Dâm Hoàng

Chương 57: Ghé Thăm Cố Thanh Ca Lần Hai



Sau đêm mặn nồng Cố Thanh Ca tỉnh dậy trên giường với đôi chân vang rộng, từ âm đạo nàng chảy ra ít tinh dịch trắng đụt song nàng từ từ mở mắt.

Mệt mỏi khuôn mặt Cố Thanh Ca hơi tái nhợt, cơ thể đau như tựa đêm qua đã chạy nghìn dặm đường không nghĩ.

Ít phút sau Cố Thanh Ca nhớ lại tất cả mọi chuyện, tâm trí rối loạn nàng ôm mặt khóc nấc.

"Tại sao...."

Bỏ qua Cố Thanh Ca, tại Phủ Đệ Mộc Đới Lưu sau ngày đêm hôn mê hắn tỉnh lại được ít lâu thì còn mắt còn lại trên khuôn mặt ưu tú ấy đỏ ngầu vì giận dữ, các mũi cơ bóp chặt lại nhau đẹp tựa bức tượng được điêu khắc song từng mạch máu phình to rồi lưu động từng đợt như những con trùng loài kí sinh nhìn qua gớm ghiếc.

Ầm! Ầm!

"Mộc Long!!! Ta phải khiến Ngươi chết không toàn thây!!! Aaahhhh!!!''

Mộc Đới Lưu giận cá chém thớt, thân đều động chân khí đánh loạn phá tung phủ đệ của bản thân, bấy giờ từ hướng xa Mộc Sinh chạy tới, ánh mắt Lão thế mà lại hiện lên sự thất vọng với một Mộc Đới Lưu đang cuồng nộ của hiện tại.

'Đúng là tên ngu si tứ chi phát triển, lúc đầu chỉ một Mộc Nam Thiên ta đã nhức đầu lắm rồi nay lại loài ra thêm một thằng oắt con Mộc Long, hừm!'

Mộc Sinh bước tới, hừ một tiếng lão giọng cực kì không vui hướng thẳng Mộc Đới Lưu mà nói.

''Ngươi phá đủ chưa?"

Mộc Đới Lưu nghe được giọng nói khựng lại nấm đấm, quay lại hắn khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi do vận động nãy giờ liếc nhìn Mộc Sinh.

''Trưởng Lão, ông tới rồi! Giúp ta! Giúp ta lấy lại Mộc Vệ Lệnh! Không! Còn hai mỹ nữ kia nữa, ta muốn họ!''

Mộc Sinh cau mày, nổi nhục hôm đó lão vẫn chưa quên bởi vết thương từ Râu Rồng còn in hẳn một vết sẹo cắt xéo từ trên xuống trên ngực lão.

Bởi thế mà nói với yêu cầu này của Mộc Đới Lưu, Mộc Sinh vô cùng khó chịu, được hai cường giả và con thú đó bảo vệ, Mộc Long bây giờ mới là kẻ đang lo nhất. Tâm Mộc Sinh lúc này dao động không ngừng, Mộc Đới Lưu bây giờ mất đi Mộc Lệnh nghĩa sau khi Mộc Ngạo Thiên chết thì Mộc Đới Lưu dù có quyền thừa kế nhưng trong tay hoàn toàn không có binh lực, trong Gia Tộc mà nói nội chiến tranh chức Gia Chủ được cho phép và được coi như một cuộc thi song những kẻ tranh giành phải có huyết thuần túy và trong tay nắm giữ Mộc Vệ Lệnh.

Chung quy lại thì một khi Mộc Ngạo Thiên chết, Mộc Vệ Lệnh sẽ là công cụ duy nhất để chiến tranh ấy thế mà tên Mộc Đới Lưu này lại đơn giản để người ta cướp mất còn tổn hại thêm hai Trúc Cơ Sơ Kỳ.

