[Đam Mỹ] Cứu Rỗi Kẻ Thù

Chương 20



Hôm nay nhà của Trầm Minh có việc nên Lộ Tường Nguyên và Chu Hải Thành đi chung xe.

Bình thường nếu như Lộ Tường Nguyên đi với Trầm Minh thì hắn sẽ lên ghế lái phụ ngồi, còn hôm nay chỉ có Lộ Tường Nguyên nên Chu Hải Thành chủ động rà hàng ghế sau, nhường ghế lái phụ cho Lộ Tường Nguyên.

Chu Hải Thành để ý hình như Lộ Tường Nguyên đang có chuyện gì đó, cả ngày hôm nay Lộ Tường Nguyên chưa từng bỏ điện thoại xuống quá lâu.

Biết vậy nhưng Chu Hải Thành không thèm hỏi, hắn có quyền gì để hỏi chứ? Với lại Chu Hải Thành cũng để ý là Lộ Tường Nguyên có vẻ không quá thích hắn, dù không đạt tới mức thân thiết như Trầm Minh nhưng giữa cả hai vẫn có một khoảng cách gì đó nhất định.

Không biết có phải là ảo giác không nhưng hắn cảm thấy được Lộ Tường Nguyên có vẻ sợ hắn…

Lộ Tường Nguyên hoàn toàn không hề hay biết người nào đó đã suy nghĩ ra được 7749 câu chuyện khác nhau.

Khi cả hai về nhà đã thấy trên bàn ăn là một con vịt quay vàng óng toả một mùi thơm ngào ngạt, Lộ Hải Vy sợ cả hai ăn không no mà còn mua thêm vài món lặt vặt.

Nhìn nguyên con vịt được chặt ra từng miếng vuông vức mà thèm chảy nước miếng, đã lâu rồi chưa được ăn vịt quay đó nha.

Chu Hải Thành nhìn Lộ Tường Nguyên cẩn thận xé từng miếng da vịt vứt sang một bên thì thật sự cảm thấy rất tiếc thế nên tên nhóc nào đó đã cẩn thận nhặt lại từng miếng mà Lộ Tường Nguyên đã vứt.

Những miếng sau Chu Hải Thành còn cẩn thận lóc da với thịt cho Lộ Tường Nguyên.

Lộ Tường Nguyên rất bất ngờ, cậu chưa bao giờ thấy được vẻ mặt dịu dàng của tên máu lạnh này cả, thật là mở mang tầm mắt nha.

Ở với Chu Hải Thành được một thời gian, Lộ Tường Nguyên cũng dần thích nghi được đây không phải là Chu Hải Thành kiếp trước nên không quá sợ hãi như trước. Hơn nữa, Chu Hải Thành này còn đáng yêu hơn nhiều.

Ăn uống no nê, Chu Hải Thành rủ Lộ Tường Nguyên đi tập võ.

"Cậu nghỉ ngơi một chút đi, vừa ăn no đã vận động liền không tốt đâu"-Lộ Tường Nguyên than thở xoa xoa cái bụng phình lên của mình vì no.

"Thật sự tớ rất mong chờ"-Ánh mắt của Chu Hải Thành hiện lên chữ phấn khích.



"Ngày mai nhé, tớ đang lười…"-Lộ Tường Nguyên nằm dài trên sofa nài nỉ.

"Vậy cũng được, tớ làm bài nhé"

"Bài gì vậy? Chẳng phải là cuối năm rồi sao?"

Tên này không muốn nghỉ ngơi à?

"Học trước chương trình 12"-Chu Hải Thành nói tỉnh rụi.

Kẻ thù cố gắng như vậy Lộ Tường Nguyên tự nhiên cảm thấy chạnh lòng quá đi…

Lộ Tường Nguyên nằm lười biếng một chút rồi cũng trường xuống hướng dẫn cho Chu Hải Thành.

Chu Hải Thành từ ghét đã chuyển sang ngưỡng mộ Lộ Tường Nguyên, kiến thức của Lộ Tường Nguyên rất uyên bác, giảng giải còn dễ hiểu hơn các giáo viên trên trường nữa.

"À, đúng rồi, cậu hạn chế uống rượu nhiều đi, lúc nào về cũng phải ói mới tỉnh, chị Vy rất lo cho cậu"-Chu Hải Thành như một bà mẹ trẻ mà phàn nàn.

Hắn cũng rất muốn nói nhưng lại thiếu mất một cái cớ, mà Lộ Hải Vy vừa hay lại phàn nàn đã cho Chu Hải Thành một cái cớ tuyệt vời.

"Tớ cũng muốn không uống lắm, nhưng tính chất công việc thôi"-Lộ Tường Nguyên thở dài.

Tính chất công việc? Công việc nào mà phải uống đến say bí tị như vậy chứ?

Đột nhiên Chu Hải Thành nghĩ đến một việc, vì mẹ hắn cũng hay về nhà với tình trạng say khướt như vậy nên không lẽ…

"Không lẽ cậu làm…"

"Này, cái vẻ mặt gì vậy hả? Tớ không làm trai bao"-Lộ Tường Nguyên như đọc được suy nghĩ của Chu Hải Thành mà lạnh lùng cắt ngang.

Chu Hải Thành nghe vậy mới cẩn thận suy nghĩ, Lộ Tường Nguyên giàu có như vậy sao phải làm loại chuyện này chứ?



"Tớ đi kí vài hợp đồng, đối tác mời tớ rượu nên tớ uống một chút thôi"

Nhờ kí ức kiếp trước mà Lộ Tường Nguyên tận dụng được không ít lợi thế, Lộ Tường Nguyên muốn tự tay đưa công ty của gia tộc lên đỉnh cao.

"Cậu say như vậy mà là một chút sao? Cẩn thận nghỉ ngơi đi"-Chu Hải Thành nửa hiểu nửa không công việc của Lộ Tường Nguyên nhưng vẫn khuyên.

Lộ Tường Nguyên nhìn Chu Hải Thành, đây là đang quan tâm đúng không?

Thấy một Chu Hải Thành vốn lạnh lùng đột nhiên lại ấm áp, quan tâm như vậy Lộ Tường Nguyên rất hiếu kỳ.

"Mặt tớ dính gì sao?"-Chu Hải Thành thắc mắc sờ sờ mặt.

Lộ Tường Nguyên chợt mỉm cười, một Chu Hải Thành đơn thuần như vậy lại đáng yêu quá đi mất.

"Cậu thật kỳ lạ mà…"-Chu Hải Thành ngượng ngùng nói.

"Có gì cậu cứ đi ngủ trước đi nhé, đêm nay tớ sẽ về trễ"

"Lại nữa sao?"-Chu Hải Thành thở dài.

"Hay cậu đi với tớ"-Lộ Tường Nguyên đột nhiên đề nghị.

"Tớ sao? Tớ đi được sao?"-Chu Hải Thành bối rối hỏi.

"Tối nay cũng chỉ là một hợp đồng không quá quan trọng, nếu có ai hỏi thì cậu nói cậu là vệ sĩ riêng của tớ nhé"-Lộ Tường Nguyên bật dậy hào hứng nói.

Có Chu Hải Thành đi cùng thì khi về cũng có người nấu được nước giải rượu, đỡ phải đi học với một cái đầu nặng trĩu.

"Nhưng mà… cậu cần phải có một bộ đồ đã…"-Lộ Tường Nguyên xoa cằm đánh giá Chu Hải Thành.