[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 67: Sinh con cho tôi



Bên trong nhà bữa tiệc vẫn chưa giảm đi sự huyên náo của nó. Cố Thượng Phong sải bước đến bàn rượu tiện tay nhặt một ly rồi nhâm nhi. Hắn đứng trầm ngâm ngắm nhìn những kẻ đang đeo hàng nghìn lớp mặt nạ. Bọn họ đang vui vẻ mà xui nịnh những tên có địa vị hơn mình.

Hắn lắc nhẹ ly rượu trên tay mình rồi thở dài. Chẳng có gì là thú vị đối với hắn, những kẻ ham muốn hắn rất nhiều nhưng hắn thì chỉ mong muốn có một người mà thôi. Một người không biết bao lâu sẽ xuất hiện, cũng chẳng biết có thể gặp lại hay không nhưng hắn tin rằng đời này nhất định còn gặp lại.

Trong làn người náo nhiệt, Tô Yên với bộ váy lộng lẫy xẻ tà bước ra với hào quang rực rỡ của đại minh tinh. Phải công nhận rằng cô ta xinh đẹp đến mức làm nhiều người phải điêu đứng. Nhiều kẻ phải thốt lên rằng nếu chúng giàu nhất định sẽ kéo Tô Yên về bên mình. Cô ta yêu kiểu bước đến chỗ Mặc Quân, thân mật mà khoác tay anh như vợ chồng sắp cưới. 3

Cố Thượng Phong nhìn một màn này mà thẩm khinh bỉ trong lòng. Hắn cảm thấy mình đã đánh giá cô ả quá cao.

Một chút lừa lộc này mà cũng muốn qua mặt một tên ăn chơi chính hiệu như Mặc Quần?

Cố Thượng Phong: *Quả nhiên rác rưởi thì mãi mãi không thể trở thành viên ngọc quý. Cô ta thật sự nghĩ rằng mình đã lừa được cậu ta sao?*

Vừa dứt suy nghĩ, Cố Thượng Phong đã thấy Tô Yên đang nhìn chằm chằm vào mình. Đuôi mắt cô ả cong lên tinh nghịch như đứa trẻ vừa được ba mẹ mua cho món đồ chơi mà nó thích. Đôi tay đang cố bám víu lấy cánh tay Mặc Quân cũng dần thả lỏng, mọi sự chú ý của Tô Yên đều đàng hướng về hắn.

Tô Yên bước đến trước Cố Thượng Phong mà vui vẻ chào hỏi.

Tô Yên: "Cố Giám Đốc, thật hân hạnh khi gặp được ngài ở đây."

Mặc kệ sự huyên náo trong nhà, ngoài đây Tô Hinh đang phải chống chọi với tên Alpha cầm thú đang cố cắn xé lấy cậu ta. Tô Hinh dùng sức lực bé nhỏ của mình đẩy như không đẩy tệ Alpha đang điên cuồng về lấy mình.



Tô Hinh: "Ức...buông tôi ra..."

Tên kia là một Alpha trội, Pheromone hắn phóng ra áp đảo hơn những tên Alpha thường mà đã áp đảo thì một

Omega bé nhỏ như Tô Hinh thì có thể làm gì? Cậu ta dần đuối sức, năm ngón tay nắm không vững mà từ từ trượt xuống. Cậu ta muốn phản kháng nhưng lại không thể.

Tô Hinh: *Là..là ai? Hắn ta là ai vậy ức...*

Tâm trí cậu ta đang dần bị ảnh hưởng bởi mùi Pheromone đậm đặc kia. Mắt cậu ta nhòe đi chẳng thể nhìn rõ khuôn mặt của tên điên đó. Rốt cuộc là ai mà dám cả gan vào đây lộng hành? Vệ sĩ nhà cậu ta thuê đã tệ hại đến mức này rồi sao?

Tên Alpha suốt cả buổi không nói gì, hắn chỉ đang điên cuồng mà mút lấy mút để chiếc cổ trắng nõn nà của Tô Hinh. Chiếc cổ bé tội nghiệp trắng mịn màng nay lại mang theo những dấu vết ái muội chi chít trông thật đáng thương. Có vẻ như hắn...đang trong kỳ phát tình?

Alpha: "Chậc! Mùi ngọt thật đấy!"

Tô Hinh lúc này người đã mềm nhũn. Cậu cố phản kháng nhưng lại không đáng kể. Cố bám víu chút hy vọng nhưng lại chẳng có một tia sáng nào đề bám lấy. Cậu ta thở dốc dựa lên vai tên Alpha lạ mặt kia. Từng cái chạm của hẳn lướt qua cơ thể cậu khiến cậu ta có chút hưng phần. Buông tha cho chiếc cổ đáng thương, đối tượng mà hắn nhắm đến là chiếc môi hồng hào của Tô Hinh. Bọn họ trao cho nhau một nụ hôn nồng ấm giữa bầu trời đêm lạnh giá. Tô Hinh đẳm chìm vào nụ hôn đê mê. Cậu ta không biết rằng bản thân lúc này nhìn thật mê người làm sao!

Alpha: "Quả là một Omega xinh đẹp. Cưng à, sinh con cho tôi nào.