Đan Đại Chí Tôn

Chương 1604: C1604



Bọn người Lan Dận, Lan Nguyệt cũng hơi có phản ứng, Khương Phàm thật sự có thể giao thủ cùng Lan Đạo? Còn giống như thế lực ngang nhau!

Thế nhưng Lan Đạo là người thừa kế mà Lan gia toàn lực bồi dưỡng, một trong những người được lựa chọn làm Đại trưởng lão hay thậm chí chính là Phó giáo chủ tương lai, bây giờ càng là Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, coi như bị áp chế, cũng sẽ mạnh hơn nhất trọng thiên khác.

Khương Phàm mang theo Diệt Thế Yêu Hỏa, băng diệt tất cả xiềng xích, đuổi giết Lan Đạo.

Ầm ầm, liệt diễm cuồn cuộn, nhanh chóng diễn biến, ba ngàn sợi hỏa vũ giống như ba ngàn con Chu Tước giương cánh, tốc độ tăng vọt, che mất Lan Đạo, mỗi một sợi đều sắc bén như kiếm, mỗi một sợi đều phun trào liệt diễm nóng hổi, rất có thanh thế xoắn nát.

Lan Đạo vẫn lù lù bất động, trong tay vung lên một khối bảo cốt, hai tay nhanh chóng diễn biến, tại lúc liệt diễm bao phủ hắn, trong chốc lát, bảo cốt liền dâng lên thủy triều vô tận, cuồn cuộn giữa trời cao.

Một con Huyền Quy sinh động như thật, đạp trên thủy triều hiển hiện lên, tiếng gào thét hùng hậu giống như biển động cuồn cuộn, uy thế nặng nề kinh động đến cấm chế của Thượng Thương cổ thành.

Đây là một khối bảo cốt của Huyền Quy Thánh Thú đến từ Thiên Khải chiến trường, diễn biến ra hình thái Huyền Quy.

Ầm ầm!

Ba ngàng sợi hỏa vũ cuồng bạo oanh kích, hình thành liệt diễm phong bạo kinh khủng, bạo kích Huyền Quy, rung chuyển Huyền Quy.

Lan Đạo đứng ở trong cơ thể Huyền Quy, toàn lực diễn biến, vững chắc lấy hình dáng Huyền Quy.

Nhưng... lúc hỏa vũ kết thúc đợt tấn công, sau một khắc, Khương Phàm đã giết tới gần.

Phía sau là biển lửa vô biên, là mãnh thú thành đàn.

Hơn ba trăm loài mãnh thú với số lượng ngàn con, theo sát Khương Phàm lao nhanh, thanh thế to lớn.


- Thiên Thú, Kinh Thế Quyền!

Khương Phàm giết về phía trước, trên sự kích. thích của ngàn con mãnh thú mà hội tụ về phía trước.

Không đến một ngàn giống loài, lại bởi vì đàn sói và bầy mấy thú, nên đã đạt tới số lượng một ngàn con.

Mà ở sâu trong thú triều, lại là Khương Phàm đang lấy máu tươi Chu Tước ngưng tụ yêu hỏa.

Chu Tước làm dẫn, ngưng tụ uy lực ngàn thú.

Mỗi một con mãnh thú hội tụ, hỏa quyền liền tăng vọt uy thế thêm mấy phần.

Một ngàn con hội tụ, một ngàn lần tăng vọt.

Cuối cùng giống như là một vòng mặt trời hừng hực, trong mặt trời lại chính là Chu Tước đang xoay quanh.

Ầm ầm!!

Một tiếng bạo hưởng, vang vọng đất trời liền để cho bọn người Lan Nặc đau đớn co rụt thân thể, màng nhĩ oanh minh không dứt.

Trọng quyền ngàn thú, lấy Chu Tước làm tâm, bộc phát uy thế kinh khủng.

Huyền Quy lắc lư mãnh liệt, bò đầy vết nứt, sau một khắc liền dẫn bạo, thoái hóa thành bảo cốt, gào thét biến mất đi.

Lan Đạo hơi biến sắc, nhưng vẫn không sợ hãi, đầu ngón tay hắn xẹt qua tóc dài tung bay, tuỳ tiện kéo đứt một sợi, vẩy về phía trước.

Sợi tóc dài trong nháy mắt đã thẳng băng, tinh tế lại cứng cỏi, giống như độc châm đâm xuyên không gian, thẳng đến mi tâm Khương Phàm.

Sát ý quyết tuyệt, ác độc hung tàn.

Đây chính là chỗ phi phàm của Như Ý Thiên phẩm, có thể lấy tâm niệm hải diễn biến vạn vật thế gian, bản thân hắn chính là vũ khí, xung quanh hắn tất cả đều là vũ khí, hắn như là ý trời hóa thân, không gì làm không được.

