[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 29: Khu vui chơi của công ty.



Chờ đợi một lúc thì cuối cùng bên ngoài cũng có tiếng gõ cửa.

Cốc! Cốc!

Thập Ninh: "Giám Đốc cho gọi tôi."

Tô An: "'A!". Tô An tâm trạng vui vẻ chạy đến đứng trước cửa.

Cố Thượng Lâm: "..."

Cánh cửa mở ra, Thập Ninh với khuôn mặt vui vẻ đang ôm một sấp tài liệu. Tô An nhìn gương mặt ấy mà sững người. Dù là một Beta nhưng nhìn Thập Ninh lại rất giống với một Omega. Gương mặt thì khỏi phải nói, đẹp không góc chết. Nếu như Y thật sự là một Omega tưởng chừng sẽ làm đồ gục hàng vạn tên Alpha.

Người đã đẹp, Y cười lên càng đẹp hơn. Mà Tô An một đứa trẻ ngốc lại rất yêu thích cái đẹp này. Cậu cứ đứng ngốc mà nhìn chăm chằm vào Thập Ninh khiến Y có chút bối rối.

Thập Ninh: "Phu Nhân..?"

Tô An nghe thấy Thập Ninh gọi tên mình mới giật mình "A" lên một tiếng. Sau đó đỏ mặt ngại ngùng nép sang một bên.

Thập Ninh đi thẳng đến bàn của Cố Thượng Lâm. Y đặt sấp tài liệu xuống bàn, rồi đứng thẳng trước mặt hắn. Có vẻ là Y đang chờ lệnh từ cấp trên của mình.



Cố Thượng Lâm: "Cậu để đó là được rồi. Dẫn em ấy đi tham quan công ty một chút đi."

Thập Ninh: "Vâng, tôi hiểu rồi. Cố Giám Đốc, Mặc Tổng muốn gặp ngài."

Cố Thượng Lâm: *Mặc Quân? Tên phiền phức đó đến đây làm gì?*

Cố Thượng Lâm: "Biết rồi."

Cố Thượng Lâm phất phất tay. Thập Ninh liền hiểu ý đi tới chỗ Tô An.

Thập Ninh: "Phu Nhân, mời."

Tô An vẫn bị nhan sắc của Thập Ninh làm cho hút hồn. Cậu ngạo ngùng gật đầu rồi đi ra khỏi phòng. Cũng không quên ngoảnh đầu lại vầy tay chào hẳn.

Cố Thượng Lâm: "Phì. Nhóc đáng yêu."

Tô An nhìn Thập Ninh như muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Cậu không biết nên mở miệng thế nào cho phải.

Thập Ninh: "Phu Nhân, tôi là thư ký của Cố Giám Đốc, tên Thập Ninh."

Tô An: "A, dạ...anh Ninh...An An tên là Tô An. Anh Nịnh gọi là An An cũng được ạ."



Thập Ninh nhìn cậu chỉ mỉm cười rồi không nói. Y dẫn cậu xuống tầng 1, vì đây là nơi giải lao của công ty. Nơi đây cũng là một khu vui chơi nhỏ để nhân viên có thể giải stress. Nói là nhỏ nhưng bên trong lại có rất nhiều trò chơi, còn có mấy quán ăn và cửa hàng vật phẩm. Nhìn không khác gì một cái siêu thị thu nhỏ, đơn giản lại mấy món đồ.

Tô An: "Oaaaa, nơi đây đẹp thật đấy!"

Thập Ninh: "Đây là khu vui chơi của công ty đấy ạ."

Tô An mắt nhìn vào khi vui chơi rồi lại đưa đôi mắt long lanh nhìn Thập Ninh. Thập Ninh liền hiểu ý dẫn cậu vào trong. Thập Ninh dẫn cậu đi hết quầy này sang quầy khác, rồi lại dẫn cậu mua hết thứ này sang thứ khác.

Chủ yếu là vì cậu rất thích nhưng cũng chỉ dám nhìn. Tô An đâu biết đôi mắt thèm thuồng của cậu đã rơi vào ánh mắt của Thập Ninh. Cậu vui vẻ làm chiếc đuôi của Y mà đi hết nơi này đến nơi khác.

Dừng chân ở một tiệm gấu bông. Thập Ninh nhận được một cuộc gọi nên tạm tránh mặt đi. Y dặn dò kỹ cậu phải ngoan ngoãn ở đây và không được đi theo người lạ.

Thập Ninh: "Phu Nhân, tôi có chút chuyện. Người ở đây xem gấu bông. Không được nghe lời người lạ hay đi linh tinh đó. Tôi đi một chút sẽ quay lại ngay."

Tô An: "Dạ. An An ngoan lắm, sẽ không đi linh tinh đâu."

Thập Ninh có chút không tin nhưng cũng đành mặc kệ. Có vẻ như cuộc gọi đó rất gấp, Y phải rời đi ngay bây giờ.

Thập Ninh liếc nhìn Tô An một cái rồi gật đầu xin phép rời đi.