Lông đuôi đã là năng lượng mạnh nhất của Sát Lục Huyết Hoàng, càng truyền thừa từ trật tự hủy diệt mà Chu Tước khống chế, tại thời khắc bạo tẩu, tại thời điểm sát niệm đạt tới cực hạn, có thể hoàn mỹ hiện ra uy lực Chu Tước.
Thương thương thương!
Những trận nổ rung trời vang vọng đất trời, lông đuôi cơ hồ vỡ vụn toàn bộ, nhưng hắc đao mà Xích Thiên Thần Tôn khống chế lại cưỡng bức đậu ở chỗ đó.
- A?
Xích Thiên Thần Tôn trong hắc đao đều có chút kinh ngạc, bình thường hai đao liền có thể đánh chết Phượng Hoàng, vậy mà lại bị đỡ được hai lần.
Nhưng, chỉ thế thôi.
Hắc đao bộc phát uy lực và năng lượng, rung chuyển trời đất, thần uy kinh khủng nương theo uy lực 'Tử vong' của Xích Thiên huyền huyễn, mở ra không gian, gây nên từng vết rách, đuổi giết Sát Lục Huyết Hoàng.
- Triệu Thời Việt, lùi xuống cho ta!
Rốt cuộc Khương Phàm cũng hoàn hồn, điên cuồng gào thét, liệt diễm toàn thân bạo động cuồn cuộn.
Phần Thiên Chiến Vực xô ra khỏi khí hải, nâng Khương Phàm phóng tới không trung.
Nương theo tiếng vang đinh tai nhức óc cuồn cuộn, Phần Thiên Chiến Vực trải ra trăm dặm, hiện ra toàn bộ diện mạo.
Mặc dù nhìn tàn phá không chịu nổi, nhưng vẫn còn sót lại dư uy, giống như là Thần Linh sắp chết hồi quang phản chiếu(*), tràn ngập vô tận thần uy, không gian vặn vẹo lên, rung chuyển càn khôn, thậm chí kinh hãi lấy uy lực đại đạo.
(*) Chỉ hiện tượng hồi phục trở lại mạnh mẽ.
Khương Phàm tọa trấn bệ đá, chỉ tòa tế đàn thứ ba phía xa.
Yêu hỏa cháy hừng hực ở phía trên là yêu hỏa còn sót lại tại thời điểm trên Đăng Thiên Kiều lúc trước hướng lên trời chứng đạo, lúc ấy đối mặt thiên phạt thảm liệt, Cửu Thiên Huyền Hỏa mờ đi, Bát Hoang Tuyệt Diễm suy yếu, nhưng Chu Tước Yêu Hỏa bởi vì hắn điên cuồng phóng thích, thịnh vượng đến trình độ mạnh nhất cuộc đời.
Mặc dù đã yên lặng ngàn năm, thế nhưng uy lực vẫn bá đạo như cũ.
Khương Phàm vốn định giữ lấy nó, chờ đợi thời kì đặc thù phóng thích toàn bộ, nhưng giờ khắc này, hắn đã lên cơn giận dữ.
- Lão tặc! Để cho ngươi Chu Tước Yêu Hỏa có dư vị thuần chính nhất, cảm tạ ta đi!
Khương Phàm dữ tợn, ngẩn đầu lên trời hét lớn, triệt để thả ra Chu Tước Yêu Hỏa trên tế đàn.
Ầm ầm!!
Tế đàn lắc lư, rung chuyển Cửu Thiên Thập Địa, không gian vô tận đều đang chấn động kịch liệt, mấy ngàn dặm phế tích đều đang run rẩy.
Cỗ này yêu hỏa còn mang theo sự tức giận lúc ở trên Đăng Thiên Kiều, lộ ra cực kỳ nóng nảy, đối diện đụng bay hắc đao.
Hắc đao run rẩy kịch liệt, điên cuồng phóng thích Cửu Thiên Huyền Hỏa ở bên trong. Hai loại thần viêm chân chính tại thời khắc này đang chính diện giao phong, giống như hai Thiên Thần đang gào thét, lại như đại dương mênh mông vô tận đang va chạm.
Đinh tai nhức óc, thiên địa loạn động.
Triệu Thời Việt nắm chặt thời gian nuốt vào một viên Vĩnh Sinh Chủng Tử, khí tức sinh mệnh mênh mông đang tràn ngập cơ thể, tinh khí thần mệt mỏi đều nhanh chóng thịnh vượng lên, mặc dù không đến mức hoàn toàn khôi phục, nhưng trong thời gian ngắn có thể hồi phục một nửa đã khó có được.
Hắn nhanh chóng rơi xuống bên trên Phần Thiên Chiến Vực, chặn lại được trước mặt bọn người Khương Quỳ, chống cự lại liệt diễm mãnh liệt.
