Đan Đại Chí Tôn

Chương 1801: Mười hai Yêu Tổ



Khương Phàm giật mình, không còn khẩn trương.

Sau khi giới thiệu tình huống cho các huynh đệ, thì lại đi tới bên bên cạnh bờ ao.

Ao nước trong suốt đến thấy đáy, bốc hơi lấy hơi nước, lại có mùi rượu.

- Đây là sau khi linh quả rơi vào trong, lắng đọng thành rượu thuốc.

Khương Qua thưởng thức, toàn thân nổi lên cơn sóng nhiệt.

Nhiệt lưu không gần như chỉ lan tràn ở huyết dịch, còn thẩm thấu đến cơ bắp hài cốt thậm chí là nội tạng.

- Đều nếm thử đi, hiệu quả rất không tệ, có thể so với bảo dược cường thân kiện thể.

Hàn Ngạo nghiêm mặt nói:

- Rót cho Chu Thanh Thọ mấy ngụm, thêm can đảm một chút!

Khương Qua lại trêu hai câu khó có được:

- Ngươi không sợ hắn uống say, chà đạp ngươi.

- Lão ca! Lời này lăng mạ ta!

Chu Thanh Thọ phản bác, bất mãn nói:

- Ta chỉ sợ những yêu trùng xấu xí này, không có nghĩa là ta không can đảm.

- Làm cái gì cũng không được, chạy trốn lại là nhất, sự can đảm của ngươi thật lớn nhỉ.

Hàn Ngạo trợn mắt trừng một cái, từ bên cạnh quơ lấy cái vỏ quả, múc tràn đầy cho Chu Thanh Thọ:

- Làm đi!!

- Tuyệt giao!!

Chu Thanh Thọ đẩy ra.

Bọn hắn sắp xếp gọn rượu thuốc, tiếp tục thám hiểm trong rừng rậm, tìm kiếm bảo vật mà mình ngưỡng mộ trong lòng.

Tài nguyên nơi này xác thực rất phong phú, mùi thuốc phiêu đãng, linh tuyền có ở khắp nơi trên đất, nhiều loại linh quả dược liệu cần cái gì cũng đều có.

Một chút dược liệu ở bên ngoài hiếm thấy, thậm chí là tuyệt tích, nơi này lại còn có thể nhìn thấy.

Nhưng, không có cái chủng loại rất mong muốn kia.

Sau khi xâm nhập hơn hai trăm dặm, bọn hắn tiếp cận cự ‘khu vực cường quang’ bao phủ nhạc nguy nga.

Nếu như nơi đó có người canh giữ, phía trước hẳn sẽ tiến vào cái gọi là lãnh địa.

Bởi vì sau khi tiến vào phạm vi cường quang, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng Yêu thú, rất có thể là nhiếp tại uy thế lãnh chúa, không dám mạo phạm.

Trong núi rừng thâm thúy khắp nơi đều là bảo dược linh quả, phóng tầm mắt nhìn tới tựa như là dược viên, các loại dược liệu gì cũng đều có, mùi thuốc nồng nặc đều ngưng tụ thành linh vụ, hít sâu một cái, tinh thần thanh thản, toàn thân thư sướng không nói ra được.

- Đừng có đi gấp, chúng ta đưa đám Lôi Bằng cao ngạo đến.

Khương Phàm không có mạo hiểm xâm nhập vào, bởi vì Lôi Bằng ở phía sau đang mang theo lôi triều phóng tới nơi này.

Số lượng Lôi Bằng khổng lồ, lôi triều nóng nảy giống như những con sông lao nhanh, cường quang chiếu thẳng đến trời, lôi uy bạo động, khi đang nói chuyện liền lướt qua từ đỉnh đầu bọn họ, xông vào ‘khu vực cường quang’, thẳng đến cự nhạc nguy nga ở hơn một trăm dặm bên ngoài kia.

Rống!!

Giờ khắc này, trong rừng rậm yên lặng lại vang lên rít sắc nhọn, nồng vụ cuồn cuộn, cuồng phong gào thét, mười mấy con đại xà quái dị liên tiếp bay lên không, xông đến đám Lôi Bằng khiêu khích.

Đại xà lại không hề nhỏ hơn bao nhiêu so với Lôi Bằng, chúng dài một trăm mét, thậm chí đến hai trăm mét, chúng nó mở rộng hai cánh, phát ra tiếng rít gào sắc nhọn, toàn thân bọn chúng được bao trùm bằng vảy dày đặc, con mắt giống như là hai mảnh huyết hồ.

- Đằng Xà? Nơi này lại có Đằng Xà?

Đám Lôi Bằng phách lối liên tiếp nhấc lên đứng tại không trung, toàn thân bạo động lôi triều, sôi trào lên cường quan chói mắt.

Xà mãng là thiên địch của bọn chúng, vậy mà đều cảnh giác lên.