Vị trí dẫn đầu Chức Vị Gia Chủ cũng bởi Mộc Đới Lưu đánh mất Mộc Vệ Lệnh mà thay đổi chóng mặt, nếu trước khi Mộc Long đưa ra nanh vuốt của mình lăm le tới Gia Chủ Vị Trí thì:

Xếp 1: Mộc Đới Lưu.

Xếp 2: Mộc Nam Thiên.

Xếp 3: Mộc San San, dù bản thân là nữ nhân chịu sự phản đối nhưng không có động thái gì là cô sẽ không tranh vị trí Gia Chủ với hai người anh.

Sau...

Xếp 1: Mộc Long kẻ bất ngờ khiến cả Mộc Phủ loạn lên bởi trong tay có Thần Thú thủ hộ, sau lưng lại có thêm hai cường giả tu vi không thể thăm dò, dù bản thân không được bất cứ Trưởng Lão nào chấp thuận song không thể thay đổi được trong người hắn chảy dòng máu của Mộc Ngạo Long.

Xếp 2: Mộc Nam Thiên, kẻ đã âm thầm thâu tóm phân nửa Mộc Gia, thứ hắn cần chỉ còn là thời gian, thời gian để hắn có thể bành trướng uy quyền chiếm đoạt Gia Chủ Vị Trí.

Xếp 3: Mộc San San, dù bình nhiên không tranh đấu song binh lực trong tay Mộc San San không đơn thuần chỉ có Mộc Vệ.

Xếp 4: Mộc Đới Lưu, kẻ bị Mộc Long một cước đá bay, trong tay hiện không còn gì ngoài hai vị Trưởng Lão hậu thuẫn cho hắn.

Bốn kẻ bốn toan tính khác nhau song tham vọng làm Chủ Mộc Gia nóng hơn bao giờ hết bởi thời gian Mộc Ngạo Thiên còn là không lâu.

Bấy giờ tại Nam Thiên Phủ Đệ, Mộc Lý Xuân cũng bắt đầu có động tĩnh bởi những lời nói bóng gió của Mộc Long luôn khiến hắn phải phiền não.

'Rốt cuộc thì tên nhóc đó biết được những gì. Làm sao hắn biết được. Không được, tên oắt con này biết hay không biết đều phải trừ khử, Nam Thiên mới chính là Gia Chủ của Mộc Thị.'

Mộc Lý Xuân cứ thế ánh mắt hiện lên sự tàn độc.

.....

Trở lại với Dạ Minh Luân hắn hiện tại Thân Phận Mộc Long ngồi trong phủ đệ mà nhâm nhi tách trà do một trong số Vô Nguyệt pha cho, Hứa Thanh Sương thì vẫn đang còn tu luyện từ đêm cho tới sáng không có ý định tỉnh lại.

Mộc Long tay lật trang sách đọc ít lâu thì nhìn qua Tiểu Hắc đang gật gù như thể sắp ngủ mà ngã bổ nhào từ trên vai hắn xuống đất.

''Chán thì kiếm gì đó làm đi, nha đầu ngươi hiếm khi bám dính lấy ta thế này đấy.''

Mộc Long nói làm Tiểu Hắc hơi nhướng con mắt quạ song cũng là sắp sụp mí rồi.

''Huynh dành hơn nửa đời đọc sách, không thấy chán sao giờ còn đọc tiếp thế?''

"Buồn ngủ quá." (Nói Nhỏ)

Tiểu Hắc bay xuống bàn rồi lật ngang nằm như con quạ chết.

Mộc Long nhìn Tiểu Hắc ngủ trên bàn như con quạ chết liền nghịch ngợm mà dùng tay chọt chọt cái đầu quạ của nàng, nghịch chán rồi thì hắn chống cằm nhìn ra cửa sổ.

'Mấy nàng ai cũng tu luyện rồi tu luyện, ta cô đơn quá rồi nè~ ai đó hốt ta đi~ tuy không đẹp trai nhưng được cái nó dài~'

Mộc Long tự cười, nụ cười có chút quái.

