Đan Đại Chí Tôn

Chương 1888: C1888



Nhưng, Long Cốt Cự Ngạc đã tránh thoát khỏi giam cầm, trước khi chiến kỳ bao phủ tới, nó đã vọt mạnh về phía trước mấy chục bước, há miệng giận dữ hét lên, tiếng long ngâm giống như là vạn long ra tổ, hủy thiên diệt địa, che mất Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão bay ngược, khí huyết cuồn cuộn, há miệng phun máu, lít nha lít nhít vòng xoáy trên toàn thân liên miên vỡ nát, bị trọng thương.

Ầm ầm!!

Một tiếng sấm rền chấn động dãy núi, Long Lân Lôi Mã giống như là lôi điện phi nhanh, phóng lên tận trời, đối diện đụng phải Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão vội vàng không kịp chuẩn bị, thân thể triệt để mất khống chế, kịch liệt bay đi.

Bá Thiên Yêu Hoàng giương cánh lăng tiêu, cuốn lên bá liệt yêu hỏa, bao phủ Nhị trưởng lão.

Bên trong yêu hỏa là quang vũ, giống như là cơn sóng đao kiếm, vô tình xé rách Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão cuồng nộ, cưỡng ép ổn định, gầm lên giận dữ, toàn thân lại nổi lên vòng xoáy, tất cả tiểu nhân trong vòng xoáy giơ cao hai tay, đánh ra phù văn, muốn mạnh mẽ giam cầm vùng thiên địa này, ngăn cản tập kích.

Nhưng ngay giờ khắc này, Long Cốt Cự Ngạc đã giết tới, dưới k1ch thích của Chí Tôn Long Giác, thực lực lập tức tăng vọt, giống như Thánh Linh Cự Long.

Ông!!

Nhị trưởng lão vừa mới giam cầm Phượng Hoàng Liệt Diễm xung quanh, không gian liền bị Long Cốt Cự Ngạc đụng nát, móng vuốt đánh xuống dễ như trở bàn tay, rắn chắc đập vào trên người Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão run rẩy, huyết nhục văng tung tóe, hắn gào thét lên vọt tới phế tích dưới mặt đất.

Nhưng, Long Lân Lôi Mã lại hiện ra cực hạn tốc độ, từ phía dưới phóng lên tận trời, đối diện va chạm Nhị trưởng lão, đồng thời tuôn ra lôi triều, sôi trào lên trời.

Nhị trưởng lão lần nữa chật vật phóng lên tận trời.

- Oa a a, nhìn đít!!


Long Cốt Cự Ngạc mạnh mẽ nhấc thân hình khổng lồ hơn một trăm mét lên, đuôi cá sấu cứng cỏi như sắt thép, quất vào Nhị trưởng lão.

- Gọi là cái đuôi! Cái đuôi! Chết tiệt, là ai dạy ngươi đó là đít!

Huyền Quy ở không trung la to.

Nhị trưởng lão bị đuôi cá sấu đánh trúng, xương cốt toàn thân đều bò đầy vết nứt, gào thét xông về mặt đất.

Long Lân Lôi Mã lại lần nữa bay lên không, trực tiếp va chạm vào Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão gian nan phản kháng, toàn thân dâng lên kiếm khí như thủy triều, muốn xé nát nghiệt súc này.

Long Lân Lôi Mã cảnh giới không đủ, tốc độ lại quá nhanh, thoáng qua đã biến mất không còn tăm hơi, để kiếm triều thất bại.

Lúc này, một tiếng long ngâm từ trên trời giáng xuống, uy nghiêm cuồng liệt, chỉ là âm điệu quái dị:

- Oa a a, Cự Long bạo trứng!

Thân thể cao lớn của Long Cốt Cự Ngạc từ trên trời giáng xuống, không nhìn đến kiếm khí sắc bén, toàn bộ đặt ở trên thân Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão rách rưới khắp người, đã chật vật đến không cách nào phản kháng nổi nữa, hắn bị cự ngạc tám trăm ngàn tấn đè ép rơi xuống hơn ngàn mét, ầm ầm bạo hưởng, đập vào trong phế tích thánh địa.

Thánh địa trong phạm vi trăm dặm đều theo run lên ba lần.

Đá vụn xung quanh Long Cốt Cự Ngạc bay lên trời, bụi mù cuồn cuộn an, ném ra một cái hố sâu rộng mấy vạn mét, gắt gao đặt Nhị trưởng lão rách rưới ở dưới thân.

Nhị trưởng lão mệt mỏi không chịu nổi gánh nặng, máu văng khắp nơi, hôn mê tại chỗ.

- Ha ha, Bạo Trấp!!

Long Cốt Cự Ngạc nhúc nhích ở tại chỗ mấy lần, mới chống thân thể cao lớn lên, để lại Nhị trưởng lão giống như bánh thịt gục ở chỗ này không nhúc nhích.

