Đan Đại Chí Tôn

Chương 1602: C1602



Khương Bá đứng ở trong dung nham, vẻ mặt lạnh lùng:

- Ngươi nói, hắn thật sự có biện pháp biến đổi linh văn?

Dung nham kịch liệt cuồn cuộn, hở ra một Hỏa Linh hình người, yểu điệu tinh tế, ánh lửa bừng bừng:

- Thánh phẩm biến đổi đến Thiên phẩm là tuyệt thế hiếm thấy, cơ hồ là không thể nào làm được, trừ phi có cơ duyên nghịch thiên. Ta thật sự không cho rằng hắn có khả năng kia.

- Thế nhưng, hắn làm được.

- Hắn sáng tạo ra kỳ tích, nhưng không có nghĩa hắn có thể trợ giúp người khác cũng sáng tạo kỳ tích, càng không thể trợ giúp mỗi người đều sáng tạo kỳ tích. Coi như hắn thật sự có biện pháp cực đoan gì kia, cũng cần vật liệu vô cùng đặc biệt, có thể ngộ nhưng không thể cầu, coi như có được, cũng không thể nào trăm phần trăm liền thành công. Mà... Thái độ của hắn, ngươi cũng thấy đấy, nếu như nguyện ý giúp ngươi, cũng là cần ngươi tuyên thệ hiệu trung.

- Hiệu trung...

Ánh mắt Khương Bá có chút ngưng tụ, cái từ ngữ này với hắn mà nói quá chói tai.

Hắn là Nhân Hoàng, chỉ có thể là người khác hiệu trung với hắn.

Hỏa Linh quấn quanh lấy áo giáp hùng tráng của hắn, tiến đến hắn bên tai nói:

- Nếu như ngươi thật không cam tâm, không ngại chờ một chút, quan sát thử xem, hoặc là bỏ lòng kiêu ngạo, chủ động đi theo Khương Phàm một thời gian. Nếu như hắn thật sự có cách biến đổi, tìm cơ hội lấy vào tay. Nếu như hắn không có, ngươi có thể hết hy vọng rời khỏi.

- Mấy tên khác đều đang quan sát, chúng ta cứ chờ một chút.

Khương Bá không thể nào dễ dàng rời khỏi như vậy, thân phận còn chưa hiểu, bí mật trong vực sâu còn không có hiện ra, nhất là biện pháp biến đổi linh văn.

Sau khi Khương Phàm triệt để thanh lý mất Mộ bia, hắn rời khỏi địa tầng, bắt đầu đi săn!

Mục tiêu vẫn là những hoàng tộc hoàng đạo kia, là đầu lâu Kỳ Lân bọn hắn cướp được trước đó!


Bảo bối như vậy, có thể so với Huyền Hoàng Thạch, có thể cướp mấy thì lấy mấy cái.

Mà, hắn muốn lợi dụng hành động cướp bóc, hấp dẫn càng nhiều lực chú ý, tránh cho mọi người quan tâm vực sâu quá nhiều.

- Ha ha, Lan Nặc muội muội của ta! Muốn ta không?!

Khương Phàm chân đạp núi cao, phóng lên tận trời, gọi ở phía trước đội ngũ Cửu Thiên Thần Giáo.

- Khương Phàm? Ngươi còn dám làm càn, ta sẽ để cho ngươi không đi ra được Thượng Thương cổ thành này.

Vẻ mặt bình tĩnh thanh nhã của Lan Nặc lập tức kích động.

- Không thể để cho muội muội sao? Gọi là cái gì, nữ...

- Im miệng!!

Bọn người Lan Nguyệt trăm miệng một lời.

- Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện? Chỉ cô và ta.

Khương Phàm nháy mắt mấy cái với Lan Nặc.

- Nằm mơ!

- Cô không muốn cùng ta bàn bạc? Không nên nha, bây giờ trong lòng cô hẳn là có rất nhiều ý nghĩ mới đúng.

- Ta không có gì để nói với ngươi!

- Cô xác định?

- Không cần tự cho là đúng! Ta muốn làm gì, ta tự mình tới định, không ai có thể ảnh hưởng ta!

Lan Nặc nhìn thẳng Khương Phàm, ánh mắt, giọng nói đều là cảnh cáo.

Lan Đạo đi đến trước mặt bọn hắn, tự mình giằng co với Khương Phàm.

- Hừ hừ, ta thấy hắn không chỉ tự cho là đúng, còn tự mình đa tình!

- Ta nói chuyện cùng Lan Nặc của ta, ngươi có chuyện gì, tránh ra!!

- Làm càn! Còn dám khinh nhờn Lan Nặc, ta mặc kệ ngươi là Sí Thiên giới hay là Lam địa giới, ngươi nhất định phải chết tại Thượng Thương cổ thành này!

