[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 1: Gả Thay.



Tô Gia gần như rơi vào tình trạng tồi tệ nhất. Đứng trước sự nguy cấp Tô Tổng buộc phải gả đứa con gái họ nâng niu đến Cố Gia để liên hôn. Nhưng nghe đồn rằng Cố Nhị Thiếu Gia vốn tính tình máu lạnh, không nể nang một ai. Từ Vân (Omega) phu nhân của Tô Tổng hôm nào cũng lấy nước mắt rửa mặt không khỏi khiến cho Tô Tổng rơi vào ngõ cụt.

Tô An (Omega): "Yên Yên sao mẹ lại khóc như thế?"

Tô Yên (Omega): "Có lẽ vì mẹ mệt đó An An. An An có muốn làm mẹ vui không?"

Tô An: "Có ạ". Tô An nở một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.

Tô An là đứa con trai nhà Tô Gia nhưng vì nhị giới là Omega nên cậu luôn bị hắt hủi và là trung tâm của những trò chế giễu ngay từ khi còn nhỏ. Một phần cũng vì khi sinh ra đã là kẻ ngốc nên ngay cả những kẻ hầu trong nhà cũng chẳng coi cậu ra gì. Mà cả những người được gọi là 'Gia đình' kia cũng đã bỏ mặc, xua tay cho chúng ức hiếp cậu. Nhưng đã là kẻ ngốc thì làm sao có thể hiểu, có thể phản kháng? Cậu chỉ biết rằng khi cậu thê thảm như vậy, bọn họ dường như rất vui, cũng để ý đến cậu nhiều hơn...?

Vừa thấy đứa con ngoan của mình bước vào, Từ Vân lại khóc rống lên. "Sao số con tôi lại khổ thế này hả huhu...Các người không được mang nó đi đâu hết. Các người đừng hòng mang con bé đi".

Bà ta khóc nấc lên rồi ôm lấy con mình dỗ dành. Tô Ninh lúc này cũng chỉ biết thở dài mà dỗ dành vợ và con của mình. Một gia đình hạnh phúc đang quấn quýt cùng nhau. Mà cậu - Tô An - một kẻ thừa thãi chỉ biết đứng lặng giương đôi mắt ngưỡng mộ nhìn bọn họ.



Tô Yên: "Mẹ, mẹ đừng khóc nữa. Con đã có cách rồi." Cô cất giọng dỗ dành cha và mẹ mình. "Hãy để anh ấy gả thay con. Xét về ngoại hình chúng con không khác nhau là mấy, cũng cùng là Omega với nhau nên khó có thể phát hiện được."

Từ Vân như tìm được hy vọng vội vã lên tiếng: "Đúng rồi! Hãy để cho thằng ngốc đó gả thay cho Yên Yên. Tô Ninh có được không? Tôi cầu xin ông đấy!"

Thấy Tô Ninh (Alpha) - Tô Tổng có vẻ vẫn do dự bà ta gào lên như hổ đói, đòi sống đòi chết nếu không để Tô An gả thay cho Tô Yên. Tô Ninh liếc nhìn đứa con trai ngốc của mình, vì khi sinh ra đã là kẻ ngốc không giống như em mình vốn đã thông minh xinh đẹp nên Tô An luôn bị mọi người khinh thường và xa lánh. Ngay cả 'Gia đình' cũng coi như không có sự hiện diện của cậu. Giờ đây có thể mở miệng cầu xin cậu gả thay cho em mình ư?

Tô Ninh: "Ý của con thế nào?"

Thấy cha lần đầu đếm xỉa đến mình, đứa ngốc vui mừng khôn xiết. Tô An: "Được ạ!". Dù chẳng hiểu được mấy câu chữ "Gả thay" nhưng cậu vẫn vui vẻ đồng ý. Dù sao thì Yên Yên cũng đã nói rằng chỉ cần làm như thế cha và mẹ sẽ rất vui.

Ngày nhà họ Cố sẽ đến rước dâu cũng đã định, nhà họ Tô chỉ chờ đến lúc đó và nhận cổ phân mà thôi. Có lẽ Tô Gia đã hối lỗi vì bao việc làm với cậu mà trong thời gian này ai cũng cố hết sức quan tâm và chăm sóc cho cậu. Đứa ngốc thì vẫn mãi mãi là đứa ngốc cậu không biết rằng trong lòng họ không hẹn mà cũng nghĩ "Đây sẽ là lần cuối cùng cậu được hiện diện trong Tô Gia với chức danh Tô Thiếu Gia, sau này 'Sống Chết Mặc Bay'.".

Tô An chỉ nghĩ rằng phúc lợi này thật tốt, không những có thể làm cha mẹ vui mà còn khiến họ quan tâm đến mình. 'Gả thay' thật là hạnh phúc biết bao!