Bản Convert
Mộc Long bước đi trên con phố, thành Nam Dương trong mắt hắn thật nhỏ nhưng cũng đủ để một con người mới đến phải choáng ngợp bởi người người đông đảo mua bán.
Nằm giữa tam quốc Lục, Nhiên, Nguyên thì nơi đây vô tình là nơi giao thương buôn bán trù phú bậc nhất, tiềm năng phát triển trong tương lai là vô lượng.
Dạo phố hồi lâu Mộc Long đứng trước một nơi to lớn, nơi đây đề Đấu Giá Hội, sau Đan Hội tất nhiên là Đấu Giá Hội những xét về mặt buôn bán thì Đấu Giá Hội hơn xa Đan Hội bởi phong phú các vật phẩm dược liệu, nơi đây đâu đơn thuần buôn bán đan dược hay dược liệu cây cỏ.
Mục đích Mộc Long đến đây tất nhiên là vì Linh Thạch a, mang tiếng Thiếu Gia chứ hắn thật ra là quỷ nghèo, mà cho dù hắn có là Tiên Hoàng chuyển thế đi nửa thì vẫn rất cần tài nguyên chứ không đơn thuần là bản lĩnh và trí tuệ là có thể đạp địa phá thiên xưng bá tư phương.
"Mộc Nhị Thiếu Gia, ngươi đến đây để làm gì?"
Bước vào trong Mộc Long liền nghe thấy một giọng nói kiều mị phát ra từ phía sau, nhìn lại hắn thấy một nữ tử xinh đẹp nghiêng ngả thành trì dù nơi đây nữ tử nào cũng đều xinh đẹp khó chê vào đâu được.
Người tới Tô Thanh, nhìn qua tu vi chỉ Tứ Trọng nhưng thật ra nàng là Trưởng Quỷ Đấu Giá Hội, là người có quyền hạ chứ không thuộc loại dung chi tục phấn thông thường.
Mộc Long ánh mắt nhìn qua, nữ nhân này xinh đẹp yêu kiều, đôi mi cong lượn, ánh nhìn sắc sảo, đôi môi trái đào đỏ mọng, thân hình chữ S, nước da trắng tựa tuyết.
Tô Nhan bước tới đẩy đà và muốn phần quyến rũ, ánh nhìn nàng quét ngang Mộc Long khi nụ cười luôn nở trên môi nay lại thêm phần sinh động.
"Ta nhớ Mộc Nhị Thiếu Gia nợ lãi chưa trả, ta còn định cử người đi đòi a, không ngài lại tới đây, thật là phúc phần nhỏ nhoi của tiểu nữ đây."
Tô Thanh trang nhã trong bộ sườn xám màu tím hạ người thanh lịch chào hỏi Mộc Long, giọng điệu thì mỉa mai không kém phần chua chát.
Mộc Long lúc này chợt nhớ ra, lúc trước tên kia quả thật có nợ Linh Thạch nơi đây nhưng thứ khiến hắn ngạc nhiên hơn là nơi đây ấy vậy mà cho vay Linh Thạch.
"Nợ lãi sẽ trả trong hôm nay."
Mộc Long chấp tay chào hỏi một cái cho phải lễ nghĩa rồi đôi môi hắn nhẹ mở, lời này nói ra không khiến Tô Thanh ngạc nhiên, tuy nhiên thứ khiến nàng ngạc nhiên không phải từ lời nói mà từ cái khí chất Mộc Long phát ra.
'Tên này có chút quỷ dị, khác xa với Mộc Long ta từng gặp qua...'
Tô Thanh mỉm cười, nàng đưa tay lên che miệng cách ngọt ngào nhưng lời nàng nói ra tựa ma quỷ: "Mộc Thiếu Gia, nơi đây dối trá sẽ bị phạt a...chẳng hạng như cắt tay---"
Lời này của Tô Thanh nói ra chợt khựng lại bởi ánh mắt tựa loài hổ đói của Mộc Long, sát khí tỏa ra thậm chí khiến những kẻ xung quanh giật bắn người mà rút kiếm khỏi vỏ đựng.
"Gì thế?"
"Ma Thú tấn công sao?"
"Tự dưng ta thấy lạnh hết cả sống lưng."
"Là do bảo vật nào gây nên sao?"
"Kì lạ....?"
Cả đại sảnh nháo động cả lên, tất cả đều không biết nguồn sát khí đó từ đâu mà ra.
