Đan Đại Chí Tôn

Chương 1077



Thanh âm non nớt đang an tĩnh trong thanh đồng tiểu tháp quanh quẩn, Yêu Đồng ngạc nhiên bốn chỗ nhìn. 

- Sư phụ!! Gia hỏa này rốt cuộc có lai lịch gì? 

Lông mày Khương Phàm càng nhăn càng chặt, thật kinh sợ, làm sao cái gì Yêu Đồng cũng đều biết! 

Đan Hoàng trầm mặc, biến mất, không còn có lên tiếng. 

… 

- Mấy ngày nay ngươi chạy đi đâu? Ngươi có thể đừng xuất quỷ nhập thần hay không, trước khi đi đâu chí ít cũng nên báo nhau một tiếng. Đều đã chờ ngươi mấy ngày. 

Khương Phàm vừa trở lại Vô Hồi thánh địa liền bị Chu Thanh Thọ kéo tới diễn võ trường cỡ lớn ở sâu trong thánh địa. 

- Thế nào? 

Khương Phàm nhìn ánh mắt bọn hắn hơi lộ ra kích động. 

- Bạch Nguyệt túc lão trở về, tự mình chỉ đạo Tịch Nhan cùng Tịch Dao hợp tác. 

- Các nàng đồng ý? 

Khương Phàm phấn chấn, phóng tới diễn võ trường. 

Nơi này là Vô Hồi diễn võ trường lớn nhất trong thánh địa, bình thường là chuẩn bị cho cao giai Linh Hồn cảnh. 

Giờ phút này Dạ An Nhiên, Tiêu Phượng Ngô, Thương Hàn Nguyệt, Cơ Lăng Huyên, Phượng Bảo Nam, còn có tỷ muội Tịch Nhan, Tịch Dao, đều tụ tập ở trên diễn võ trường, riêng mình định thần tĩnh khí, cẩn thận cảm ngộ lực lượng Đại Hoang Ấn, đang cùng nhau hình thành phản ứng vi diệu. 

Dạ An Nhiên, tọa trấn ở vị trí trung tâm. 

Linh văn nở rộ, tóc dài tung bay giống như là Nữ Thần, mỹ lệ lại thần bí, lạnh nhạt lại nghiêm túc. 

Khí tức Ngũ Hành tràn ngập, nồng đậm như sương, kịch liệt cuồn cuộn. 

Bọn chúng đều là uy lực tự nhiên nguyên thủy nhất, tinh khiết nhất, ở trong sương mù diễn biến núi sông, cây rừng, đại địa, liệt diễm. Từ xa nhìn lại, giống như đang thai nghén thế giới mới, thần bí lại rung động. 

Tịch Nhan, Tịch Dao, lưng tựa lưng, ngồi cách Dạ An Nhiên ngoài trăm thước. 

Hồn khí màu tím cùng hồn khí màu máu từ trên thân đôi tỷ muội song sinh này không ngừng liên tục phóng thích, giao hòa lẫn nhau, quấn quít nhau, hình thành một đóa hoa thần bí đẹp đẽ, nở rộ hoa mỹ, đẹp đến kinh tâm động phách, nhưng lại quỷ dị khiến cho người ta kiêng kị. 

Tiêu Phượng Ngô hóa thân thành Bỉ Mông cự thú, thân thể hai mươi mét tràn ngập lực lượng cường đại giống như bạo tạc, khí tức cuồng bạo cuồn cuộn không dứt. 

Khí tức đại địa nồng đậm khuấy động xung quanh hắn, lồng ngực chập trùng, khí tức đại địa cùng địa tầng dưới thân đều hình thành rung động thần bí. 

Phượng Bảo Nam hóa thân thành một gốc đại thụ màu đỏ, thân cây thẳng tắp, cành lá rậm rạp, chỉnh thể giống như là một con Phượng Hoàng giương cánh gáy to, hoa lệ, lộng lẫy, bễ nghễ toàn trường. 

Khí tức sinh mệnh màu đỏ như máu tràn ngập ra, cùng dãy núi rừng rậm xung quanh sinh ra phản ứng thần bí. 

Cơ Lăng Huyên giống như một Tiểu Tinh Linh mỹ lệ, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn nở rộ ánh sáng bảy màu, lộng lẫy chói mắt, sắc thái mê người. 

Sở dĩ xuất hiện cảnh tượng như vậy là bởi vì Bạch Kim linh văn có được năng lực bao dung cường đại, có thể hấp thu chuyển hóa các loại năng lượng kim loại, ánh sáng khác nhau đại biểu cho khí tức kim loại khác nhau. 

