúc này điên cuồng truyền tới tia điện kích, việc này kích thích âm hộ Liễu Dạ Huyên co giật rồi tựa dưng trào phúng dâm thủy.
"Aaaaahhhhh~~~~~~"
Dâm thủy Liễu Dạ Huyên bắn ra lần này văng tứ tung, một ít bắn ngược lên bụng nàng, chất nhờn trong suốt bấy giờ chảy dài hai nên bắp chân thon thả của nàng ta.
"Hắc hắc! Đồ lẳng lơ! Lẳng lơ! Đồ thèm khát đàn ông, cái lỗ của nàng đang kêu gọi ta này."
Mộc Long banh rộng háng Liễu Dạ Huyên ra, giọng nói ma quỷ hắn bắt đầu gieo rắc sự sa ngã lên ngươi nàng.
"Ta không có! Ta không! Tất đều tại ngươi! Ta không có, không muốn mà....Nngghhhh!!?"
Liễu Dạ Huyên chợt giật bắn người bởi Mộc Long lè cái lưỡi liếm từ dưới lên hoa cúc của nàng lên cái, đầu lưỡi nhớp nháp tách đôi hai mép âm hộ của Liễu Dạ Huyên ra rồi trượt lên âm vật của nàng ta.
Cơn rùng mình khiến Liễu Dạ Huyên tê liệt trong ít giây, cảm giác sướng rung khiến nàng mệt mỏi chống cự rồi nàng chợt nhận ra háng mình bị banh rộng hơn, Mộc Long ánh mắt dâm tà hướng ngọn thương sắc bén xuyên qua cánh cổng trời mà đâm nát sự trinh trắng của nàng.
"Ááááááááá-----------"
Cong người Liễu Dạ Huyên hét lên thất thanh.
'Thứ đó của hắn bên trong mình, mọi ngóc ngách bị...hắn...lắp đầy rồi! Không!!!"
Ít máu tràn ra theo cùng dịch thủy mà Liễu Dạ Huyên tiết ra từ âm hộ, nàng hôm nay bị Mộc Long phá thân, chính thức chân chính trở thành phụ nữ thực thụ.
"Sao hả? Có cảm nghĩ gì không?"
Mộc Long chưa vội vàng hành hạ nàng mà nở nụ cười mê hoặc nhân tâm hỏi.
Liễu Dạ Huyên hận không giết được hắn và rồi nàng cảm giác thấy âm hộ mình bị nong ra, thứ bên trong của hắn đành phồng to ra ép sát cách nếp nhăn trong âm hộ nàng.
Cảm giác hứng tình chạy sọc sống lưng, hưng phấn trào dâng dưới âm hộ khiến Liễu Dạ Huyên ngây ngất, mắt nàng chảy dài dòng lệ cùng tiếng nấc của lòng tự tôn.
"Chết đi đồ khốn!"
Liễu Dạ Huyên trừng mắt với Mộc Long đe dọa, sau đó thì nàng la hét quằn quại bởi từng nhịp nhấp như vũ bão của Mộc Long.
"Mạaanh quúaa!? Ah! Ah! Ư-ah! Oh! Ah! Ah! Ah!"
Âm thanh xuân sắc vang vọng khắp tiểu động, tiếng vỗ liên hồi tựa không hồi kết, theo đó là tiếng la hét của một nữ nhân.
'Thô bạo quá! Mình không thở nổi! Cảm giác sung sướng này là sao chứ! Trai tim mình sao lại hào hứng nhứ vậy!?'
Liễu Dạ Huyên tiếp tục la hét, Mộc Long vẫn tiếp tục ra sức dập nát cái khiến thịt của nàng ta, từng cú nhấp dần mang theo chân khí rót vào cơ thể nàng.
"Ah! Ah! Thứ đó đang phồng ra! Rút nó ra! RÚT RAA! Áaaaaahhhhh!!!?"
Bản năng của phụ nữ mách bảo Liễu Dạ Huyên chống đối việc sắp xảy ra, nàng kịch liệt quằn quại, tay cố đẩy Mộc Long ra nhưng chỉ nhận lại được cái cười nhếch mép, hắn thậm chí rồi khống chế tay nàng kéo thẳng xuống, ấn dương vật dài thòng của hắn vào lút cán khiến tâm can nàng như vỡ nát.
Từng cú thúc mạnh sau đó làm Liễu Dạ Huyên lè lưỡi há mồm, nước bọt tràn hai bên mép nàng lút này và khi hắn đâm xuyên qua miệng tử cung bơm vào, Liễu Dạ Huyên lè lưỡi trợn trừng mắt.
"Hiiiiiiiiiiyyyyyyyyyaaaaaaa!!!"