Đan Đại Chí Tôn

Chương 1730: Đại hỗn chiến



Thứ hai, đuổi Hắc Lân Ngao đi đến chỗ quân đầu Dạ Lang tiên tập kết, cũng đề nghị quân đoàn đầu tiên sớm tổ kiến vòng vây, giải quyết đám cuồng đồ muốn trả thù!

Thứ ba, đề nghị quân đoàn đầu tiên bí mật liên hệ quân trưởng quân đoàn Thánh Kiếm gần đó, chuẩn bị bất trắc.

- Ai, chơi lớn đi.

Khương Phàm cưỡi Hắc Lân Ngao, đứng trên một vách đá cùng mây mù đụng vào nhau, nhìn qua đàn sói đang phóng tới nơi xa.

Ở trong đó rõ ràng có người của Thiên Trọng lâu, nhưng quy mô đàn sói quá lớn, trọn vẹn hơn ba ngàn con, phạm vi phân tán đạt tới hơn năm mươi dặm.

Chỉ là kích thích một chút mà thôi, phản ứng lớn như vậy sao?

- Tính tình Thiên Trọng lâu thật mãnh liệt nhỉ, chúng ta chưa không có làm gì liền muốn triển khai trả thù toàn diện đối với tinh binh của Xích Thiên.

Hướng Vãn Tình lắc đầu, không hổ là thế lực tại Đọa Lạc Thiên Quốc, trong lòng lộ ra sự tàn nhẫn cường thế.

- Có bầy Ám Hắc Ma Lang bảo vệ, muốn bắt một trưởng lão thần không biết quỷ không hay, chỉ sợ là không thể nào.

Khương Phàm không thể không nghĩ biện pháp khác.

Hướng Vãn Tình bỗng nhiên nói:

- Chúng ta không cần thiết nhất định phải bắt trưởng lão Thiên Trọng lâu, còn có thể cân nhắc những người khác.

- Người nào có thể đi đến Thiên Trọng lâu?

- Vị đại trưởng lão Yêu Huyết tông kia, lấy danh nghĩa bái phỏng đi đến.

- Hắn là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, Bạch Tai có khống chế không nổi.

Khương Phàm lắc đầu, nói:

- Ta muốn có thể lặng lẽ mang chúng ta vào, còn không làm cho chú ý. Nếu như là thế lực khác bái phỏng, lâu chủ Thiên Trọng lâu đều sẽ tự mình tiếp đãi, cũng sẽ mật thiết chú ý.

Hướng Vãn Tình nói:

- Vậy cũng chỉ có thể lặng lẽ đi theo đàn sói, Thiên Trọng lâu náo thanh thế lớn như vậy, sớm muộn muốn cùng tinh binh của Xích Thiên giết tới cùng một chỗ, nếu như đụng phải quân trưởng, một trận hỗn chiến khó tránh khỏi. Chúng ta cứ ở chỗ này tìm cơ hội.

- Chỉ sợ quân trưởng không nguyện ý cùng bọn hắn ngạnh kháng cứng. Tinh binh của Xích Thiên đến lùng bắt ta, không đến bất đắc dĩ, bọn hắn sẽ không dễ dàng khai chiến toàn diện cùng người của Thiên Trọng lâu, thậm chí Đọa Lạc Thiên Quốc.

- Trước đó không có nghĩ đến những biện pháp khác, bây giờ cứ đi theo đi. Tinh binh của Xích Thiên không nguyện ý liều mạng cùng bọn hắn, nhưng điệu bộ bọn hắn đây giống như là không đạt mục đích không bỏ qua.

- Vậy trước tiên cứ đuổi theo, giữ tốt khoảng cách, tuyệt đối đừng để bị những đàn sói kia phát hiện chúng ta. Nếu như thực sự không được liền cân nhắc chui vào từ dưới đất.

Khương Phàm không phải bất đắc dĩ thì thật sự không nguyện ý đi từ dưới đất.

Bởi vì thế lực, giống như Thiên Trọng lâu lại là tọa lạc trong núi rừng tươi tốt, khẳng định pháp trận bảo vệ sẽ được bố trí khắp dãy núi địa tầng, nếu như phải đi từ dưới mặt đất, rất dễ dàng xúc động cấm chế.

Hướng Vãn Tình gọi hắn lại:

- Đừng vội đi, thu Hắc Lân Ngao đi. Bây giờ đám cuồng đồ Bắc Bộ đều đã xao động, truy sát tinh binh của Xích Thiên khắp nơi, chúng ta không thích hợp cưỡi Hắc Lân Ngao nữa.

Hơn ba ngàn con Ám Hắc Ma Lang phóng tới, nhanh chóng kinh động đến rừng già thâm thúy, hấp dẫn vô số cuồng đồ tụ tập, cũng ôm lấy Yêu Huyết tông cùng các cường tộc đại phái.

Đàn sói phóng tới phía trước, càn quét thành hình quạt, đám cuồng đồ phân tán tại hai bên, cũng tìm kiếm tinh binh của Xích Thiên.

