Kim Hống, Luân Hồi Huyết Sư, Địa Long, Thiên Lôi Điểu và đám Yêu thú đều rời khỏi hoang dã, đi đến trong rừng rậm phía ngoài.
Yêu thú ở lại bên ngoài trước đó đã sớm bắt đầu chỉnh lý vơ vét đến bảo bối, lít nha lít nhít bày khắp cánh rừng.
Tinh thạch như núi, lóe ra ánh sáng như tinh thần, năng lượng bốc hơi bóp méo uy lực tự nhiên của dãy núi.
Đan dược đầy đất, tràn ngập mùi thuốc đều hóa thành mê vụ.
Số lượng lớn bảo cốt sôi trào năng lượng, mơ hồ ngưng tụ thành bộ dáng khi bọn chúng còn sống, có võ giả cường hãn, càng có cự thú uy mãnh, phóng tầm mắt nhìn tới tất cả đều đang nhấc lên hình ảnh.
Còn có rất nhiều thư tịch võ pháp, bảo vật kỳ dị..., rực rỡ muôn màu.
Đại Tặc cùng Đại Vương nhìn thấy cảnh này, hạnh phúc đều xốp giòn.
Đoàn cướp bóc, không phụ danh tiếng của nó, thật là đã chọn đúng người.
Bọn người Khương Phàm, Khương Qua, Khương Bá đều liên tục hít một hơi, chưa từng thấy qua nhiều bảo vật như vậy, mà bên trong cơ hồ không có bao nhiêu phàm phẩm.
Thiên Hậu cũng hơi có phản ứng, trước đó chỉ lo báo thù cùng đau đớn, đều không có nghĩ đến bọn hắn lại vơ vét đến nhiều bảo vật từ Vạn Đạo Thần Giáo như vậy.
Hướng Vãn Tình rung động nói:
- Đây là một bộ phận Địa Ma Thụ ở nơi đó nuốt chửng, nếu không khẳng định càng nhiều.
- Chớ ngẩn ra đó, bắt đầu đi, Hướng Vãn Tình phối hợp ta, chúng ta từ từ thanh lý.
Khương Phàm kích động đi đến 'đại dương bảo vật':
- Trước tiên thanh lý bảo cốt, đan dược đi ra, để mọi người dùng trước, đây chính là đại công trình, không có kết thúc trong mười ngày tám ngày được.
Rống!!
Thú triều xao động, cái từ ‘dùng trước’ này nghe thật sự quá mỹ diệu.
- Cho hai huynh đệ chúng ta một Thánh Linh đi! Một là được!
Đại Tặc dẫm móng vuốt ở trên người Đại Vương, kích động hô to.
Đại Vương không lo được giãy dụa, kích động hô:
- Di thể ba Thánh Linh chỗ các ngươi đâu, cho hai huynh đệ chúng ta một cái, một cái là được, hai chúng ta chia ra dùng!!
Thiên Hậu đánh giá bọn hắn:
- Các ngươi là...
Khương Phàm đang muốn giới thiệu, hai cực phẩm bỗng nhiên ưỡn thân thể một cái, giọng nói như chuông đồng, vang vọng dãy núi:
- Đoàn cướp bóc hoàng thất, Đại Vương (Đại Tặc), gặp qua đoàn trưởng phu nhân.
Bầu không khí bỗng nhiên an tĩnh.
Bọn người Hướng Vãn Tình kinh ngạc nhìn sang, đoàn cướp bóc hoàng thất??
Đoàn trưởng phu nhân??
Khương Phàm run rẩy khóe mắt, lúng túng giải thích:
- Cầm thú làm một đoàn cướp bóc, hai tên này là vừa mướn vào, Đại Vương là Huyền Quy, Đại Tặc là Long Cốt Cự Ngạc. Đều là mang tới từ thế giới mới. Khương Qua, nhanh giới thiệu tình huống thế giới mới cho mọi người.
- Đại Vương, Đại Tặc, không có chuyện di thể cho Thánh Linh các ngươi, Nhị trưởng lão cùng Chí Tôn Long Giác đủ để các cho ngươi dùng, tìm nơi bế quan đi, chờ một lúc ta thanh lý đan dược, đưa cho các ngươi mấy viên điều trị huyết mạch.
Đại Vương, Đại Tặc lập tức sụp đổ, trợn mắt trừng một cái rồi quay người rời khỏi.
- Thật keo kiệt!! Ba bộ Thánh Linh, một bộ cũng không cho!
