Đan Đại Chí Tôn

Chương 1327: C1327



- Ta! Điêu Lãnh Phong! Đệ tử Vạn Đạo Thần Giáo! Xin mời toàn trường làm chứng, nếu như thua, tất cả thuộc về Dạ An Nhiên, tuyệt đối không đổi ý, Đại Tự Tại điện càng sẽ không ra mặt ngăn cản!

Điêu Lãnh Phong cố ý lên tiếng hô to, tiếp đó lời nói lại xoay chuyển, nhắm ngay Dạ An Nhiên:

- Nếu như ta thắng, hôm nay ngươi liền đi theo ta, hoàn toàn thuộc về ta. Ta không tiếp nhận khiêu chiến hai lần, càng không tiếp nhận những điều kiện khác!

- Ngươi không hiểu rõ ta, ta cũng không hiểu rõ ngươi, trận chiến này sẽ rất đặc sắc.

Trên mặt Dạ An Nhiên hiện ra nụ cười, trong mắt loé lên sáng rực.

Thiên phẩm chân chính quyết đấu, nàng đã chờ mong từ rất lâu.

- Tên của ngươi?

Điêu Lãnh Phong run run bả vai, triển khai tư thế chiến đấu.

- Dạ An Nhiên.

- Tên rất hay.

- Dạ An Nhiên?

Các nơi trên diễn võ trường vang lên tiếng nghị luận, tên có chút quen thuộc, giống như đã nghe qua ở đâu rồi.

- Đệ tử Vô Hồi Thánh Chủ, Dạ An Nhiên?

Trong sương phòng truyền ra âm thanh.

- Thì ra là nàng, trách không được nghe lại quen thuộc như thế.

- Khương Phàm rời khỏi Vô Hồi thánh địa còn bắt cóc đệ tử Thánh Chủ.


- Hình như nàng đã từng lộ mặt ra một lần tại Vương Quốc Hắc Ám, ngay cả số lượng lớn các đệ tử Vô Hồi thánh địa tiến vào Luân Hồi bí cảnh, nàng đều không có xuất hiện.

- Truyền nhân thần bí nhất của Vô Hồi Thánh Chủ, lại bị Khương Phàm cấu kết.

Trên đài diễn võ vang lên từng trận nghị luận, đều một lần nữa đánh giá Dạ An Nhiên.

Trưởng lão trấn thủ Đại Tự Tại điện xuất hiện trên đài cao, tuyên cáo toàn trường:

- Dạ An Nhiên đối chiến Điêu Lãnh Phong, bây giờ, bắt đầu. Ước định, giao dịch nhân nô, đặc biệt nhắc nhở, một trận phân thắng thua, không tiếp nhận bất cứ kẻ nào, bất cứ phương thức nào khiêu chiến hai lần.

- Ngươi là nữ tử, ngươi bắt đầu trước!

Trong lòng Điêu Lãnh Phong không hiểu nổi lại bắt đầu hưng phấn lên, nữ tử thánh địa?

Ha ha, chơi càng kích thích hơn!

- Ngươi xác định?

- Bắt đầu!!

- Như ngươi mong muốn!

Đôi mắt Dạ An Nhiên ý lạnh lấp lóe, khí thế bỗng nhiên thay đổi, thần thánh, uy nghiêm.

Một loại uy lực tự nhiên đặc biệt, cuồn cuộn khắp toàn trường.

Đột nhiên, lại cường thế, vượt qua dự đoán của tất cả mọi người.

Dạ An Nhiên nâng đầu ngón tay lên, chỉ giữa không trung phía xa.

Năm viên ngọc châu sáng long lanh từ cổ tay dâng lên, lấp lóe ngũ sắc tia sáng, nhanh chóng nở rộ, phát ra ba động kỳ dị.

- Đi!

Dạ An Nhiên quát một tiếng, năm viên ngọc châu giống như năm viên tinh thần, dâng lên lấy lộng lẫy ánh sáng nhảy vọt lên.

Từng tiếng vang lớn trầm muộn mãnh liệt, hào quang năm màu bao phủ Điêu Lãnh Phong giống như con sóng cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, thanh thế to lớn.

- Uy lực Ngũ Hành? Ngươi là Thiên phẩm linh văn!

Sắc mặt Điêu Lãnh Phong đại biến, lập tức nghiêm túc.

- Ngũ Hành? Thiên phẩm?

Toàn trường xôn xao, thanh triều giống như biển gầm trong nháy mắt bao phủ diễn võ trường, mấy vạn người xem không cách nào bình tĩnh được.

- Thiên phẩm Ngũ Hành?

Trong các sương phòng, các cường giả nhao nhao, gương mặt đều có phản ứng, dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới cửa sổ, tự mình xem xét diễn võ trường.

- Không thể nào, nàng không thể nào là Thiên phẩm linh văn.

Tiêu Lạc Lê không thể nào tiếp thu được.