- Giết ta à? Trước tiên ngươi cần phải hỏi Lan Nặc của ta một chút xem có đồng ý hay không.

Khương Phàm lại thổi một cái huýt sáo vang dội với Lan Nặc.

- Lan Đạo sư huynh, bắt sống!


Đáy mắt Lan Nặc hiện lên ý lạnh.

Nàng chịu không được phần tư thái này của Khương Phàm, nghiễm nhiên là xem nàng như nữ nô.

- Vây quanh!

Lan Dận ra hiệu với các trưởng lão.

Các trưởng lão Cửu Thiên thần giáo lập tức tản ra, bọn hắn xuất hiện tại trước mặt Khương Phàm, đầu tiên liền đã chuẩn bị sẵn sàng.

Gia hỏa này đã lấy mất hai cái đầu Tổ Kỳ Lân, còn có di cốt tiên tổ hoàn chỉnh. Chớ nói chi là những mầm móng Vĩnh Sinh Thần Thụ kia.

Đây quả thực là cái bảo khố tự nhiên di động.

Những ngày này bọn hắn vẫn một mực tìm kiếm Khương Phàm, không nghĩ tới chính hắn lại tự đưa mình tới cửa.

- Ngươi quá phách lối, Sí Thiên giới cuối cùng cũng chỉ là hoàng tộc, ngươi thật sự cho rằng tiến vào nơi đó, thiên hạ không có người dám động ngươi?

Linh văn quỷ bí trên trán Lan Đạo ba động, cùng vùng thiên địa này giao hòa, khí thế cả người đột nhiên thần bí cao lớn lên, như một Thần Tử, khống chế mảnh thế giới này.

Linh văn của hắn và Lan Nặc đều là linh văn truyền thừa cổ xưa nhất Vĩnh Hằng Thánh Sơn, Như Ý!

Như Ý, có được tâm niệm hải vô thượng, có thể thôi diễn vạn pháp vạn đạo, diễn hóa chí lý đại đạo.

Một hạt bụi, có thể diễn biến thành Thiên Sơn.

Một giọt nước, có thể nuốt càn khôn vạn vật.

Một sợi kình khí, có thể lay nhật nguyệt tinh thần.

- Bất kính với ngươi coi như phách lối? Ta cho ngươi biết, ta còn thực sự không hầu hạ những kẻ kỳ quái tính tình các ngươi đây!

Toàn thân Khương Phàm bạo động tử khí, cuồn cuộn khắp, ngưng tụ kình thiên đao cương, bá liệt, sắc bén, uy áp giữa khung trời.

- Ngươi kính không chỉ là ta, còn có Cửu Thiên Thần Giáo ở sau lưng ta! Hôm nay liền để ta gi.ết chết nhuệ khí của ngươi!


Toàn thân Lan Đạo cuồn cuộn cường quang quỷ bí, đưa tay đánh về phía trước một kích, khung trời bạo động kịch liệt, giống như đại mạc nổi sóng chập trùng, bao phủ tới phía Khương Phàm.

Áp bách vô tận, tràn ngập đất trời, muốn tươi sống nghiền nát hắn.

- Chỉ bằng ngươi, còn chưa xứng!

Liệt diễm cuồn cuộn khắp cơ thể Khương Phàm, trùng kích đao cương, huyết khí sôi trào, phóng thích thần uy.

Tàn Đao, Khai Thiên!

Phốc phốc!

Đao cương hoành không, cuồng dã phách trảm, lấy uy lực vô địch xé mở đại mạc bạo động khung trời, chém chết phần thiên uy cuồn cuộn kia.

A?

Các trưởng lão thần giáo có chút bất ngờ, tên này lại có thể đối kháng cùng Lan Đạo công tử của bọn hắn?

- Nếu Lan Nặc muội muội không muốn nói tình cảm, chúng ta liền nói chuyện khác! Giao đầu lâu Kỳ Lân trong tay các ngươi ra!

Khương Phàm chấn kích hỏa dực sau lưng, liệt diễm sôi trào, nhanh chóng tiêu xạ, lao thẳng đến Lan Đạo.

- Đây chính là mục đích thực sự của ngươi, ăn cướp hoàng đạo? Thứ không biết sống chết!

Lan Đạo huy động năm ngón tay phải, huy động kiếm khí lạnh thấu xương, trong chốc lát, kiếm khí cuồn cuộn, tăng vọt mấy chục lần, dài đến trăm mét, chém về phía Khương Phàm.

Năng lượng đất trời bạo động, bất luận là uy lực Ngũ Hành, hay là nguyên lực tinh khí, đều mãnh liệt hội tụ.


— QUẢNG CÁO —