- A, vậy cũng không tệ, những cây khác hẳn là đều ở chỗ Lôi Bằng. Dù sao đám Lôi Bằng kia khi phát hiện Hải Hoàng Tam Xoa Kích cùng Thiên Mệnh Chiến Giới cũng đều cho Dương Thiên Hữu trước tiên, bảo bối phát hiện được ở thế giới mới hẳn là thiên về đám Lôi Bằng.
- Ta xem một chút còn có cái gì... ừm... Không gian này thật to lớn, bên trong tựa như là trăm dặm sơn hà! Thật sự là Dương gia đều để đồ tốt nhất cho vị Nhị công tử này nhỉ!
- Đừng nói nhiều, mau mau, còn có cái gì, tìm cẩn thận.
Đại Vương sốt ruột thúc giục.
- Đừng có gấp, đang tìm đây, bên trong có núi có nước, phạm vi quá lớn.
- Tìm xem có Bích Ngọc Đan hay không!
- Bích Ngọc Đan là cái gì?
- Bọn hắn rút ổ của Bích Ngọc Long Tượng, ở trong đó khẳng định có Bích Ngọc Đan. Bích Ngọc Đan là thú nguyên của Bích Ngọc Long Tượng, nếu như là chết già bình thường, tinh nguyên suốt đời đều dung nhập thú nguyên trước khi chết, biến thành một viên Bích Ngọc Đan. Vật kia quả thực quá quý giá, là tuyệt thế linh đan trong thế giới Yêu thú.
- Tinh nguyên suốt đời đều tan vào sao?
Chu Thanh Thọ tranh thủ thời gian cẩn thận tìm kiếm.
- Bên trong tràn ngập uy lực huyết mạch, khí tức Long Tượng, còn có lực lượng sinh mệnh mênh mông. Ăn một viên Bích Ngọc Đan thì tương đương với nuốt sống một con Bích Ngọc Long Tượng, Bích Ngọc Long Tượng, đây chính là Thánh Thú tôn quý!
Đại Vương hận không thể cướp nhẫn không gian tới để mình tự tìm.
Khương Qua, Khương Bân đều vây ở bên cạnh Chu Thanh Thọ, không kiềm chế được kích động.
Thế giới mới ơi thế giới mới, nơi này đơn giản chính là mở ra một siêu cấp bảo khố!
Giờ khắc này, ngay cả bọn hắn đều muốn vĩnh viễn ở lại nơi này, điên cuồng càn quét xuống dưới.
- Tìm được!!
Chu Thanh Thọ bỗng nhiên hô to, ý thức đang đứng tại một chỗ sơn cốc trong nhẫn không gian, ở trong đó có ba viên đan lớn giống như cối xay lẳng lặng lơ lửng, tỏa ra khí tức Long Tượng nồng đậm, mơ hồ muốn hiển hóa ra Long Tượng chân chính, thần tuấn oai hùng, giống như tọa kỵ của Thánh Hoàng.
- Mấy viên!!
- Ba viên.
- Chỉ ba viên sao? Không đúng, địa vị của Yêu Chủ Bích Ngọc Long Tượng vô cùng vững chắc, từ đầu đến cuối bá chiếm mảnh Tổ Nguyên kia, cách nay đều đã mấy trăm ngàn năm, thời điểm nơi đó cường thịnh nhất còn đã từng đồng thời có được qua ba Thánh Linh! Coi như bình thường vụn vặt lẻ tẻ dùng mấy viên, không đến mức đều dùng hết được.
Đại Vương rất thất vọng, Bích Ngọc Đan, tương đương với một con Bích Ngọc Long Tượng tươi sống, ăn một viên nhất định là bổ huyết khí, bổ long khí, bổ tượng khí, bổ khí tức sinh mệnh.
Khương Qua nói:
- Đại đa số có lẽ còn là cho Thánh Bằng đảo. Đúng, còn có Lý gia, Ngụy gia, đảo thứ tư nữa. Tuy nhiên ba viên này của Dương gia, đẳng cấp hẳn là không thấp.
Chu Thanh Thọ cẩn thận cảm nhận:
- Cũng không thấp, có viên lớn hẳn là cảnh giới Thánh Linh chết già.
- Bích Ngọc Đan Thánh Linh cảnh, ăn chẳng phải nuốt sống một Thánh Linh?
Khương Bân cũng rung động, thật sự muốn ăn được một ngụm như vậy.