Đại Diễn thánh địa hỗn loạn rốt cuộc cũng an tĩnh.

Tô Thiên Sóc, Tô Triệt và các đệ tử, trưởng lão thánh địa tản mát tại các nơi, lòng còn sợ hãi, kinh hồn khó định.

Liên tiếp phát sinh kịch biến cùng cứu viện, đều để ý thức bọn hắn vừa mới giải trừ phong cấm có chút hoảng hốt.

- Đã chết rồi sao?

Đại Vương từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên đầu Đại Tặc.

- Làm càn!! Đầu của ta ngươi có thể cưỡi?

Đại Tặc lật đầu một cái, cắn một cái vào Đại Vương, ngậm trong miệng như nhai đậu đường một trận.

Nhưng...

Răng rắc!

Tiếng vỡ vụn thanh thúy tóe mở ở trong miệng, toàn thân Đại Tặc cứng đờ, con ngươi có chút phóng đại!


Nhai nát rồi???

- A a a! Ngươi đã làm gì! Mở ra! Mở ra! Mẹ nó, ngươi mở ra cho ta!

Đại Vương r3n rỉ, giãy dụa kịch liệt leo ra.

- Ngươi khá giòn!

Đại Tặc cứ thế mà nhìn mai rùa Đại Vương, thật cắn nát?

Da rùa giòn!

- Tên hổn đản ngươi, ngươi quên chuyện lấy ta làm tấm chắn? Ngươi quên trên người ngươi còn cắm sừng rồng?

Đại Vương bi phẫn gào thét, nó còn không có xua tan sạch sẽ năng lượng phong cấm trên cơ thể, chính là lúc yếu ớt nhất, mà Long Cốt Cự Ngạc đang cắm sừng rồng, chính là thời điểm mạnh nhất, sao nó có thể chịu đựng giày vò như thế này.

- Ngoài ý muốn... Ngoài ý muốn...

- A a a, ta muốn trở nên mạnh hơn, ta phải vào Bán Thánh, không, ta phải vào Thánh Linh, ta muốn báo thù! Ta muốn nấu con cá sấu lớn ngươi đây!

- Ngoài ý muốn nha, ta xin lỗi!

- Nát! Nát! Sỉ nhục thật!! Đường đường là Huyền Quy, lại bị cá sấu cắn nát!

- An tĩnh chút! Ta đều đã nói xin lỗi!

- A a a...

- Ngươi a cái gì! Cho ngươi mặt mũi rồi?

Đại Tặc quất một móng vuốt tới, âm thanh trầm đục, Đại Vương giống như khối cối xay gào thét lên bay ra ngoài, nện vào trong phế tích.

Khương Qua nhìn mà lắc đầu, trong thế giới mới liền có hai cực phẩm như thế này, bị bọn hắn móc đi ra.

Khương Phàm từ không trung rơi xuống trong phế tích, nhìn Nhị trưởng lão be bét máu thịt một chút, nói với Đại Tặc:


- Làm tốt lắm, Chí Tôn Long Giác chính thức thuộc về ngươi. Kích hoạt huyết mạch, tiến vào Thánh Linh!

- Ha ha, sảng khoái! Sảng khoái!

Đại Tặc lay động thân thể, kích động khó mà đ è xuống được, lại đập bành bành Nhị trưởng lão đang nằm ở phía dưới hai lần.

Kết quả, Nhị trưởng lão vỡ nát óc, bị mất mạng tại chỗ.

- Chết rồi??

Đại Tặc nhếch miệng, cẩn thận hỏi:

- Giữ lại còn hữu dụng không?

- Vô dụng, cho Đại Vương luyện! Hắn là Phong Ma linh văn, lại còn là Nhị trưởng lão hoàng đạo, trong thân thể phong ấn rất nhiều bảo cốt Bảo khí, tích lũy tương đương với hai ba Bán Thánh.

- A? Thật? Ta! Ta!!

Đại Vương mới vừa từ phía trước trong phế tích leo ra, nghe vậy liền luồn lên đến, bốn cái móng vuốt uỵch uỵch một trận, giống như bay đến.

- Không ai giành với ngươi, đến đây, cẩu tử, nhảy dựng lên.

Đại Tặc vung móng vuốt lên, bỗng nhiên nổ một tiếng, chụp mặt đất cùng với thi thể Nhị trưởng lão về phía Đại Vương.

- Ngươi chờ đấy!! Bản Đại Vương không để yên cho ngươi!

Đại Vương kéo Nhị trưởng lão lại, phẫn uất đi đến bên cạnh.

- Hắc hắc, chờ ngươi Bán Thánh, bản tặc gia muốn thành Thánh Linh rồi.


— QUẢNG CÁO —