- Đúng đấy, thất vọng thật. Trước đó nói rất hay rất tốt, kết quả bây giờ... Ai, quả nhiên tới tay liền không quý giá.
- Hắn vừa mới nói cái gì, cho chúng ta quả trứng? Cái này có chút lăng mạ ta rồi?
- Gọi là đan dược!!
- Đan dược là cái gì?
- Ngươi mù sao, chính là những viên tròn căng chồng chất ở chỗ đó kia.
- Thứ đồ chơi nhỏ kia mà có thể điều trị huyết mạch?
- Chưa từng ăn, không biết.
- Một viên đều không có lớn bằng lỗ chân lông ta, có thể có hiệu quả gì!
Hai con yêu thú to lớn nói nhỏ bò khai để lại một lũ Yêu thú đen mặt lại, hai cái đồ nhà quê này không biết đan dược là cái gì?
…
Tây Bắc, di tích Vạn Đạo Thần Giáo.
Xác thực mà nói nơi này đã không thể được gọi là di tích nữa, bởi vì Địa Ma Thụ càn quét vô cùng triệt để, ngay cả cọng cỏ đều không có để lại cho bọn hắn, phóng tầm mắt nhìn tới, tất cả đều là phế tích bừa bộn, cái gì khác cũng đều không có.
Bọn người Dịch Thương Đồ nhìn phế tích trước mặt, đều không dám tin tưởng đôi mắt mình.
Các cung điện lầu các đã từng hùng cứ Tây Bắc, chiếm diện tích mấy trăm dặm núi cao núi lớn, cứ không thể tưởng tượng nổi mà biến mất như vậy.
- A a a...
Tiếng Dịch Thương Đồ bi phẫn gào thét vang vọng trên đại địa hoang vu.
Đại trưởng lão, Lỗ Dương thống lĩnh đều tái nhợt sắc mặt, toàn thân run rẩy, rõ ràng là bọn hắn đi săn Thiên Hậu, kết quả thần giáo lại không còn nữa?
Bọn hắn cảm nhận được khuất nhục cùng tức giận trước nay chưa từng có, thậm chí có chút sợ hãi.
Thần giáo, bị hủy như vậy?
Cơ nghiệp vạn năm, cứ mất ráo như vậy?
Còn có liệt tổ từ của tổ liệt tông, là bị hủy, hay là bị đào?
Bây giờ bọn hắn cũng không biết là nên tiếp tục báo thù, hay là lập tức tiến về Thiên Khải chiến trường tụ hợp cùng Giáo Tôn.
- Thiên Hậu... Quá độc ác...
Đế Tử nghiêm túc, trước đó tới đây đều từ đầu đến cuối xem Thiên Hậu như một nữ hài nhi non nớt, không nghĩ tới lại có thể đột nhiên bộc phát ra 'Năng lượng' như vậy.
Hoàn toàn là không để ý hậu quả mà đến mượn nhờ Tu La.
Phải biết bây giờ đang là thời điểm nguy hiểm nhất của Khương Phàm khi hắn vừa mới bại lộ, đều không có dùng linh tinh sát khí Tu La này được.
Dịch Thương Đồ đột nhiên quay người, trong đôi mắt đỏ ngầu cuồn cuộn sát ý:
- Đế Tử, tất cả việc này đều là bởi vì ngươi mà lên, Đế tộc các ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm.
Đế Tử hiểu tâm tình của bọn hắn, không có gây nhau, mà thể hiện thái độ:
- Ta sẽ đích thân tấu mời Đế Quân, phái người duy trì lãnh địa các ngươi an toàn tại Thiên Khải chiến trường.
- Nhưng trù hoạch kiến lập Vạn Đạo Thần Giáo, cùng chuyện đuổi bắt Thiên Hậu, vẫn chính các ngươi tới làm. Đế tộc chúng ta không tiện trực tiếp nhúng tay sự vụ Thương Huyền đại lục, đây là ước định mà Đế Quân tám phương đã từng làm tốt.
- Tu La thì sao? Hắn cường ngạnh mở ra Sinh Tử Lưỡng Giới, xúc phạm cấm kỵ, các Đế Quân mặc kệ?
- Tâm tình của ngươi ta có thể hiểu được, nhưng Tu La đã bỏ qua cơ thể, hóa thân thành Quỷ tộc, không còn thuộc về Dương gian, cũng không thuốc về quản hạt của Đế Quân. Hắn xúc phạm cấm kỵ, nên do Quỷ Chủ Địa Ngục bọn họ xử phạt.