- Phía trước phát hiện tung tích Hắc Lân Ngao, đang di chuyển đến Đông Bắc Bộ.

Tin tức rất nhanh đã truyền đến.

Đàn sói lập tức thay đổi phương hướng, lao thẳng đến Đông Bắc Bộ.

Thanh thế càng náo càng lớn, càng ngày càng oanh động.

Nhưng, sau khi bọn hắn dọc theo tung tích Hắc Lân Ngao đuổi bắt trọn vẹn năm trăm dặm, lại đứng tại phía trước một mảnh rừng đá mờ tối.

Đàn sói cảnh giác lại xao động, không dám tùy tiện xâm nhập.

Chử Diễm Hoa, Nhiếp Thiên Lang cũng đều rất cảnh giác. Bởi vì phía trước là lãnh địa của siêu cấp bá chủ - Ô Kim Viên tại Thiên Đãng sơn.

Ô Kim Viên cuồng bạo hiếu chiến, toàn thân vững như huyền thiết, còn có cuồng lực kinh người. Bọn chúng không nhiều, chưa từng vượt qua một ngàn con, nhưng thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh, thậm chí còn từng sinh ra Thánh Linh cảnh.

Ô Kim Viên và Ám Hắc Ma Lang tộc càng là túc địch đời đời kiếp kiếp.

Lúc trước Thiên Trọng lâu có thể vào trú Thiên Đãng sơn mạch, cũng là bởi vì Ám Hắc Ma Lang tộc bị trọng thương, số lượng giảm nhanh trọn vẹn hơn sáu vạn con. Mà kẻ trọng thương bọn chúng chính là Ô Kim Viên.

Mặc dù đã trải qua mấy trăm năm trưởng thành, tộc Ám Hắc Ma Lang đã khôi phục nguyên khí, càng liên hợp cùng Thiên Trọng lâu, đè lại Ô Kim Viên, nhưng chúng nó vẫn không dám tuỳ tiện xâm chiếm lãnh địa Ô Kim Viên.

Ám Hắc Ma Lang quả quyết rút lui về phía sau, lách qua phạm vi rừng đá, tiếp tục di chuyển đến hướng đông bắc.

Trận đi vòng này đã kéo dài khoảng cách, càng lãng phí thời gian, cũng cho quân đoàn Dạ Lang đầu tiên sớm nhận được tin tức tranh thủ đầy đủ thời gian chuẩn bị.

Sau một ngày một đêm, khi bầy Ám Hắc Ma Lang kinh qua một vùng thung lũng, tinh binh của Xích Thiên sớm mai phục tại nơi này đột nhiên khởi xướng tập kích.

Bọn hắn đánh vỡ nát núi cao, đình trệ đại địa, từ bốn phương tám hướng giết tiến vào sâu trong đàn sói, thẳng đến cường giả Thiên Trọng lâu.

Quân đoàn Dạ Lang thứ nhất, quân đoàn Thánh Kiếm thứ nhất, toàn bộ xuất hiện, lao thẳng đến Đại trưởng lão Thiên Trọng lâu.

Thanh thế trận đuổi bắt thật lớn, ngược lại càng thành phục sát.

Bầy Ám Hắc Ma Lang thoáng hỗn loạn, nhưng rất nhanh đã phóng xuất cuồng tính, ma khí sôi trào cuồn cuộn, cuồng chiến với tinh binh Xích Thiên.

Ngay sau đó các cường giả Yêu Huyết cung cũng giết vào chiến trường, chém giết cùng cường giả Xích Thiên.

Một trận hỗn chiến bộc phát cứ như vậy mà bộc phát.

- Bắt ba tên trưởng lão cho ta, ngàn vạn lần phải nhận định rõ ràng, bắt Thiên Trọng lâu.

Khương Phàm an bài Bạch Tai tìm cơ hội hành động.

- Ngài hãy nấp kỹ.

Bạch Tai thừa dịp hắc ám cùng hỗn loạn, lặng lẽ vây quanh biên giới chiến trường, phóng xuất ra đại tướng phó tướng mà hắn khống chế, giết vào đàn sói.

Kiều nhan Hướng Vãn Tình trắng nõn bị năng lượng cường quang đầy trời chiếu sáng bóng.

- Tinh binh của Xích Thiên lại mai phục ở chỗ này, chủ động phản kích, không sợ khiến cho các thế lực Thiên Quốc tức giận sao?

Bây giờ thế lực cấp tôn chủ tại Đọa Lạc Thiên Quốc đều lần lượt kéo đến, không bao lâu, nói không chừng ngay cả tôn chủ đều muốn tới, đến lúc đó vừa hợp tác, rất có thể đối bọn hắn đến một trường giết chóc.

- Bọn hắn không muốn chiến, nhưng lại không thể không nghênh chiến. Nơi này là Thiên Quốc, lý niệm kẻ yếu làm mồi ăn cho kẻ mạnh đã xâm nhập lòng người.
— QUẢNG CÁO —