[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 33: An An tự té.



Thập Ninh tiến đến gần Tô Yên như ý định làm gì đó. Cô ta thấy Y tiến lại gần liền xanh mặt sợ hãi.

Tô Yên: "Anh...anh muốn làm gì? Tôi là khách của Mặc Tổng, anh muốn làm gì tôi?"

Ánh mắt của Thập Ninh càng lạnh hơn. Y dường như muốn bóp chết cô ta ngay tức khắc.

Tô An: "Anh Ninh! Không được. Cầu xin anh đừng làm hại em ấy. Anh Ninh!"

Thập Ninh nghe thấy tiếng Tô An cầu xin có chút khựng lại. Y lúc này mới bừng tỉnh.

Thập Ninh: *Mình...vậy mà lại để mất khống chế.*

Lúc này Thập Ninh mới dịu giọng trấn an Tô An.

Thập Ninh: "Phu Nhân yên tâm, tôi không phải muốn làm hại em gái người."

Trấn an Tô An rồi Y mới tiếp tục lấy một lý do áp đi sát khí vừa nãy.

Thập Ninh: "Tô Tiều Thư mong lượng thứ. Lúc nãy tôi chỉ muốn đứng trước mặt nói chuyện với cô nhưng không ngờ lại khiến cô sợ hãi đến vậy. Là lỗi của tôi."

Tô Yên: *Nói dối! Rõ ràng sát khí vừa nãy, chính là anh ta muốn giết mình!*

Thập Ninh: "Tô Tiểu Thư mời đi theo tôi. Cố Giám Đốc và Mặc Tổng đang đợi Tiểu Thư."

Nói xong Y cũng chẳng buồn nhìn cô ta lấy một cái. Thập Ninh bước đến chỗ Tô An nhìn lên đôi má đã sưng lên vì bị đánh của cậu. Tô An ngại ngùng cuối đầu nhìn mũi giày của Thập Ninh.

Tô An: "Đừng...đừng nhìn. Xấu lắm ạ."

Thập Ninh dùng hai tay nâng mặt của Tô An lên. Có lẽ là đụng trúng vết thương nên cậu khẽ rên rỉ một tiếng. Y



keo cau di len เล่น khong quen dan ngudi lay hop clu thuong den.

Y dần Tô Yên đến phòng Mặc Tổng và Cố Giám Đốc đang ngồi chờ. Còn phần cậu, Y dẫn Tô An qua một phòng trống gần đó để giảm đau và băng bó lại cho cậu. Tô An vui vẻ đung đưa chân ghế trong khi Thập Ninh đang cất mấy món đồ vào lại hộp cứu thương.

Tô An: "Anh Ninh vừa nãy An An cảm ơn anh rất nhiều ạ."

Thập Ninh: "Đó là bổn phận của tôi ạ."

Sau khi cất hết đống đồ kia đi, Thập Ninh dẫn cậu đến chỗ Cố Giám Đốc.

Cốc! Cốc!

Thập Ninh: "Là tôi thưa Cố Giám Đốc, Phu Nhân đang đợi ngài ở bên ngoài."

Tô Yên: "'Chết tiệt!"

Mặc Quân: *Phu Nhân? Coi bộ thú vị rồi đây.*

Cổ Thượng Lâm: "Vào đi."

Thập Ninh dẫn Tô An bước vào. Đảo mắt xung quanh, ánh mắt cậu dừng lại ngay người con gái ngồi kế Mặc Quân. Cậu vẫn còn khá sợ hãi sau vụ việc khi nãy.

Cố Thượng Lâm nhíu mày: "Má em bị làm sao?"

Tô An: "Em. không sao ạ."

Thập Ninh: "Sao Cố Giám Đốc không thử hỏi khách của Mặc Tổng?"

Mặc Quân: "Ồ~ Khách của tôi thì làm sao?"

Tô Yên nghe nhắc tên mình liền có tật giật mình. Ai cũng đang đưa ánh mắt về phía cô.



Tô Yên: "Lúc nãy, tôi nhìn thấy phu nhân không cẩn thận té ngã đấy ạ."

Thập Ninh: "Thật sự là té ngã?"

Mặc Quân: "Thư ký Ninh nói vậy là sao? Cậu đang nghi ngờ khách của tôi?". Giọng anh lạnh lùng không chút khách khí.

Quả thật quan hệ của anh và Y trước nay đều không tốt.

Tô Yên ánh mắt căm phẫn nhìn Thập Ninh: *Tôi không tin là anh dám nói ra sự thật. Phu Nhân của anh đã nói đỡ cho tôi, anh nói ra thì chẳng khác nào phản chủ cả!*

Nhưng điều duy nhất cô ta không ngờ tới, Thập Ninh thật sự dám nói ra.

Thập Ninh: "Lúc nãy Tô Tiểu Thư đã tác động lên mặt của Phu Nhân ạ."

Tô Yên: "Đừng có mà nói láo! Tôi không có."

Tô An: "Đúng vậy...là An An tự té thôi ạ."

Thập Ninh: "Tô Tiều Thư chỗ lúc nãy có camera an ninh đấy ạ."

Tô Yên: "..."

Cố Thượng Lâm nhìn Mặc Quân một cách lạnh lùng: "Mặc Tổng dự án này... coi bộ chúng ta không thể bàn tiếp.

Tác giả: Sắp phải đi học lại rồi nên chắc sẽ không thể làm chap thường xuyên được nữa. Nên mong mọi người thông cảm cho tớ nha. Tớ sẽ cố gắng ra đều đặn hết sức có thể. Hiện tại có thể lịch ra chap sẽ thay đổi một chút.

Cách một ngày sẽ ra một chap.

Cá: Bên cạnh đó tớ cũng muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người vì đã ủng hộ truyện của tớ. Không biết cảm ơn bao nhiêu cho đủ nhưng tớ thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều ạ. Cảm ơn mọi người đã luôn bên cạnh tớ, các cậu chính là nguồn động lực lớn nhất để tớ tiếp tục viết truyện đấy ạ. Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.