Đan Đại Chí Tôn

Chương 1893: Mê tung



Cửu Lê Thần Cung!

Là hoàng đạo Tây Bộ, chủ nhân chân chính của Tây Bộ.

Nơi này vô cùng chú ý đối với chuyện phát sinh ở tôn chủ Tây Bộ - Đại Diễn thánh địa.

Bọn hắn rất ngạc nhiên về nguyên nhân mà Vạn Đạo Thần Giáo tập kích Đại Diễn thánh địa, nhưng càng cảnh giác nhiều hơn.

Nếu như không có nguyên nhân đặc biệt, Vạn Đạo Thần Giáo sẽ không mạo hiểm như vậy.

Thậm chí sau khi lấy được cảnh cáo, vậy mà lại hành động lần nữa, muốn hủy nơi đó!

Không thể tưởng tượng nổi chính là, Nhị trưởng lão của Vạn Đạo Thần Giáo lại bị bắt.

Nghe như là trò cười, nhưng nếu phải mạo hiểm hành động hai lần, khẳng định là có vạn toàn nắm chắc, làm sao có thể bị giết?

Ai có thể giết hắn!

Đây chính là Nhị trưởng lão của hoàng đạo, cao tầng hạch tâm hoàng đạo chân chính!

- Rốt cuộc bên trong Đại Diễn thánh địa có cái gì? Vạn Đạo Thần Giáo thà rằng tiếp nhận tổ sơn thảo phạt, đều muốn mạo hiểm tiến công, đến bây giờ còn không công bố nguyên nhân.

Phó cung chủ Diêu Lăng Vi nằm trên giường êm, thăm thẳm nói nhỏ.

Nhan sắc thiên kiều bá mị, quốc sắc thiên hương, dáng người mềm mại nhỏ yếu để cho người ta miên man bất định.

Nàng cụp tầm mắt xuống, mang theo khí chất lười biếng mê người.

- Chẳng lẽ là Khương Phàm? Điều bây giờ có thể để Vạn Đạo Thần Giáo mạo phạm thánh địa, còn cắn chết không nói lý do, chỉ có sự kiện tương quan với Khương Phàm. Đại Diễn thánh địa che giấu Khương Phàm sao? Rất không thể. Khương Phàm muốn trốn thì cũng là trốn đến Vô Hồi thánh địa.

Diêu Lăng Vi nhẹ nhàng lắc đầu, thật sự là không nghĩ ra.

- Đúng rồi! Lúc ấy Nhị trưởng lão còn bắt nữ tử của Tô Thiên Sóc?? Chế tạo thú triều, chính là vì bắt một nữ tử?

Hôm trước Diêu Lăng Vi vừa chiếm được tin tức này, cũng là người của thần cung bí mật chui vào Đại Diễn biết được.

Trước đó còn không có để ý, bây giờ muốn đến Khương Phàm, trong đầu lóe lên linh quang:

- Chẳng lẽ lần tập kích thứ hai là vì Tô Thiên Sóc?

Nói cách khác, Vạn Đạo Thần Giáo mục tiêu chân chính không phải Đại Diễn thánh địa, mà là phu thê Tô Thiên Sóc!

- Sư phụ, ngài kiểu nói này...

Trong phòng còn một nam tử oai hùng thô cuồng ngồi đó, là đệ tử thân truyền của Diêu Lăng Vi, cũng là đệ tử kiêu ngạo nhất của nàng:

- Mười ba năm trước đây, Đại Diễn thánh địa từng rơi xuống dị tượng, cùng ngày chính là nữ nhi của Tô Thiên Sóc được sinh ra. Chuyện này còn từng khiến cho chúng ta cảnh giác qua, nhưng sau đó lại không có tin tức gì khác, cũng không có chú ý nữa.

- Nha... Ta nhớ ra rồi. Đã mười ba năm sao? Một nữ hài nhi, đáng để Vạn Đạo Thần Giáo mạo hiểm?

Ánh mắt lười biếng của Diêu Lăng Vi lần nữa nổi lên sáng rực:

- Đi dò tra tình báo mấy năm trước cho ta, có phải đã từng đưa tới một tin tức, nói gặp qua một nữ hài thần bí trên Đại La sơn hay không!

Thái Cổ Thần Miếu!

Là hoàng đạo Tây Nam, nơi này liên tiếp chú ý đến Đại Diễn thánh địa.

Bọn hắn cũng nghĩ không thông tại sao Vạn Đạo Thần Giáo muốn luân phiên mạo hiểm, không chỉ có triệt để đắc tội tổ sơn, trả lại cho túc địch Cửu Thiên Thần Giáo cơ hội chèn ép tuyệt hảo.

Thậm chí bọn hắn còn đắc tội chủ nhân chân chính của Tây Bộ, Cửu Lê Thần Cung.

Nếu như xử lý bất đương, Cửu Lê Thần Cung sẽ lấy danh nghĩa 'Mạo phạm lãnh địa', tiến công Vạn Đạo Thần Giáo.

