Đan Đại Chí Tôn

Chương 1720: C1720



Hoang Nguyên vương phủ đúng là đã từng là mẫu tộc của hắn, nhưng chuyện ngàn năm trước…. Lúc đó Xích Thiên và Vạn Thế chuẩn bị kết minh, hắn cực lực muốn Hoang Nguyên vương phủ đi đến Vạn Thế, lại bị Xích Thiên Thần Tôn nhiều lần phản đối. Lý do chính là hai bên kết minh không chỉ cần phải minh ước điều lệ, càng cần thực chất kiềm chế lẫn nhau hơn.

Hoang Nguyên vương phủ, Trạch Thiên Các đều ở lại Xích Thiên Thần Triều, hai vị công chúa cao quý nhất xinh đẹp nhất của Xích Thiên lấy chồng ở xa Vạn Thế thần triều, trưởng công chúa gả cho hắn, Tam công chúa thuộc về Tu La.

Đây cũng là điều kiện hàng đầu để hai bên kết minh, cũng là cơ sở để đàm phán.

Hướng Vãn Tình mẫn cảm đã nhận ra cảm xúc Khương Phàm thay đổi, hồi tưởng lại lời phó giáo chủ Cửu Thiên Thần Giáo nói tại Thượng Thương cổ thành, mơ hồ đã đoán được cái gì đó.

Ầm ầm...

Phía trước mây mù đột nhiên cuồn cuộn, mười mấy con m Lôi cự mãng bao quanh, bổ nhào tới phía bọn người Khương Phàm.

To như lão long, tráng kiện cuồng dã, bộ dáng kinh khủng nhìn thấy mà giật mình.

Chu Thanh Thọ kinh hô một tiếng, toàn thân lấp lóe tinh quang, cưỡng ép di chuyển vài trăm mét.

Bảo mệnh là quan trọng!

Tốc độ của Khương Phàm cũng không giảm, đối diện đã đánh tới Lôi Mãng phía trước nhất.

Lôi Mãng há mồm hét giận dữ, toàn thân sôi trào m Lôi trong nháy mắt, xé tan bóng đêm, lao thẳng tới Khương Phàm.


Thanh thế kịch liệt giống như một con sông lôi cuồng dã lao nhanh, muốn hủy diệt hết thảy mọi thứ trước mặt.

Liệt diễm quấn quanh Khương Phàm, tốc độ tăng vọt trong nháy mắt, lấy uy lực Lăng Thiên đánh xuyên lôi triều, thẳng đến cái miệng đang mở lớn của Lôi Mãng.

Lôi Mãng không có tránh khỏi, ngược lại còn trực tiếp nuốt xuống, nội tạng trong cơ thể của nó cũng không phải yếu ớt, mà là lôi hải mênh mông.

Nhưng, nó ăn sai đồ!

Khương Phàm xông vào trong bụng Lôi Mãng, Chu Tước Yêu Hỏa toàn diện phóng thích, không có giữ lại bất kỳ cái gì, cường quan chói mắt chiếu thấu lôi hải, yêu hỏa Chu Tước giương cánh giống như phần thiên diệt địa, toàn diện sôi trào.

Rống...

Lôi Mãng ngẩng đầu kêu rên, thân hình khổng lồ gần trăm mét đang đau đớn nhấc lên trong mây mù, lôi triều toàn thân vậy mà bắt đầu xuất hiện ánh lửa.

Khương Phàm hét lớn ở trong bụng Lôi Mãng, tóc ngắn bay loạn, y phục phần phật, liệt diễm Chu Tước bá đạo cường thế xua tan lôi triều, đốt cháy lôi hải.

Lôi Mãng giãy dụa, da thịt cứng cỏi bắt đầu hòa tan, giống như khí cầu bị khuấy động, liệt diễm hòa với lôi triều mãnh liệt lao ra.

Sau khi Bạch Tai và Hướng Vãn Tình giải quyết hết những con Lôi Mãng khác, thì yên lặng nhìn Lôi Mãng đang kêu rên ở phía trước, đều phát giác được Khương Phàm có cái gì đó không đúng.

Chu Thanh Thọ ở phía xa nhếch miệng, ngươi nói những tiểu trùng các ngươi đây, trước khi săn mồi cũng không bói một quẻ, nhìn xem hôm nay có phải là ngày may mắn không phải.

Ròng rã năm phút đồng hồ, Lôi Mãng bị đốt sống thành tro bụi, vẩy xuống đầy trời.

Khương Phàm đứng ở trên không, ngữ khí lạnh nhạt:

- Vẫn còn rất xa?

Bạch Tai vội vàng nói:

- Dự tính năm ngàn dặm có thể tiếp cận Thiên Đãng sơn mạch.

- Đi thôi.

Khương Phàm khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, vọt vào mây mù.


- Ngươi ở phía sau, ta đến phía trước.

Sau khi Bạch Tai nhắc nhở Hướng Vãn Tình liền vây quanh đến trước Khương Phàm, toàn thân dâng lên cốt khí mãnh liệt, ngưng tụ ra ba mươi sáu cây cốt mâu tráng kiện, giống như chiến binh hoành hành.

