Đan Đại Chí Tôn

Chương 1916: Bá Thiên Yêu Hoàng



- Không phải di cốt Nhân Hoàng??

Miệng mũi Lăng La chảy máu, mặt đầy chấn kinh, chẳng lẽ là... Đế cốt?!

- Trả Khương Phàm lại!

Khương Qua hét lớn như sấm, toàn lực thôi động Phong Ma Chiến Kỳ, sôi trào lên phù văn ngập trời, giống như ngàn vạn lưu tinh, sáng đến chói mắt, lại như màn mưa lao nhanh, thao thao bất tuyệt, bao phủ tới phía Lăng La.

Phong Ma Chiến Kỳ??

Vậy mà lại rơi xuống trên tay hắn!

Lăng La khẽ nhíu mày, bỗng nhiên biến mất, tốc độ quá nhanh, giống như một mảnh cầu vồng màu tím, trong nháy mắt tránh khỏi phù văn, lui chuyển ra bên ngoài mấy vạn mét.

Thanh Nguyệt bí thuật, bí pháp thuấn di!

Danh xưng võ pháp cực tốc đặc biệt trong thiên hạ!

Cũng là ỷ vào chủ yếu để quân đoàn Thanh Nguyệt có thể đặt chân tại trong quần hùng quân đội cùng nổi lên ở Xích Thiên.

- Khốn cho ta!!

Khương Qua điên cuồng lay động Phong Ma Chiến Kỳ, nhấc lên phù văn cuồn cuộn, bạo kích Lăng La, bao phủ thiên địa, phù văn sáng chới, cầm giữ mấy trăm dặm. Bất luận là cây rừng hay là tán tu đều bị cưỡng bức dừng lại tại đó.

Cứ như không gian đang đọng lại, thời gian đang đông kết.

Nhưng, Lăng La bay lên, thân hình mạnh mẽ, mạo hiểm tránh khỏi tất cả, lao thẳng tới vạn mét trên khung trời.

- Phong Ma Chiến Kỳ thuộc về Vạn Đạo Điêu gia, chỉ có Phong Ma linh văn mới có thể phát huy uy lực càn khôn phong cấm của nó.

Lăng La đứng ngạo nghễ giữa trời cao, thể hiện lạnh lùng, thân pháp phiêu dật, đều là đang miệt thị Khương Qua.

Oanh...

Khương Qua thu hồi Phong Ma Chiến Kỳ, đạp tan mặt đất, nâng đao lao thẳng đến bầu trời.

- Để ta xem ngươi có tư cách gì làm bạn với Khương Phàm đến Thượng Thương mạo hiểm.

Lăng La cười lạnh, quả quyết lao thẳng đến Khương Qua.

Hai bóng người nhanh chóng tới gần, đều không có tránh lui, đối diện chạm vào nhau.

Nhưng trong chớp mắt, Lăng La lại bay lên xoay tròn, đùi phải thon dài kéo căng thẳng tắp, quất đến Khương Qua, quả quyết mà lăng lệ.

Trong chớp mắt, Khương Qua lại vung mạnh đao phách trảm, không có chút thương hương tiếc ngọc nào, lưỡi đao sắc bén, nhanh chóng chém xuống, muốn chặt đứt tận gốc.

Nhưng, Cuồng Đao chém xuống lại không có bất cứ giọt máu nào, trảm vào không khí.

Cơ hồ trong chớp mắt, Lăng La đã quét chân đánh vào ngực Khương Qua, nhìn như tinh tế, lại bộc phát ra lực trùng kích cực mạnh.

Khương Qua kêu rên, nằm ngang bay ra ngoài.

Tốc độ của Lăng La quá nhanh, nàng để lại tàn ảnh, đuổi kịp Khương Qua, đưa tay về phía trước, bàn tay ngọc sáng long lanh, bộc phát ra ánh sáng màu xanh chiếu xa vạn trượng.

Khương Qua cưỡng ép ổn định, liệt diễm cương mãnh bao phủ trường đao, như là Phượng Hoàng giương cánh cường thế chặn đánh, nhưng khi hắn vung mạnh đao, trong chớp mắt tay trái lại tận đuổi theo.

Trường đao thất bại, chưởng ấn nghênh kích.

Ầm ầm!!

Song chưởng đối kích, bộc phát ra năng lượng mãnh liệt như đại triều, cường thế bức lui hai người.

Nữ tử kinh ngạc, lại lao thẳng đến Khương Qua.

Thân thể nàng thướt tha, linh lung chập trùng, cơ thể lại cường hoành, tốc độ cực nhanh, để lại tàn ảnh đến hoa mắt, cơ hồ vượt như muốn qua không gian xuất hiện ở trước mặt Khương Qua.