Trở lại với Mộc Long lúc này hắn đơn vị mỉm cười làm cho nụ cười trên môi của Tô Thanh kia tắt lịm, phút giây từ phía sau Mộc Long xuất hiện một hình bóng lão nhân râu tóc bạc phơ.
"Tiểu Hữu, ngươi cự nhiên dám đến đây gây chuyện? Đã chủng bị tinh thần để lãnh hậu quả chưa?"
Mộc Long liếc lại nhìn vị lão nhân này cái khiến ông ta vội vàng thu tay bởi cảm giác mách bảo ông sẽ chẳng còn cánh tay nào nếu tiếp tục làm thế.
Bầu không khí căng thẳng bị đánh bật cởi nụ cười tươi rói trên môi của Mộc Long.
"Ta đùa đấy~!"
Mọi việc nhanh chuyển sang một hướng khác khi cả ba cùng nhau ngồi lại trong một căn phòng xa xỉ, Tô Thanh lúc này ôn nhu dâng trà cho Mộc Long.
"Đa Tạ Tô Thanh cô nương."
Mộc Long cười híp mắt cái rồi quay sang lão nhân kia nụ cười biến mất, ảo hóa khôn lường khiến cả một kẻ tu vi Trúc Cơ cảnh như lão nhân kia cũng phải dè dặt.
"Mộc Nhị Thiếu Gia, ngươi đến để nhờ bọn ta bọn bán công pháp?"
Vị Lão Nhân ánh mắt nhìn xuống một quyển trục được đặt trên bàn, Tô Thanh đứng cạnh bên cũng tò mò không kém, rốt cuộc thì loại phế vật này có công pháp gì đáng giá, hắn có phải lại tới gây chuyện, hoặc có thể vừa trộm được từ Mộc Phủ a.
"Không giống sao?"
Mộc Long lườm Tô Thanh cái khiến nàng ta đôi chút khó xử bởi bị phát giác vừa nghĩ xấu về đối phương.
"Trà ngon ghê~"
Mộc Long cảm thán một câu khiến vị Lão Nhân Bạch Mai Sơn trước mắt cũng chỉ biết cười trừ.
'Mộc Nhị Thiếu Gia này sao lại có hành vi cổ quái thế này?'
Bạch Mai Sơn suy nghĩ rồi tay đưa tới quyển trục kéo ra xem thì...bùm.
"T-Thứ, Thứ này! Huyền Giai Công Pháp!?"
Bạch Mai Sơn hét lên kinh ngạc khiến cả Tô Thanh cũng bị cuốn theo, nàng hướng ánh nhìn về phía quyển trục rồi tia sang Mộc Long vẫn đang nhàn nhã uống trà.
'Mộc Gia tuyệt không có Huyền Gia Công Pháp, nếu có chỉ để lại dùng cớ sao đem bán? Tên này nhất định có vấn đề...tuy nhiên...'
Tuy nhiên của nàng ở đây chính xác là giao dịch giữa hai bên, Đấu Giá Hội phải giữ bí mật cho bên giao dịch thậm chí nếu cần thiết phải bảo vệ họ.
"Tô Thanh cô nương, tâm tư đừng quá rắn rết."
Mộc Long nhắc nhở khiến Tô Thanh sửng người bừng tỉnh, Bạch Mai Sơn lúc này cũng nhanh lấy lại bình tĩnh mà ho khụ một tiếng.
"Tô Thanh không được vô lễ."
Tô Thanh biết Bạch Mai Sơn đang hạ mình trước Mộc Long lập tức nhận thức được tình hình, nàng hạ người trước Mộc Long.
"Mộc Nhị Thiếu Gia, là ta không phải phép rồi."
Mộc Long nhìn nàng ta cái rồi không mấy quan tâm nhìn sang Bạch Mai Sơn.
"8-2, ta tám phần, các ngươi hai?"
Mộc Long một câu nói chắc như đinh khiến Bạch Mai Sơn cũng phải suy nghĩ lại một phế từ Mộc Long khi trước.
Song song với đó là một Tô Thanh tức tối dù khuôn mặt nàng vẫn một nét thờ ơ.
'Hắn, Hắn dám lơ lời xin lỗi của ta!'
Kẻ đứng trước nhan sắc của nàng mà không bị mê hoặc rất ít chứ đừng nói một kẻ còn không thèm quan tâm sự hạ mình xin lỗi của nàng ta, tự tôn của Tô Thanh có chút bị rạn nứt.