Ngay cả Lan Nặc đều ở phía xa âm thầm gật đầu, khâm phục thành tựu diễn dịch đăng phong tạo cực tại trên đạo pháp của Lan Đạo, không hổ là lãnh tụ đời mới của Lan gia.

Nhưng... Toàn thân Khương Phàm đã được hỏa vũ bao trùm, liệt diễm phun trào, trong chớp mắt liền kích phát Chu Tước Lăng Thiên thuật.

Một tiếng gáy to như có như không, vang vọng khung trời, chói tai nhức óc, Chu Tước thần uy chân chính, tốc độ diễn biến đến cực hạn.

Giờ khắc này, thời gian như đang đọng lại, hắn va chạm vào sợi tóc đen, trong chớp mắt, liền nhanh chóng xoay chuyển, tránh khỏi tập kích, tiếp tục bạo kích về phía trước.

Chỉ một giây ngắn ngủi, Khương Phàm đã vượt qua vài trăm mét, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt Lan Đạo, ra tay như điện, một tay bóp về phía cổ của hắn:

- Mẹ kiếp, ta bảo ngươi trang bức?!

Sắc mặt Lan Đạo lại biến đổi, cực lực muốn né tránh, nhưng vẫn chậm một bước.


m thanh ‘đùng’ giòn vang.

Khương Phàm bóp lấy Lan Đạo, không chần chờ chút nào, mấy triệu lực lượng bộc phát, răng rắc giòn vang, cố chấp bóp lấy cái cổ, vỗ cánh bay lên trời.

Các trưởng lão đang vây xem nơi xa có chút ngây người, ý thức đều không có đuổi theo ánh mắt.

Quá đột nhiên!

- Khương Phàm, để Lan Đạo lại!

Lan Nặc biến sắc, lập tức tế ra Hư Thiên Kính.

Hư Thiên Kính bỗng nhiên phóng đại, giống như khay bạc chiếu rọi bầu trời, chiếu ra hết thảy mọi thứ, cũng bao gồm cả năng lượng bao phủ dưới Khương Phàm.

Toàn thân Khương Phàm lấp lóe tinh quang, ngưng tụ lỗ đen, trước khi Hư Thiên Kính chiếu thấu năng lượng, cưỡng ép tránh thoát, sau một khắc đã xuất hiện ở ngoài trăm thước.

Ầm ầm!

Khương Phàm bạo động liệt diễm, hai cánh vung đánh, lấy tốc độ kinh người vọt tới núi cao, biến mất không thấy gì nữa.

- Người đâu??

Các trưởng lão quá sợ hãi, đánh thật hay, làm sao lại đột nhiên liền tóm lấy Lan Đạo rồi?

Lan Nguyệt che môi đỏ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Tình hình thế nào mà hắn lại đột nhiên nghịch chuyển?

Chẳng lẽ từ lúc bắt đầu là Khương Phàm đã cố ý yếu thế, tạo thời cơ một kích công thành?

- Khương Phàm, đi ra cho ta! Gia gia Lan Đạo là phó giáo chủ Lan Quỳ, ngươi không thể trêu vào hắn, ngươi càng không dậy nổi Cửu Thiên Thần Giáo!


Lan Nặc hô to, tên điên này triệt để thả mình sao?

Giết Diệp Trục Thiên, lại tới bắt Lan Đạo?

- Khương Phàm, cút ra đây! Ngươi dám đụng một sợi lông của Lan Đạo, Cửu Thiên Thần Giáo sẽ san bằng Sí Thiên giới ngươi!

Các trưởng lão thần giáo liên thủ đánh nát núi cao, nhưng nơi nào còn có bóng dáng Khương Phàm.

Bọn hắn tức giận lại sốt ruột, chủ quan, quá chủ quan.

Tên điên này ngay cả Diệp Trục Thiên cũng dám giết, nói không chừng còn thật có thể giết Lan Đạo.

Khương Phàm bóp lấy Lan Đạo xông vào sâu trong địa tầng, lột mất linh châu không gian trên cổ hắn, cưỡng ép đánh nát.

Ầm ầm!

Linh châu là không gian tự thành, có núi Thủy Linh Thảo, sau khi nhận trọng kích liền trực tiếp nổ nát vụn.

Ban dược Linh Bảo Bên trong toàn bộ đều đi ra.

Nhưng, ngoại trừ mấy khối bảo cốt Tổ Kỳ Lân ra, thì cũng không có tìm được đầu lâu Tổ Kỳ Lân.

- Chẳng lẽ đang ở trên tay Lan Nặc? Nàng hẳn là đang nuôi Vạn Linh Huyết Thụ! Nếu như Vạn Linh Huyết Thụ có thể áp chế Tổ Kỳ Lân, còn đến mức nào?

Khương Phàm nói tiếng tiếc nuối, dắt Lan Đạo nhốt vào tầng thứ hai của thanh đồng tiểu tháp.


— QUẢNG CÁO —