Đan Đại Chí Tôn

Chương 1585: C1585



- Sí Thiên giới không thể nào sẽ giúp ta, nhưng có thể trở thành căn cứ bí mật của chúng ta. Luân Hồi bí cảnh, chỉ cần tranh thủ, có thể vì chúng ta sở dụng. Trừ cái này, còn có thánh địa của Thương Huyền, Cửu Thiên Thần Giáo, đều là đồng bạn hợp tác tiềm ẩn. Ta còn chuẩn bị một phân thân, giấu ở Sí Thiên giới, tùy thời có thể bắt lấy dùng. Ta không thể nói đã chuẩn bị sẵn sàng thật, nhưng chí ít ta có thể nói... Ta có thể chuẩn bị tốt.

Khương Phàm trả lời rất nghiêm túc.

Mặc dù rất không nguyện ý đối mặt, nhưng hắn đã có thể đối mặt.

Khương Phàm nói, sau đó lấy từ di cốt tiên tổ cùng quan tài đá bên trong thanh đồng tiểu tháp ra:

- Đây là thời điểm ta dung hợp Nhật Nguyệt Tinh Thần, đánh thức bảo tàng. Một tòa bảo điện trấn áp Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân.

- Bộ xương này là thủ vệ trấn thủ bảo điện, có thể giúp Khương Diễm đột phá cảnh giới, bước lên Thánh Linh cảnh. Trong quan tài đá chính là Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt của Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, đưa cho nàng, Tổ Nguyên bên trong hẳn là có thể để cho Ngự Thiên linh văn và cảnh giới của nàng càng nhanh khôi phục.

Thiên Hậu không có kích động, mà là chăm chú nhìn Khương Phàm:

- Nếu bí mật của chúng ta không giấu được, như vậy, nếu chuyện này bại lộ hẳn là do chúng ta tới chủ đạo, mà không phải bị động phát hiện.

- Ý của nàng là, chính chúng ta xuất hiện?

- Bại lộ thân phận, nhưng không thể xuất hiện!

- Chỉ cần bại lộ thân phận, Thương Huyền liền sẽ sôi trào, tất cả thế lực đều sẽ lùng bắt ta, ta không chỗ có thể ẩn nấp.


- Di chuyển lực chú ý của Thương Huyền thậm chí khắp thiên hạ, để cho chàng có thể tiếp tục ẩn giấu.

- Nàng có kế hoạch gì?

Khương Phàm chú ý tới vẻ mặt Thiên Hậu có cái gì đó không đúng.

- Chế tạo một trận sự kiện đặc thù.

- Chuyện gì? Giữa chúng ta không có lo lắng, nàng muốn nói cái gì liền nói cái đó.

Thiên Hậu nhìn mẫu tử Kiều Hinh và Kiều Vô Hối ở xa xa, nói:

- Kế hoạch của ta là lợi dụng chiến trường Thượng Thương cổ thành đặc biệt này, tận hết khả năng lừa giết cường giả hoàng tộc hoàng đạo. Trước khi tình thế triệt để mất khống chế, do Kiều Vô Hối mang lên Chu Tước Thần Cung cùng ngọc tỉ truyền quốc, thoát khỏi Thương Huyền, tiến về Mê Ly Chi Hải.

- Mê Ly Chi Hải là nơi chúng ta mai táng Đông Nam Thiên Môn, cũng là nơi kết nối với U Minh Côn Lôn. Con đường này vô cùng xa xôi, thẳng tắp có thể đạt tới năm triệu dặm. Vì để tránh cho bị vây bắt, hắn còn cần liên chiến bốn chỗ, khoảng cách cuối cùng của con đường này có khả năng sẽ đạt tới ngàn vạn dặm!

- Cửu tử nhất sinh! Nhưng có được quốc vận vạn ức hỗ trợ, thực lực của hắn có thể vô cùng cường đại. Mà chàng, nhân cơ hội này thoát khỏi Thượng Thương cổ thành, tiến về Đọa Lạc Thiên Quốc. Ngàn năm trước chúng ta có mai táng qua một cái bí cảnh tại Đọa Lạc Thiên Quốc, Phần Thiên Chiến Vực, nơi đó có bộ phận tàn hồn của chàng, cũng có thần huyết của chàng.

- Đọa Lạc Thiên Quốc có hoàn cảnh đặc thù, hoàng tộc hoàng đạo khó mà bước chân vào, chàng có thể tận hết khả năng ẩn nấp trong thời gian dài hơn ở nơi đó, đồng thời bí mật liên hệ cùng Cửu Thiên Thần Giáo, đạt thành hợp tác. Chàng nói chàng có một phân thân, cũng có thể bắt đầu dùng, tấp nập xuất hiện ở bên ngoài, hấp dẫn lực chú ý.

