Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, cậu đang mơ màng trong lòng hắn bị tiếng chuông cửa đánh thức
Hắn trong lòng không mấy vui vẻ bởi tiếng chuông cửa kia "em ngoan ngoãn ngồi ở đây đợi anh, anh ra ngoài một lát rồi quay lại ngay" hắn khẽ hôn vào trán cậu
Cậu nhìn hắn gật đầu, bệnh trạng của cậu hiện tại trở nên tốt hơn cũng là vì lời nói dối kia từ hắn, cậu tin rằng chỉ cần khỏi bệnh thì hắn sẽ đưa cậu gặp lại Thụy Vũ, nên cậu rất nghe lời và phối hợp điều trị
Một lúc sau hắn quay lại biểu cảm trên gương mặt có chút khó chịu ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, nhưng đến khi lại gần cậu thì biểu cảm trên gương mặt lại hoàn toàn thay đổi
Hắn mở ngăn tủ dưới bàn ra sau đó lấy lọ thuốc từ ngăn kéo ra, lấy một viên trong lọ để vào tay cậu "Niệm Niệm đến giờ uống thuốc rồi"
Cậu cầm lấy viên thuốc để vào miệng nuốt xuống đồng thời cầm lấy ly nước hắn vừa rót một hơi uống cạn
"Có phải chỉ cần tôi ngoan ngoãn hơn thì anh sẽ đưa tôi đi gặp Thụy Vũ?"
Lời nói của cậu làm hắn khựng lại, trong lòng chợt nhói đau "ừm chỉ cần em khỏi bệnh tôi sẽ đưa em đi"
Lời nói của hắn làm tâm trạng cậu trở nên tốt hơnHiện tại đã giải quyết xong Tưởng Gia, còn về phía Lam Gia xem ra cũng đã đến lúc giải quyết triệt để, trước khi họ làm chuyện gì đó gây hại đến em ấy. Hắn ôm cậu trong lòng thầm nghĩ
Cậu và hắn đang đi vào sảnh chính bệnh viện, thì tình cờ gặp hai thân ảnh quen thuộc
"Niệm Niệm?" Lạc Dương nhìn cậu đang đứng bên cạnh hắn nói
"Cậu quen em ấy?" hắn nhìn Lạc Dương hỏi
"Niệm Niệm là bạn thân của tôi, còn anh là người mà lúc trước cậu ấy hay nhắc đến?"
Em ấy lúc trước có nhắc đến mình trước người khác? hắn không ngờ người bạn thân của cậu lại là Lạc Dương
Không đợi hắn trả lời, Lạc Dương đã nhìn cậu sau đó hỏi tiếp "cậu ấy bị sao vậy? tình trạng này có vẻ không ổn lắm"
Hắn nhìn Lãnh Dực và Lạc Dương kể lại những chuyện đã xảy ra với cậu, và nguyên nhân dẫn đến tình trạng hiện tại của cậu.
Sau khi nghe hắn kể lại mọi chuyện, Lạc Dương nhìn dáng vẻ hiện tại của cậu đau lòng, ôm lấy cậu vào lòng như an ủi
Lạc Dương quay về đây chính là muốn gặp lại cậu, nhưng thật không ngờ khi gặp lại, cậu lại trở nên như thế này
Lãnh Dực hiện tại cũng đã hiểu lý do vì sao hắn lại đưa Tưởng Huy Âm cho bản thân xử lý, hơn nữa còn không được để cô ta chết dễ dàng, hóa ra là vì những chuyện này "Lãnh Dực cậu có việc gì ở đây?" Hắn nhìn Lãnh Dực hỏi
"Đưa em ấy đến khám thai" Lãnh Dực nói đến đây biểu cảm trên gương mặt bất giác hiện lên ý cười
"Ừm vậy tôi đưa em ấy vào trong điều trị đây" hắn nắm tay cậu rời đi
"Dương Dương chúng ta cũng về thôi"
"Không em muốn biết Tư Niệm điều trị thế nào" vừa nói vừa đi theo sau cậu và hắn
Hắn nhìn thấy 2 người đi theo vào phòng bệnh thì có chút kinh ngạc, ba người ngồi nhìn bác sĩ điều trị cho cậu và im lặng ngồi nghe kết quả và những lời bác sĩ dặn dò
Lạc Dương lúc này cũng không kìm được mà khóc nức nở, dù không tận mắt chứng kiến những gì đã xảy ra, nhưng nhìn cậu hiện tại từ một người bình thường lại trở nên như thế này thì cú sốc đó thật sự phải lớn đến mức nào
Lãnh Dực ôm lấy Lạc Dương dỗ dành, ánh mắt càng thêm mấy phần lạnh lẽo đầy độc ác, sau khi biết được mọi chuyện Tưởng Huy Âm cô ta chắc chắn sẽ bị Lãnh Dực tra tấn cho đến chết.