Mặt Trời lại xuống núi, thư phòng của Mộc Long phủ đệ ánh đèn chưa bao giờ tắt, thư phòng của hắn cũng thế song đèn là thế chứ bên trong hoàn toàn trống không, không một bóng người.

Mộc Long bấy giờ cũng biến đâu biệt tâm.

Quay sang Khuê Phòng của Tứ Phu Nhân Cố Thanh Ca, ánh đèn hôm nay hiếm hoi chưa tắt, nàng thường rất ngủ sớm nhưng hôm nay thì lại không.

Ngồi trên ghế nàng hướng ra cửa sổ với nét mặt lo lắng rồi khuôn mặt đó tái xanh khi vụt qua ô cửa một cái bóng đen xuất hiện phía sau nàng.

"Á...!''

Hơi hốt hoảng nàng hét nhẹ một tiếng nhưng lập tức lại phải bĩu môi hạ giọng, nàng cũng đã sớm căn dặn tì nữ thân cận không được làm phiền.

''Phu Nhân, người không sao chứ?''

Bên ngoài tì nữ nghe được tiếng hét ngắt quãng của Cố Thanh Ca nghi hoặc hỏi, bên trong Cố Thanh Ca ngồi trên ghế cơ thể nhẹ run bởi hơi thở của ai đó vừa phà vào cái cổ trắng trẻo của nàng.

''Cho nàng ta nghỉ sớm đi."

Kẻ đến đương nhiên là Mộc Long, kề tai Cố Thanh Ca hắn thì thầm tựa loài ác ma đầy gian xảo.

Cố Thanh Ca bĩu môi, hướng ra cửa nàng giọng hơi yếu ớt: ''Ngươi hôm nay nghỉ ngơi sớm đi, ta muốn yên ổn một chút.''

Tì nữ bên ngoài không hiểu lắm nhưng thay vì đứng đây trông cả đêm thì được đi ngủ cũng là cái gì đó được giải thoát.

''Vâng...''

Giọng hơi lưỡng lự nhưng cái giường cùng tấm chăn ấm áp đang kêu gọi, thế là nghe theo ý chủ nhân nàng quay về ngủ.

Cố Thanh Ca bấy giờ trong phòng tâm dâng trào cảm giác sợ hãi, nàng thật chả biết làm sao, Mộc Gia đâu phải nơi muốn vào là vào, huống hồ Khuê Phòng của các Phu Nhân được canh giữ rất nghiêm tựa một cái lồng chim bị khóa chặt.

"Ngươi rốt cuộc là ai...tại sao lại làm những việc này với ta?''

Cố Thanh Ca không quay lại song nàng nhẹ liếc qua thì thấy một vài sợi tóc bạc trắng, mùi hương tỏa ra từ cơ thể kẻ này có chút hỗn tạp với mùi Dược Thảo.

'Hắn là Đan Sư sao?'

Mộc Long trước câu hỏi cười mỉm: ''Quan trọng sao? Ta lại tò mò hơn, sao Phu Nhân không hét lên nhỉ? Thế thì ta biết đâu sẽ bị bắt?''

Cố Thanh Ca hơi cau mày, giọng còn rất trẻ, nghe qua cũng chỉ tuổi nhi tử nàng, tại sao ở Nam Dương thành lại xuất hiện một tên hoa tặc trẻ tuổi nhưng tu vi khó lường kiểu này.

"Ta vẫn chưa muốn chết, ngươi dám vào khuê phòng ta cũng tức ngươi đủ bản lĩnh để trốn đi, hét lên trước không bắt được người danh tiết của ta lại bị ô uế, sau không giết được ngươi lại chắc chắn sẽ quay lại giết ta.''

Mộc Long tán thưởng vỗ tay bộp bộp, nụ cười trên môi hoàn toàn không tắt: "Cơ trí, quả nhiên không thuộc loại dung chi tục phấn.''