- Lão tặc, để cho ngươi ăn đủ!
Khương Phàm gào thét dữ tợn, không giữ lại chút nào phóng thích toàn bộ, Chu Tước Yêu Hỏa trên tế đàn.
Liệt diễm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc, giống như biển cả đang giận dữ, lại như Chu Tước đang tức giận với cửu trọng giới.
Thần uy kinh khủng, tiếng gáy to chói tai, đủ để cho Thánh Linh tuyệt vọng, chúng sinh sợ hãi.
Ầm ầm...
Hắc đao kịch liệt nhấc lên, tháo chạy hơn mười dặm, bay thẳng ra Phần Thiên Chiến Vực.
Khương Phàm cao giọng la lên:
- Triệu Thời Việt! Ta cho ngươi tiêu hao Cửu Thiên Huyền Hỏa của hắn, ngươi đốt sạch thần niệm bên trong cho ta, thanh hắc đao kia, ta chắc chắn phải có được! Năm nào tháng nào đó, ta phải dùng thanh đao này, chặt đầu lão tặc xuống!
Chu Tước Yêu Hỏa trọn vẹn bộc phát mười mấy phút, không chỉ có tiêu hao Cửu Thiên Huyền Hỏa phong tồn bên trong hắc đao, càng thương tổn tới thần niệm bên trong.
Linh hồn Xích Thiên Thần Tôn suy yếu đau đớn, nhưng nhìn thấy Phần Thiên Chiến Vực xuất hiện, chiến ý lập tức tăng vọt.
Trước đó không dám cứng nhắc cướp đoạt, chính là sợ Khương Phàm có chiêu gì, bí mật di chuyển Phần Thiên Chiến Vực đi, dù sao đó là do Thiên Hậu Tu La liên thủ bố trí, không thể không có mười ngàn cái cẩn thận.
Nhưng bây giờ, Phần Thiên Chiến Vực còn ở lại chỗ này, ở ngay trên người Khương Phàm, hắn không cần thiết lại phải lo lắng nữa.
Keng!!
Hắc đao vang lên, long trời lở đất, thần uy mãnh liệt xua tán đi yêu hỏa cuồng bạo, hóa thành một đạo thần hồng bất hủ, đuổi giết Triệu Thời Việt.
Triệu Thời Việt giương cánh gáy to, toàn thân sôi trào tinh khí, cơ thể sáng chói chói mắt, phóng xuất ra toàn bộ thực lực, ngưng tụ Sát Lục Huyết Kiếm, mở ra đất trời, đối diện va chạm hắc đao.
Lại là một trận bạo tạc kịch liệt, huyền hỏa, huyết viêm, mất khống chế tuôn ra.
Nhưng lần này, hắc đao đã bị đánh tan, mặc dù chỉ là mấy chục mét, nhưng biểu thị hắc đao xác thực đã không còn bằng trước đó.
- Giết!!
Triệu Thời Việt hét lên một tiếng, chiến ý như thủy triều, cuồng bạo lao thẳng đến hắc đao.
- Triệu Thời Việt, giết hắn, nếu không chúng ta ai cũng không thể rời khỏi Đọa Lạc Thiên Quốc này.
Khương Quỳ, Khương Bá, Khương Qua, cùng hô to lên, khích lệ cho Triệu Thời Việt.
Triệu Thời Việt thiêu đốt huyết khí, thế công tăng vọt.
Mặc dù hắc đao không nói gì, nhưng Xích Thiên Thần Tôn ở bên trong vẫn đang tiếp tục kích ra uy thế của hắc đao.
Ầm ầm!!
Triệu Thời Việt cùng hắc đao chém giết kịch liệt, không ngừng va chạm, như tuyệt thế Phượng Hoàng nhuốm máu đang tung hoành bên trong Liệt Diễm Đao Khí vô tận, chém giết với hắc đao.
Bọn hắn từ trên cao giết tới phế tích, vỡ nát địa tầng, lại từ dưới mặt đất giết tới khung trời.
Hắc đao còn lâu mới có được mệt mỏi như Khương Phàm dự đoán, linh hồn bên trong xác thực bị thương nặng, nhưng không có hoàn toàn bị chôn vùi, chất liệu hắc đao lại càng là không thể phá vỡ, có thể so với Thần Binh.
Triệu Thời Việt cảm nhận được chênh lệch cực lớn, bất luận là khí tức, hay là uy thế kia, đều để hắn tuyệt vọng.
Nếu như không phải trước đó vừa mới luyện hóa ba thánh hồn, chỉ sợ bây giờ đã bị mất mạng.
Nhưng, hắn càng đánh càng cuồng, càng đánh càng mạnh, có thể chiến một trận cùng Thần Tôn, vô cùng kiêu ngạo.
Đây không phải là trận chiến đấu mà hắn đã từng vô số lần khát vọng sao?