Toàn thân Thương Hàn Nguyệt lại óng ánh, giống như biến thành một bộ băng điêu, khí lạnh thấu xương tràn ngập cả quảng trường. 

Xung quanh nàng hình thành một trận vực kỳ diệu, bên trong vô cùng tinh khiết, giống như không có bất kỳ tạp chất gì, không có bất kỳ quang trạch gì, nơi đó hết thảy đều như bị đông cứng, bao gồm cả không gian cùng thời gian. 

- Khương Phàm! Quay lại đây! 

Vô Hồi Thánh Chủ cao giọng quát tháo. 

Thời kỳ quan trọng như vậy, vậy mà lại biến mất, thánh địa là lữ điếm sao? 

Phương Thành Vân túc lão ra hiệu hắn mau chóng tới. 

Khương Phàm nhảy vào phía dưới diễn võ trường, tìm tới vị trí của mình, sau khi điều chỉnh trạng thái, cũng nhắm mắt định thần, bắt đầu kích phát Đại Hoang Ấn trong khí hải. 

Đại Hoang Ấn rất nhanh đã thức tỉnh, phóng xuất ra khí thế cực kỳ mênh mông lại bá đạo, khuấy động khí hải, xông vào kinh mạch. 

Toàn thân Khương Phàm dâng lên Thánh Hỏa mãnh liệt, kịch liệt cuồn cuộn, hóa thành Khổng Tước hoa lệ, giương cánh gáy to. 

- Sắp bắt đầu rồi. 

- Lần này nhất định phải thành công. 

Vô Hồi Thánh Chủ, Phương Thành Tử, Bạch Nguyệt đều định thần chú ý diễn võ trường. 

Ngay cả Nhiếp Ẩn Sơn, cùng rất nhiều các trưởng lão quy ẩn khác cũng đều đứng ở đằng xa nhìn lại. 

Nhìn tám vị thánh văn trên trận, bọn hắn cảm thấy kiêu ngạo. 

Nhìn bọn người Dạ An Nhiên hiện ra năng lượng, bọn hắn cũng đều tràn ngập chờ mong. 

Thế hệ này có thiên phú và thực lực tuyệt đối là một đời mạnh nhất trong lịch sử Vô Hồi thánh địa. 

Trình độ ưu tú của thế hệ này để bọn hắn đều có loại rung động đến chết cũng có thể nhắm mắt. 

Nhưng bây giờ quan trọng nhất vẫn Đại Hoang Tù Thiên Trận. 

Chỉ có bọn người Dạ An Nhiên có thể khởi động Đại Hoang Tù Thiên Trận mới có hi vọng trấn áp Đại Hoang, mới có tương lai. 

Bọn hắn đang chú ý, đang mong đợi cũng đang yên lặng cầu nguyện. 

Khương Phàm kích thích Đại Hoang Ấn cũng đang cảm ngộ Đại Hoang Ấn. 

Từ sau khi Phượng Bảo Nam gia nhập, mặc kệ là Khương Phàm hay là những người khác, đều cảm nhận được thay đổi rõ ràng của Đại Hoang Ấn. Chỉ cần ý thức khẽ động, liền có thể lập tức tỉnh lại, sẽ còn bộc phát ra khí tức kinh khủng. 

Linh hồn, huyết nhục, thậm chí linh văn của bọn hắn đều sẽ nhận ảnh hưởng mãnh liệt. 

Nhưng, bọn hắn từ đầu đến cuối đều không cách nào nhìn trộm đến bí mật chân chính của Đại Hoang Ấn. Thật giống như nó rõ ràng là ở trong thân thể, lại cũng chỉ là gửi ở đó, cũng không phải thật sự là dung nhập với bọn hắn, càng không có tiếp nhận bọn hắn, tán thành bọn hắn. 

Trên diễn võ trường khổng lồ, Dạ An Nhiên và mỗi người đều đang cảm ngộ, riêng mình minh tưởng, đều không có vội vã tổ kiến pháp trận. 

Nhưng, theo Khương Phàm, năng lượng mỗi người bọn họ phóng liên tục, ở giữa bảy Đại Hoang Ấn dần dần sinh ra liên hệ vi diệu. 

Bọn chúng từ sâu trong khí hải ù ù xuất hiện, ánh sáng hừng hực nở rộ thêm càng thêm cường thế, khuấy động khí hải, nhấc lên thủy triều mãnh liệt. 

Nếu như đan điền thật sự là biển cả, thời khắc này bọn chúng chính là trụ trời nguy nga. 

Sau đó không lâu, bắt đầu chân chính thức tỉnh!
— QUẢNG CÁO —