Nói xong Mộc Long lại kề sát tai Cố Thanh Ca thì thầm: ''Ta nói nàng cũng ngửi được mùi thảo dược trên người ta rồi nên cũng đoán ra rồi chứ? Việc nàng thắp Mê Hồn Hương đối với ta hoàn toàn không có tác dụng.''

Cố Thanh Ca cau chặt đôi chân mày được vẻ sắc nét rồi giản ra, thở dài một hơi nàng từ ống tay áo lấy ra con dao được tẩm sẵn độc dược đặt lên bàn.

''Ta thua rồi, đáng lẽ kế hoạch của ta đã thành nếu như ngươi không phải là một Đan Sư.''

Cố Thanh Ca dù nhận thua song ánh mắt nàng hoàn toàn không chút tuyệt vọng nàng, trái lại nó lại an nhiên không chút dao động, đây cũng có thể gọi là một loại chấp nhận nhanh.

"Thua rồi thì phải chịu phạt ha~"

Mộc Long bế lấy Cố Thanh Ca quăng lên giường, dưới ánh nến bập bùng nàng bây giờ mới nhìn thấy dung mạo của kẻ này.

Một Nam Nhân tuấn mỹ, bấy giờ nàng lại tử đặt ra câu hỏi, hắn như thế tại sao còn làm loại chuyện hái hoa tặc kinh tởm này, với từng ấy dung mạo hắn đâu cần phải để làm thế.

''Ngươi rốt cuộc là ai?''

Cố Thanh Ca nằm ngửa người như con búp bê bất động trên giường hỏi, Mộc Gia cởi bỏ hắc bào song bò lên kéo màng che xuống rồi chống tay nằm cạnh.

"Ta ấy hả? Nếu xét về gia vế thì ta phải gọi nàng là Tứ Nương~"

Cố Thanh Ca nghe qua khựng người, đôi mắt nàng mở to rồi run rẩy.

'Là hắn......Mộc Long, kẻ đã náo loạn cả Mộc Gia mấy ngày này!'

Một câu nói liền khiến Cố Thanh Ca dâng trào sự sợ hãi, cũng bởi nàng là Mẫu Thân của Mộc Nam Thiên mà hắn nhắm tới nàng, thu đoạn này cũng quá tàn độc đi.

'Không được, mình không thể---'

Suy nghĩ Cố Thanh Ca bị ngắt đoạn bởi đôi môi đỏ mộng thơm ngọt của nàng bị cạy cửa, từ ngoài trường vào trong là thứ nhớp nháp kinh tởm đang liên tục quấn lấy quấy phá lưỡi nàng.

"Ưm...ưm....''

Cố Thanh Ca nhanh chóng trừng mắt, nàng bị bất ngờ song bị cuốn theo xúc cảm tê sướng ở đầu lưỡi mà khuôn mặt hồng lên.

Tia kích thích sọc ngang não nàng rồi truyền thẳng xuống âm đạo mà rỉ nước.

Mộc Long thả miệng nàng ra ngắm nhìn đôi mắt đang dần bị mê hoặc của Cố Thanh Ca, trong phút thoáng mất tập trung đó nàng gục ngã bởi kỹ năng hôn hít của Mộc Long, bây giờ nàng hoàn toàn không có đường lui bởi từng tế bào trên cơ thể đang không ngừng nhảy máu, cảm giác rạo rực từ âm đạo truyền tới làm con tim nàng đập nhanh liên hồi.

"Ha~ ha~"

Thở hồng hộc sau nụ hôn Cố Thanh Sương khuôn mặt đỏ hồng ngoảnh mặt sang như một sự đầu hàng.

'Mình bây giờ cũng đâu thoát được...'

Mộc Long nhìn Cố Thanh Sương tâm có tia tán thưởng, xét về mặt nào đó nàng rất quả quyết và mạnh mẽ hơn đa phần nữ nhân ở thời đại.