Khác với Tô Thanh, Bạch Mai Sơn lúc này có suy nghĩ: '8-2 vẫn là rất hời, Huyền Giai công pháp kiếm cả Nam Dương thành này còn chả có một cuốn, giá tuyệt không dưới 300 vạn.'
Phải biết Huyền Gia Công Pháp đã như một món chí bảo mà ngay cả các tông môn cũng phải thèm thuồng muốn có được, một cuốn Huyền Giai Công pháp đây e là khiến cả Nam Dương thành này dậy sóng ít lâu.
Sắp hạng công pháp từ thấp tới cao như sau: Hạ Giai Công Pháp, Trung Giai Công Pháp , Thượng Giai Công Pháp, Địa Giai Công Pháp, Thiên Giai Công Pháp, Huyền Giai Công Pháp, Tiên Giai Công Pháp, Chí Tôn Công Pháp, Vô Thượng Công Pháp.
"Thành Giao, mối giao dịch này vậy cũng quá hời cho bọn ta rồi. Ngày mai bọn ta sẽ mở Đấu Gia, Tô Thanh đi lấy thẻ đen đưa cho Mộc Nhị Thiếu đấy."
Tô Thanh nghe xong nhẹ hạ người cung kính rời đi, Mộc Long lúc này ung dung uống trà trước sự quan sát của Bạch Mai Sơn.
''Mộc Thiếu trách ta tò mò không cần thiết nhưng xin hỏi ngài đã nhận ai làm Sư Phụ hay chưa?"
Câu hỏi mang tính dò hỏi này tuyệt nhiên là muốn dò xét xem Mộc Long trước mắt có thật sự có được một vị Lão Sư cao thâm hay không hay đơn giản là gặp được kỳ ngộ.
Trước câu hỏi Mộc Long mỉm cười đặt tách trà xuống: "Bạch Tiền Bối, ngài muốn nhận ta làm đồ đệ ư?"
Câu hỏi của Mộc Long khiến Bạch Mai Sơn khựng người, hắn không trả lời nhưng hỏi lại, nếu ông nói không liền bị lộ bản thân đang dò xét hắn nhưng nếu nói có thì lỡ may hắn có Sư Phụ thật thì lại đắc tội với kẻ kia.
Với những kẻ thông minh và sống hơn 300 năm như Bạch Mai tuyệt nhiên nhận ra Mộc Long hiện không những thần bí mà còn nham hiểm vô cùng.
'Trúc Cơ Hậu Kỳ, là một đại nhân vật nơi đây ha, ta xem ngươi dám hay không dám?'
Mộc Long cười mỉm, ánh mắt hướng tới Bạch Mai Sơn.
"Haha! Mộc Nhị Thiếu Gia là tốt không phải, ta miễn phí 20% cho ngài xem như tạ tội thấy thế nào?"
Bạch Mai Sơn bật cười nói, tâm tư lúc này: 'Vẫn không nên gây mất lòng tới kẻ như thế này, lần sau tìm cách dò xét lại vậy.'
Mộc Long mỉm cười, tách trà đặt xuống bộ bình nhiên nhàn nhã.
"Ta thật có nhận một người làm Sư."
'Là chuyện của vạn vạn năm trước.'
Mộc Long vừa nói vừa nhớ nhung hình bóng, Bạch Mai Sơn lặng im đánh giá, cử chỉ của Mộc Long hiện tại chỉ có ở Tông Môn Đại Phái đào tạo lâu năm mà thành, tại sao trong khoảng thời gian ngắn Mộc Long này lại...thật khó hiểu và nhức não.
'Ta có nên hỏi tên sư phụ hắn?'
Bạch Mai Sơn suy nghĩ.
Rất nhanh Tô Thanh trở lại, Mộc Long sau khi nhận thẻ vip cũng rời đi mà không nói thêm lời nào.
"Bạch Lão, hắn thực sự là Mộc Long phế tử khí trước?"
Tô Thanh muôn trùng tò mò, hướng ánh nhìn tới Bạch Mai Sơn hỏi.
Đáp lại Bạch Mai Sơn uống ngụm trà: "Ngươi thấy phải không?"
Tô Thanh lặng im, từ cửa sổ nàng nhìn bóng lưng Mộc Long phứt dần.