Thiên phẩm linh văn không thể nghi ngờ là phượng mao lân giác, chỉ sinh ra tại hoàng Tộc Hoàng. Ngay cả Huyền Nguyệt hoàng triều bọn hắn miễn cưỡng cam đoan trăm năm thức tỉnh một người, Dạ An Nhiên này tính là thứ gì, lại là có tài đức gì?


Mạng che mặt của Dạ An Nhiên bay xuống, lộ ra má ngọc mỹ lệ đẹp đẽ, chỉ là vẻ mặt lại lạnh lùng, mặt mũi tràn đầy túc sát.

Sau lưng nàng triển khai đôi cánh Ngũ Hành Quang hoa lệ, phóng lên tận trời ở bên trong tiếng nghị luận triều tại toàn trường.

Đầu ngón tay huy động, Ngũ Hành Linh Châu gào thét nhấc lên, phun ra ánh sáng càng nồng nặc, che mất hơn diễn võ trường ba ngàn mét, Điêu Lãnh Phong triệt để bị giam cầm ở bên trong.

- Vương Quốc Hắc Ám nho nhỏ, lại còn ngọa hổ tàng long?

Điêu Lãnh Phong ngược lại rất kích động.

Hắn vốn cho rằng chỉ là tùy tiện chơi đùa, không nghĩ tới đối phương lại là một Thiên phẩm linh văn.

Lại còn là Ngũ Hành Thiên phẩm!

Nữ nô này, hắn chắc chắn phải có được!

- Để cho ta tới lĩnh giáo Ngũ Hành lĩnh vực một chút.

Điêu Lãnh Phong lắc bả vai một cái, huyết nhục nứt ra, xông ra hai khối huyết cốt.

Không phải xương cốt của bản thân hắn, mà là xương cốt phong ấn trong thân thể của hắn, dùng thân thể thai nghén.

Đây là võ pháp phi phàm, càng là thuộc về chiến kỹ cường đại của riêng mình hắn.

Rống!!

Đầu xương đầy máu me kịch liệt lay động, huyết khí cuồn cuộn, thú uy cuồn cuộn, biến thành một con Bỉ Mông cự thú, hùng tráng uy mãnh, toàn thân kim hoàng, phát ra tiếng gào thét cuồng liệt.

Đầu xương khác lại dâng lên hỏa diễm mãnh liệt, hóa thành một con Diễm Cuồng Sư ba đầu Liệt, lắc đầu vẫy đuôi, gào thét với trời cao, cực kỳ bạo ngược.

Bọn chúng sinh động như thật, sinh mệnh lực thịnh vượng, giống như hai con chân chính ác thú.

Bọn chúng còn cùng ý thức Điêu Lãnh Phong tương thông, tựa như là một phần của thân thể hắn.

Cái này so với năng lượng ngưng tụ võ pháp, mạnh hơn rất nhiều.

Rống!

Hai con cự thú đạp không phóng tới, cuồng kích Dạ An Nhiên.


- Đây là Ngũ Hành lĩnh vực, uy lực Ngũ Hành do ta quản khống.

Gọng Dạ An Nhiên nhẹ nhàng, lại lộ ra uy thế cường đại không cách nào nói rõ được, phảng phất Thánh Linh tự nhiên đang pháp lệnh cho Ngũ Hành.

Răng rắc!!

Hai đoạn cường quang ngũ sắc dường như sấm sét phách trảm trời cao, trong chớp mắt đã xuyên thủng hai con mãnh thú.

Hai con cự thú nhìn thì cường hãn nhưng lại không có chút uy lực chống đỡ nào, bọn chúng gào thét thê lương, năng lượng toàn thân bị cưỡng ép đảo loạn.

Thổ nguyên lực của Bỉ Mông cự thú cùng Hỏa nguyên lực của Liệt Diễm Cuồng Sư, trong nháy mắt đã bị ánh sáng Ngũ Hành của Dạ An Nhiên giam cầm, khống chế, dẫn bạo.

Hai con cự thú không đợi tới gần nàng liền đã ầm vang nổ tung.

Hai khối xương cốt đẫm máu nhanh chóng rơi xuống, một lần nữa về tới trên người Điêu Lãnh Phong.

- Uy lực thật bá đạo.

Trong sương phòng, rất nhiều cường giả đều bất ngờ.

Huyết cốt này chính là Thiên cấp võ pháp do Thiên phẩm linh văn thả ra, tất nhiên uy lực phi phàm, vậy mà lại bị tuỳ tiện áp chế đánh tan.

- Không hổ là uy lực Ngũ Hành, lại lần nữa!

Điêu Lãnh Phong kích động, càng là cường đại, càng là đáng giá hắn khống chế.

Phần gáy hắn nứt ra, cường quang dâng lên, kiếm khí phóng lên tận trời, ánh sáng loá mắt, sáng chói vô biên.

Giống như là tuyệt thế lợi kiếm Ra khỏi vỏ, khuấy động ra kiếm ý lạnh thấu xương, cường thế quét sạch Ngũ Hành lĩnh vực.

- Uy lực Ngũ Hành có thể áp chế Ngũ Hành, nhưng đây là kiếm triều, nhìn xem ngươi có thể như thế nào!


— QUẢNG CÁO —