Mây mù nặng nề khổng lồ ở không trung giống như biển mây vô tận, mãnh thú hay cuồng đồ hung hãn mạnh tới đâu cũng sẽ ẩn núp ở nơi này, chờ đợi con mồi mắc câu.

Khương Phàm chui vào Nam Bộ không lâu sau, một nữ tử mà Khương Phàm không tưởng được, hoặc tất cả mọi người không tưởng tượng được vậy mà lại xuất hiện ở biên giới Nam Bộ của Thiên Quốc.

Nơi này là một mảnh dãy núi lửa liên miên vô tận, biển dung nham dưới mặt đất va chạm mãnh liệt, mặt đất tiếp tục phun trào dung nham, núi lửa to to nhỏ nhỏ liên miên bất tuyệt, khói đặc cuồn cuộn tiếp tục phiêu đãng về sâu trong Thiên Quốc, che khuất bầu trời, vô biên vô hạn.

Mấy trăm vạn mãnh thú liệt diễm sinh hoạt tại mảnh thế giới núi lửa giống như nhạc viên này, sinh cơ bừng bừng, nguy cơ tứ phía.

Một nữ tử nhìn nhỏ yếu, đứng trong dung nham tùy ý chảy xuôi, xuyên qua liệt diễm vô tận, nhìn mê vụ nồng đậm bao phủ xuống Đọa Lạc Thiên Quốc.

Nàng, chính là Thiệu Thanh Duẫn!

Mặc dù có huyết thư chiêu cáo thiên hạ, mặc dù có ngọc thạch ghi chép thân ảnh Chu Tước, nhưng nàng biết bây giờ Khương Phàm không thể nào chủ động khiêu chiến với nàng. Nhất là sau khi biết Xích Thiên Thần Triều dùng quy mô lớn binh ép đến Đọa Lạc Thiên Quốc, nàng đầu tiên liền đoán được mục đích thật sự của Xích Thiên, Phần Thiên Chiến Vực!

Liên quan tới Khương Phàm, liên quan tới Phần Thiên Chiến Vực, nàng đều hiểu rất rõ.

Cho nên mặc kệ trước mắt Khương Phàm bày ra trận thế gì, mục đích thực sự đều là muốn triệu hoán Phần Thiên Chiến Vực.

Trạng thái Xích Thiên Thần Triều binh ép, cũng ép Khương Phàm không thể không đến Đọa Lạc Thiên Quốc.

Cho nên, Thiệu Thanh Duẫn để lão tổ Thiệu gia lại, cố ý mang theo Thiệu gia cùng Nhân Gian Ngục lùng bắt Kiều gia tại Trung Vực Nam Bộ, thậm chí phân phó bọn hắn cố ý náo ra mấy trận chiến tranh hư giả, chứng minh với xung quanh thậm chí Thương Huyền —— bọn hắn đang cùng Khương Phàm chém giết lẫn nhau, Khương Phàm đang ở phương nam.


Dùng cái này mê hoặc các tộc Thương Huyền, hấp dẫn bọn hắn tiếp tục xuôi nam.

Cứ như vậy, cường tộc tràn vào Đọa Lạc Thiên Quốc sẽ giảm bớt trên diện rộng, cũng sẽ không có người bắt lấy Khương Phàm ở ngay trước mặt nàng.

- Thần Hoàng của ta. Một ngàn năm, ta lại tới đây.

Thiệu Thanh Duẫn mặc màu bào lông cừu đen áo, đi đến thế giới dung nham.

Sau đó không lâu, Yêu tộc bá chủ Thôn Thiên Tước nơi này vỗ cánh bay lên không, mãnh liệt nhấc lên, kêu đau đớn thảm thiết, nhưng rất nhanh bị bắt áp chế được, chở Thiệu Thanh Duẫn thẳng đến sâu trong Thiên Quốc.

Thiên Đãng sơn!

Dãy núi nguyên thủy nhất rộng lớn nhất tại phía nam Đọa Lạc Thiên Quốc, nguy nga bàng bạc, khí thế hùng hồn, xa xa nhìn lại, đen nghịt không có điểm cuối cùng.

Mỗi ngọn núi đều đặc biệt hùng vĩ, áng mây cao vút, cùng biển mây nặng nề đầy trời đụng vào nhau, ở trong bóng tối vô tận không phân rõ đâu là bầu trời, đâu là núi cao.

Nơi này đã từng bị yêu ma chiếm lấy, thuộc về cấm khu Nhân tộc, ngay cả ngũ đại tôn chủ mạnh nhất của Thiên Quốc cũng không dám tuỳ tiện xâm chiếm.

Cho đến mấy trăm năm trước, Thiên Trọng lâu bắt lấy cơ hội Ám Hắc Ma Lang tộc bị thương nặng, ký kết hợp minh, mới lấy thành công vào ở.


— QUẢNG CÁO —