- Là Đằng Xà!

Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm.

- Một trong mười hai Yêu Tổ, Đằng Xà sao? Không phải đã mất hẳn tung tích rồi sao?

Khương Phàm bất ngờ, trách không được lại có lệ khí lớn như vậy.

- Tại thời đại của chúng ta kia, Đằng Xà cũng đã biến mất.

Đan Hoàng chỉ gặp qua chân dung Đằng Xà trên tư liệu lịch sử, không nghĩ tới lại gặp được những con còn sống.

- Nghe nói bọn chúng rất hung.

- Không phải hung bình thường, Đằng Xà là tôn chủ chí cao loại xà mãng, ngay cả Long tộc thuần huyết mà Đằng Xà cũng dám khiêu khích. Trừ phi là Cự Long tộc chân chính, nếu không Long tộc khác thật đúng là ép không được nó, làm không tốt còn có thể bị nó nuốt.

Đan Hoàng dung hợp ý thức Khương Phàm, muốn đích thân nhìn thế giới mới lạ này.

Ngay cả Đằng Xà đều có, không biết còn sẽ có sinh vật tuyệt tích gì khác.

- Đó là yêu vật gì?

Khương Bân lòng sinh cảnh giác, đã nhận ra uy hiếp mãnh liệt.

- Một trong mười hai Yêu Tổ, Đằng Xà, tổ tông xà mãng.

Khương Phàm lưu ý lấy thể hiện của Khương Bân.

- Ngươi đây đều biết?

Chu Thanh Thọ bắt đầu bội phục Khương Phàm, giống như liền không có thứ gì hắn không biết.

- Đã được học qua một ít.

Khương Phàm ra hiệu bọn hắn ẩn núp tốt, chớ bị Đằng Xà tiếp cận.

Tê tê tê...

Đám Đằng Xà sáng chói kim quang, thân thể kéo căng, giống như hoàng kim tiêu thương sáng lên trăm mét, thẳng tắp nằm ngang ở bầu trời, chiếu sáng rạng rỡ, phóng thích ra khí tức kinh khủng.

Trên đầu rắn của bọn chúng lại còn tràn ngập từng tia khí tức Hỗn Độn, mang cho đám Lôi Bằng áp bách cường đại.

Đám Lôi Bằng xao động một lát, theo một tiếng thét ra lệnh của đảo chủ Thánh Bằng đảo, bổ nhào đi qua phía trước.

Bọn chúng tiến đến chính là săn mồi, bất kỳ cái gì có thể săn giết đồ đều là con mồi.

Huống chi trong thân thể Đằng Xà đều có xà đan, là thánh dược huyết mạch cực kỳ quý giá.

Ầm ầm!!

Lôi Bằng hành động, toàn thân bọn chúng chói mắt, sôi trào lên lôi triều dữ dằn, cuồng kích khung trời, uy thế cường hãn giống như là thiên quân vạn mã lao nhanh, mãnh liệt tựa là uy thế hủy diệt táo bạo, che mất đám Đằng Xà chặn đường ở phía trước.

Xoẹt!

Đám Đằng Xà giống như thần mâu màu vàng, xé rách hư không, trực tiếp lao thẳng đến đám Lôi Bằng.

Lôi điện rất nhanh?

Bọn chúng càng nhanh!

Đây là thiên phú thần thuật trong huyết mạch Đằng Xà, Đằng Xà Thuật, phi thiên độn địa, vạn dặm vô tung, có thể xưng là nhanh chóng nhất thiên hạ.

Bọn chúng tránh khỏi những Lôi Bằng mạnh nhất phía trước kia, xông vào lôi triều, lao thẳng tới những con Lôi Bằng nhỏ xung quanh.

Tràng diện lúc này đang hỗn loạn, đám Lôi Bằng nhỏ bất luận là thực lực hay là huyết mạch đều tương đối yếu hơn, đối mặt với một trong mười hai Yêu tộc - Đằng Xà đánh giết, lại không hề có lực hoàn thủ.

Răng rắc!

Răng rắc!

Số lượng lớn Lôi Bằng bị vỡ nát đầu, máu tươi phhun trào, từ không trung rơi xuống.

Tràng diện thảm liệt để bọn người Khương Phàm đều hít vào từng ngụm khí lạnh.

- Tản ra! Kéo dài khoảng cách!

Đảo chủ Thánh Bằng đảo cao giọng ra lệnh, vỗ mạnh hai cánh, lôi triều bạo động, xé mở bầu trời, nhào về con Đằng Xà mạnh nhất phía trước kia.

Đằng Xà phát giác được nguy cơ, hai cánh bỗng nhiên vỗ mạnh, con mắt lại phun ra hai mảnh cường quang, trong nháy mắt, xung quanh nó hiện ra hình ảnh quỷ bí, giống như núi thây biển máu, khủng bố không gì sánh được.
— QUẢNG CÁO —