Thật thật giả giả, mê hoặc các phương. Chỉ cần Kiều Vô Hối có thể thành công, chàng lại có thể kiên trì vượt qua một năm, ta ắt có niềm tin khống chế Đại La sơn, thanh lý Luân Hồi bí cảnh. Đến lúc đó, mới thật sự là chuẩn bị xong.

Khương Phàm đã hiểu sự lo lắng của Thiên Hậu.

Để Kiều Vô Hối hấp dẫn lực chú ý, liên chiến ngàn vạn dặm? . Đọc thêm các chươ𝗻g mới tại # trumtru y𝔢𝗻.𝙫𝗻 #

Cái này không phải là cửu tử nhất sinh, quả thực là con đường chết không thể về!

Coi như Khương Diễm tiến vào Thánh Linh cảnh, cũng giúp không được bao nhiêu. Bởi vì bọn hắn phải đối mặt chính là số lượng lớn Thánh Linh cường tộc đuổi bắt. Một khi lọt vào vây bắt, nhiều thêm năm người như Khương Diễm cũng giết không ra được.

Nhưng, nếu như Kiều Vô Hối có thể mang theo ngọc tỉ truyền quốc di chuyển, quả thật có thể hấp dẫn lực chú ý của toàn Thương Huyền, ít nhất là những lực lượng tầng cao nhất kia.

Mà Đọa Lạc Thiên Quốc cũng đúng là chỗ ẩn thân rất không tệ.

- Chàng đi nói chuyện cùng Kiều Hinh, nếu như nàng đồng ý, cứ làm như vậy, nếu như không đồng ý, vậy thì chúng ta nghĩ cách khác.


Trước đó Thiên Hậu không dám tùy tiện thực hành kế hoạch này, nếu như Kiều Vô Hối có xảy ra cái gì không hay, sau khi Kiều Hinh tỉnh lại thì sẽ không thể nào tha thứ cho nàng.

Nhưng bây giờ Kiều Hinh đã tỉnh, đã có thể trưng cầu thái độ của nàng.

Khương Phàm cau mày, cái này làm sao bàn bạc.

Kiều Hinh dày vò ngàn năm, rốt cuộc cũng được gặp mặt lại nhi tử, làm sao có thể yên tâm để hắn đảm đương loại nguy hiểm này.

Thiên Hậu nói:

- Ta biết rất khó, nhưng chúng ta không làm lựa chọn không được. Chỉ cần Kiều Vô Hối có thể chạy trốn tới Đông Nam Thiên Môn, coi như hoàn thành nhiệm vụ, bảo toàn quốc vận. Một ngàn vạn dặm di chuyển này, cũng sẽ không ngừng hấp dẫn càng nhiều lực lượng Thánh Linh, phân tán đến hải vực mênh mông lùng bắt, giảm bớt áp lực của chàng, giảm bớt áp lực của chúng ta.

Khương Phàm ngước nhìn Chu Tước Thần Cung, hồi tưởng đến huy hoàng rầm rộ đã từng có, cũng nghĩ đến ức vạn con dân uống máu tế hiến bi tráng.

Thiên Hậu nói rất đúng, có một số lựa chọn không phải có thể làm hay không, mà là có nên làm hay không.

Hắn là Thần Hoàng, Kiều Vô Hối là hoàng tử.

Bọn hắn đại biểu cho thần triều, nên đi đến phía trước, nghênh đón khảo nghiệm nguy hiểm nhất.

Đây là sứ mạng của bọn hắn!

Khương Phàm thở phào một hơi, đi đến chỗ Kiều Hinh cùng Kiều Vô Hối.

- Thiên Hậu còn đang vì chuyện năm đó mà giận thiếp sao?


Kiều Hinh bây giờ rất mẫn cảm, cảm giác Thiên Hậu đang cố ý né tránh nàng.

- Làm sao có thể chứ. Thiên Hậu có chút an bài.

Khương Phàm cố gắng nở nụ cười.

- Có an bài gì?

Kiều Hinh lặng lẽ trông qua, Thiên Hậu lại đưa lưng về phía nàng.

Khương Phàm hơi do dự, nhưng vẫn nói ra kế hoạch.

Kiều Hinh khẽ nhếch môi, Mê Ly Chi Hải?

Từ Thương Huyền đến Mê Ly Chi Hải? Còn phải quanh co di chuyển bốn chỗ?

Cái này đâu chỉ ngàn vạn dặm!

Cái này không phải là di chuyển ngọc tỷ, đây quả thực là một con đường không có lối về!


— QUẢNG CÁO —