Nếu như không phải vị giáo chủ Vạn Đạo Thần Giáo kia điên rồi, phía sau liền dính đến bí mật lớn!

Tuy nhiên, thời điểm miếu chủ Thần Miếu đang suy nghĩ nguyên do trong đó, lại đạt được một tin tức ngoài ý muốn —— ‘chiến khu Thái Tuế’ ở Tây Bộ, đã nhận ra vết tích yếu ớt của chiến khu đời đầu tiên.

- Khương Phàm đang ở Tây Bộ? Chẳng lẽ là Đại Diễn thánh địa?

Miếu chủ lập tức kết nối sự kiện của Đại Diễn thánh địa cùng Khương Phàm.

Nếu thật sự là như thế này, vừa vặn giải thích nguyên nhân vì sao đến bây giờ Vạn Đạo Thần Giáo đều không công bố lý do.

Nhưng... Suy nghĩ kỹ một chút, giống như lại không đúng ở chỗ nào đó.

- Thái Tuế tu dưỡng thế nào?

Miếu chủ tự mình đến đến cấm khu bí cảnh của Thần Miếu.

Một vị lão nhân thủ tại chỗ này cung kính hành lễ.

- Huyết đan đời thứ hai tại mười ngày trước đã triệt để dung hợp, bây giờ bắt đầu dung hợp huyết đan đời thứ ba.

Mặc dù Hình Phù Đồ hùng tâm bừng bừng muốn dung hợp huyết đan lục thế, nhưng năng lượng cùng công hiệu huyết đan đều quá mạnh, trước sau hơn năm tháng, khó khăn lắm mới dung hợp được hai viên huyết đan.

Mỗi một viên, đều là thời kỳ đỉnh phong nhất mỗi một thế của hắn, hấp thu uy lực đỉnh phong của Ma Thai, Thần Nguyên, Minh Hồn, ngưng tụ tinh hoa mạnh nhất.

Càng là thứ trọn vẹn cuối cùng để trùng kích Thánh Hoàng.

Tuy nhiên hiệu quả xác thực bá đạo, viên đầu tiên đã để thương thế của hắn triệt để khôi phục, còn cưỡng ép thôi thăng cảnh giới nhị trọng thiên đến tứ trọng thiên đỉnh phong, sau khi dung hợp viên thứ hai huyết đan, cảnh giới lại lần nữa bước lên, xông vào Niết Bàn cảnh lục trọng thiên, chờ sau khi dung hợp viên thứ ba này, vô cùng có khả năng sẽ bước lên thất trọng thiên, thậm chí là bát trọng thiên.

Tại Niết Bàn cảnh có thể tăng lên với tốc độ kinh khủng như thế, cũng chỉ có loại thể chất đặc thù như Hình Phù Đồ này, cùng tài nguyên đặc thù như huyết đan thế này mới có thể làm được.

Tiếc nuối duy nhất là Thánh Vương Thiên phẩm đã đến trước mắt còn không có bất cứ dấu hiệu run run gì.

- Đã bắt đầu rồi?

- Ba ngày trước chính thức bắt đầu, hẳn tiếp tục chừng hai tháng.

- Hai tháng...

- Miếu chủ có chuyện gì không? .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng
2. Vương Gia, Đánh Cược Đi
3. Nước Hoa
4. Sau Khi Kết Hôn, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão
=====================================

- Ngươi tự mình đi Tây Bộ một chuyến, tiếp quản chiến khu Thái Tuế, truy tung hành tung của Khương Phàm.

- Khương Phàm tại Tây Bộ??

- Nhìn chằm chằm cho ta, không được vọng động.

Đại La sơn!

Ngọn núi cao lớn hùng vĩ nhất tại Xích Chi đại liệt cốc, bao la nguy nga, thẳng tới đỉnh trời, từ sườn núi đi lên, bị tầng mây vờn quanh, giống như là đỉnh phá chín tầng trời.

Nơi này mặc dù là hoàng tộc ‘trẻ tuổi’ nhất Thương Huyền đại lục, nhưng nương tựa theo hình dạng mặt đất đặc biệt cuồng dã, cùng số lượng Yêu tộc phong phú, nơi này vẫn bảo vệ được địa vị của mình, không có bất kỳ người nào dám tuỳ tiện đến khiêu khích.

Nhất là chủ nhân Đại La sơn, càng là Kim Hống với danh một trong xưng mười hai Yêu Tổ!

Mặc dù không phải thuần huyết, nhưng đã đầy đủ cường đại.

- Nơi này thật yên tĩnh.

Đế Tử đứng tại đám mây, nhìn qua ngọn núi bao la hùng vĩ nơi xa.

Nhìn kỳ quang lượn lờ, mây mù chiếm cứ, nhưng không có bất cứ tiếng chim gáy thú rống gì, an tĩnh giống như một ngọn núi chết.
— QUẢNG CÁO —