Thế là Mộc Long kéo hai vai áo nàng xuống như lột vỏ một quả chuối, vẻ ngoại bị lột để lộ phần thân mềm ngọt và thơm tho, cũng bởi hơi nhớ cái âm đạo tuyệt diệu của nàng nên Mộc Long đây cũng chả thèm dạo đầu nữa mà trực tiếp kéo váy nàng lên qua bụng rồi hắn cởi bỏ quần để lộ ra cây hàng dài miên man.

Cố Thanh Ca nhìn thấy một cảnh ánh mắt liền hiện lên tia sợ hãi, thứ này phải dài gấp đôi Mộc Ngạo Thiên, chưa kể nó cũng rất to.

"K-Không! Khoan đã.... Áaaahhh----"

Cố Thanh Ca chưa kịp dùng tay che âm đạo lại đã bị Mộc Long tử hình ngay lập tức mà cong eo ngước cổ lè lưỡi.

Cố Thanh Ca cơ thể run rẩy, âm đạo nàng không quá ướt nên thứ to đùng đó chui vào rất rõ ràng và đau đớn, nàng bắt đầu quằn quại cái đầu qua lại khi Mộc Long di chuyển, không quả nhanh nhưng đủ như một bài tra tấn khi cảm giác Cố Thanh Ca lúc này hứng chịu là một thứ to đùng đang di chuyển ra vào trong âm đạo, không những nong rộng và tách mở hai mép âm đạo nàng từng nhịp mà Mộc Long còn cố tình từng đợt nhấp rút dương vật ra gần hết rồi mới lại đẩy vào.

"Khoan, khoan đá, áaahhh! Nó dài quá! Ứ-ha! Dừng lại....ya! Ưm! Ưm!''

Cố Thanh Ca sau hồi quằn quại thì cam chịu níu chặt lấy chăn mà nhắm mắt cắn răng rên ư ử.

"Hắc hắc! Hàng tốt a Tứ Phu Nhân!''

Mộc Long cố kích thích Cố Thanh Ca bằng những ngôn từ của một tên trộm hoa đích thực, dâm tiện hắn bắt đầu không nương tay nữa mà giữ chặt lấy hông nàng giã liên tục như vũ bão.

"Á-haaa! Ah, ah, ah, ah, ah! Khoan đã, khô bạo quá! ÁH!!!''

Cố Thanh Ca níu chặt tấm chăn rồi cong người, tia nước từ âm đạo bắn thẳng lên ngực của Mộc Long, liếm môi Mộc Long tiếp tục tăng tốc và dập mạnh hơn khiến chiếc giường như run lắc dữ dội.

"Á! Haa~ haa~ ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah!''

Cố Thanh Ca tê tái, nàng không biết làm gì ngoài la hét như một con thú động dục mỗi lần hắn ra vào lại khiến nàng run lên sung sướng, hắn thậm chí còn khéo léo hành hạ mỗi khi nàng ra hắn lại nhẹ ngoáy hông cái làm cho trí óc như trống không.

"Ah! Ah! Ah! Chạm thôi! Chạm lại đi mà! Ta ra! TA RA!!! Ưggghhhhhh!!!!''

Cố Thanh Ca tiếp tục cong người lên cao, cái mu múp của nàng động đậy không ngừng bởi từng cú giã đầy hung bạo, tiếng va chạm xác thịt vang vọng.

Sau khi Cố Thanh Ca cong người bắn tung tóe lần nữa thì Mộc Long giữ nàng tư thế đó luôn rồi đẩy liên tục, như một khẩu xe công thành hắn giã đầu nhọn của ngọn thương đục sâu vào cửa tử cung, cảm giác dần khít tới khó tưởng, âm đạo Cố Thanh Ca thắt chặt như một bàn tay nàng nắm chặt lấy cây hàng của Mộc Long mà làm hắn sung sướng húc mạnh một cái khiến nàng điếng hồn rồi bơm vào trong phụt phụt.