Khương Qua không còn vội vàng xao động, hắn nhanh chóng ổn định tinh thần, ánh mắt sắc bén, vung mạnh đao đại chiến.

Bành bành bành...

Giữa mấy hơi ngắn ngũi lại có hơn trăm lần mãnh liệt công kích.

Không chỉ là đối chiến thân thể thuần túy, mà nương theo đó là mênh mông năng lượng, liệt diễm tuôn ra, Thanh Nguyệt hoành kích, chiếu sáng chói mắt.

- Có chút ý tứ.

Lăng La rất bất ngờ khi nam tử này lại có thể đuổi theo tốc độ của nàng, nhưng nàng ra tay vô tình, giống như hung cầm giương cánh đuổi giết Khương Qua, ánh sáng màu xanh phía sau nhanh như điện, xen lẫn thành Thanh Nguyệt sáng tỏ, phảng phất tiên tử lưng đeo ánh trăng, thần bí mỹ lệ, càng tràn ngập một loại đại thế.

Sắc mặt nàng lãnh nghị, thân thể dịu dàng cường thế bức bách mà tới, giơ tay nhấc chân càng thêm kinh người.

- Ngươi đang miệt thị ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách!!

Khương Qua bay thẳng lên trời, nghiêm nghị gào thét, gương mặt dữ tợn, trong chớp mắt, hai con ngươi lan tràn ra huyết văn quỷ dị, khuếch tán khắp khuôn mặt, trùng kích toàn thân.

Oanh!!

Ầm ầm!

Từng luồng từng luồng uy thế khủng bố phách tuyệt thiên địa cuồng dã phóng thích từ toàn thân Khương Qua, không gian lập tức bạo động, nhấc lên gợn sóng, cương khí vô hình phá hủy hết thảy mọi thú ở xung quanh.

Lăng La vội vàng không kịp chuẩn bị, bị không gian cường thế đánh tan, bá khí cương liệt trùng kích toàn thân, y phục rách rưới, lộ ra nhuyễn giáp, những vị trí khác thì đầm đìa máu me.

Khương Qua lại giống như tuyệt thế hung vật đang hoành hành phá diệt, không nhìn bạo động, tốc độ lại tăng vọt, trong nháy mắt đã tới gần phía trước, một đao chém về phía yết hầu Lăng La.

Lăng La kinh hồn, nhanh chóng thi triển bí thuật mạo hiểm né tránh.

Khương Qua lại thừa cơ bạo kích, hai mắt tiếp tục phát sáng, huyết văn tinh hồng như máu, toàn thân bạo động hung uy tuyệt thế nhấc lên không gian bạo động, liệt diễm cương mãnh, đây là truyền thừa đặc biệt của Bá Thiên Yêu Hoàng, có ta vô địch, đánh đâu thắng đó.

Lăng La nhận lấy không gian cường thế quấy nhiễu, ưu thế tốc độ mà nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo lại yếu bớt trên diện rộng.

Khương Qua không cần lại cảnh giác Lăng La, đao thế hoàn toàn buông ra, đại khai đại hợp, tuôn ra liệt diễm, trùng kích dã man.

- Không hổ là Phượng Hoàng linh văn, lĩnh giáo.

Thanh Nguyệt sau lưng Lăng La đột nhiên tăng vọt ánh sáng, che mất nàng, sau đó thoáng biến mất, rời khỏi phạm vi oanh kích của Khương Qua, xuất hiện ở bên ngoài hơn mười dặm.

- Hôm nay ngươi đi không được! Bá Thiên chiến kỹ, Thiên Phiên Địa Phúc!!

Khương Qua hùng tráng uy mãnh, hét lớn như sấm, sôi trào liệt diễm đến cực hạn, giống như là biển động bao phủ khắp nơi.

Toàn thân dâng lên huyết văn, như xiềng xích đang cuồng vũ, huyết nhục vẩy ra, muốn chia tách mình.

Nhưng tại thời khắc này, tuyệt thế hung uy hắn bộc phát ra đã đạt tới cực hạn, trùng kích không gian, cuồn cuộn khắp đất trời. Ngay cả pháp trận trấn áp của Thượng Thương đều nhận lấy quấy nhiễu.

Ầm ầm...

Phạm vi đất trời gần trăm dặm hỗn loạn, vặn vẹo, mơ hồ, như muốn quay về Hỗn Độn.

Lăng La đứng trong Thanh Nguyệt khiếp sợ nhìn tràng cảnh phía ngoài, quả quyết muốn rút lui, nhưng Thanh Nguyệt mênh mông lại ầm ầm sụp đổ, bị năng lượng Thiên Phiên Địa Phúc vô tình phá hủy, chính nàng hoàn toàn bại lộ tại giữa thiên địa vặn vẹo hoắc loạn này.
— QUẢNG CÁO —