Chu Thanh Thọ tiếp tục thăm dò, kết quả đều là chút đan dược cùng vũ khí, còn có chút phù văn bảo mệnh, mặc dù đều rất quý giá, nhưng không có loại vui mừng bọn hắn muốn kia.
Chu Thanh Thọ lắc đầu nói:
- Ai, sớm biết liền bỏ mặc Dương Thiên Hữu phách lối thêm mấy ngày, chờ Hải Thần đảo bọn hắn càn quét xong hải vực, bảo bối đều đưa tới chỗ Dương Thiên Hữu lại bắt hắn.
- Chớ không biết đủ!! Những bảo bối này tùy tiện một cái ở bên ngoài đều là có thể ngộ nhưng không thể cầu!!
Khương Qua một mình cô đơn chinh chiến nửa đời, rõ ràng nhất là sự gian nan khi tìm kiếm bảo vật.
Khương Phàm yên lặng dung luyện ròng rã hai ngày, Thiên Mệnh Chiến Giới triệt để hòa tan vào bên trong thân thể.
- Thành công rồi? Chuẩn Thần khí! Cứ như vậy mà hòa tan vào thân thể sao?
Chu Thanh Thọ hâm mộ lại càng chờ mong, cái tên gia hỏa nhanh nhẹn dũng mãnh này có Thiên Mệnh Chiến Giới, há không đánh đâu thắng đó?
- Đại Vương, Khương Qua, bắt các ngươi thử hiệu quả một chút.
Sau khi Khương Phàm thoáng nếm thử, ý thức liền giáng lâm huyết hải, thôi động Thiên Mệnh Chiến Giới.
Huyết hải lập tức nhấc lên thủy triều, ngọc cầu tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, chiếu thấu huyết hải, chiếu thấu thân thể, toàn bộ huyết văn tự phù đắm chìm tại trong thân thể liền thức tỉnh, một mảnh ánh sáng từ toàn thân dội thẳng khung trời.
Ánh sáng sáng chói chói mắt, tình thế cực kỳ mãnh liệt, thẳng tới bình chướng ở vạn mét phía trên khung trời, bên trong tràn ngập tự phù dày đặc, giống như là xiềng xích hoành hành trật tự.
Ầm ầm...
Ánh sáng va chạm bình chướng, băng lên huyết văn đầy trời, huyết văn giống như xiềng xích, dẫn dắt ánh sáng cuồn cuộn lao nhanh về bốn phương tám hướng, cuối cùng tạo thành một cái bình chướng khổng lồ bao phủ năm mươi, sáu mươi dặm, ánh sáng rạng rỡ, tự phù lấp lóe, sau đó... Ánh sáng tiêu tán, pháp tắc tràn ngập, Chiến Giới đã thành.
Khương Qua, Đại Vương cẩn thận cảm nhận, trăm miệng một lời:
- Có ảnh hưởng! Bát trọng thiên!! Tương đương với bát trọng thiên đỉnh phong!
Vẻ mặt Dương Biện trở nên nghiêm trọng, lại có thể sử dụng ngũ trọng thiên ảnh hưởng đến cửu trọng thiên?
Mặc dù bọn hắn đều vừa mới đột phá, vẫn chưa ổn định, nhưng chung quy vẫn cửu trọng thiên, là Niết Bàn cảnh tầng cao nhất, Thánh phẩm linh văn cao quý có khả năng đạt tới cực hạn!
Không hổ là Chuẩn Thần khí, quá khỏe khoắn.
Khương Phàm cũng rất không vừa lòng, chỉ là ép đến bát trọng thiên sao?
Lại còn là đỉnh phong?
Đối với mình mà nói là không có chút ý nghĩa nào, có thể đấm một nhát chết tươi hắn!
- Thử lại lần nữa!
Khương Phàm quả quyết kích phát 'Bản thân'.
Trong huyết hải, hai bản thân thức tỉnh, đánh tới ngọc cầu như mặt trời, trong nháy mắt nổ lên huyết triều, quét sạch toàn thân, kích động huyết khí, kích thích huyết văn tự phù.
Thực lực gấp bội, cưỡng ép tăng lên, Thiên Mệnh Chiến Giới tăng vọt uy lực.
Toàn thân Khương Phàm lại lần nữa bộc phát cường quang, tràn ngập huyết văn tự phù, tràn ngập xiềng xích trật tự, phóng lên, dội thẳng khung trời, hình thành Chiến Giới lĩnh vực hoàn toàn mới.