Những thanh kiếm này có thể phá đi lân giáp Yêu thú, càng có thể chặt đứt liên hệ huyết mạch.
Khương Phàm oai hùng cường thế, nhưng không có mạo hiểm ngạnh kháng, lập tức triệu ra tàn đao, cuồng dã nộ trảm.
Ầm ầm...
Toàn bộ chiến trường đều sôi trào, kim kiếm cương mãnh bá liệt, mỗi một thanh đều chấn động đến tàn đao oanh minh, càng chấn động đến Khương Phàm sôi trào khí huyết.
Hài cốt trong cơ thể Khương Phàm run rẩy, huyết nhục sụp ra, phảng phất nghênh đón thiên phạt.
Nhưng, thời gian qua đi ngàn năm lại lần nữa lĩnh giáo hung uy đại trận Phục Yêu, cứ như đang trở lại thời đại chinh chiến bách tộc tại Thiên Khải chiến trường, loại cảm giác này để Khương Phàm hưng phấn.
- A a a...
Khương Phàm càng đánh càng cuồng, Bá Đao hoành không, nộ trảm ngàn vạn kim kiếm, giết tới sôi trào, giết tới cuồng bạo.
- Giết cho ta! Giết giết giết!
Dương Thanh gào thét, trợn mắt trừng trừng.
Hống hống hống...
Hắc vụ cuồn cuộn, tập thể yêu binh ở bên trong gầm thét, càng phun ra phù văn màu vàng mênh mông.
- Trấn cho ta!!
Dương Thanh diễn biến phù văn phục yêu, ngưng tụ luyện lô tuyệt thế, tại thời khắc kim kiếm mãnh kích Khương Phàm táo bạo nhất, ầm vang giáng lâm, trấn áp Khương Phàm ở bên trong.
Ông!!
Phù văn phát sáng, toàn bộ luyện lô tỏa ra ánh sáng chiếu xa vạn trượng, bao phủ Khương Phàm, rọi khắp các dãy núi.
Luyện lô như Thiên Khải Thần Binh Luyện Yêu Lô, tràn ngập uy lực phục yêu kinh khủng, áp chế huyết mạch hài cốt Khương Phàm.
Khương Phàm nhận lấy áp lực thật lớn, phảng phất huyết mạch muốn biến mất, bản thân đều muốn trở lại huyết mạch.
- Khương Phàm, dừng ở đây!!
Dương Thanh rơi xuống phía trên luyện lô, tiếp dẫn lấy phù văn cuồn cuộn hội tụ, tiếp tục tăng cường lấy uy thế luyện lô, trấn áp thậm chí luyện hóa Khương Phàm ở bên trong.
Khương Phàm bị điên cuồng áp chế, huyết mạch bắt đầu thoái hóa, thực lực nhanh chóng yếu bớt, ngay cả uy lực Thiên Mệnh Chiến Giới cũng bắt đầu biến mất.
Một khi Thiên Mệnh Chiến Giới yếu bớt uy thế, cảnh giới của đám người Dương Thanh liền sẽ tăng cường.
Đây không thể nghi ngờ chính là hậu quả nặng nề.
Khương Phàm không chần chờ chút nào, hắn hét lớn ở bên trong kim quang vô tận, phun ra máu tươi, huyết tế sơn hà.
Sơn Hà Đại Táng chân chính.
Ầm ầm!!
Đại địa cuồn cuộn, khí tức tai nạn sôi trào, như Đại Địa Mẫu Khí đang gầm thét, thanh triều trầm muộn để cho người ta rùng mình.
Phạm vi mặt đất gần trăm dặm trong nháy mắt cuồn cuộn lên, khí tức sơn hà tuôn ra khắp nơi.
Hắc Luyện Yêu Binh đang duy trì pháp trận đều nhận phải trùng kích, bọn người Hứa Minh còn có thể chống đỡ, nhưng những yêu binh cảnh giới khác hơi yếu lại đều cảm nhận được tuyệt vọng thấu xương, cứ như bị mai táng tử vong.
- Ổn định! Không được để hắn tránh thoát!
Dương Thanh cao giọng hô to, ngạnh kháng lấy khí tức tai nạn tràn ngập đất trời duy trì lấy luyện lô.
Hắn chưa bao giờ cảm nhận qua loại khí tức này, nhưng hắn biết nhất định phải trấn áp Khương Phàm lại, nếu không một khi thoát khốn liền có thể trở lại đỉnh phong, đại chiến phải bắt đầu lại từ đầu.
Đây chính là chỗ nghịch thiên của Chu Tước Phượng Hoàng các loại, bọn hắn có thể niết bàn!!
Nhưng, hắn vừa mới la lên, hắc vụ xa xa đã bị vô tình mai táng, luyện lô dưới thân đang ầm vang sụp đổ bên dưới triều dâng cuồn cuộn vô tận.
Dãy núi hồi hộp, vô số người hãi nhiên nhìn ra xa.
Trăm dặm núi rừng bị mai táng, mang đến hình ảnh đánh vào thị giác không có gì sánh kịp.
Đây là Khương Phàm thi triển??
Không hổ là Thần Hoàng kiếp trước, quá kinh khủng!!
Khương Phàm mệt mỏi trầm luân dưới đất, thi triển niết bàn, nhanh chóng khôi phục, cũng mượn nhờ huyết mạch trở lại đỉnh phong, kích phát Ấn Ký Thủy Tổ!
Ầm ầm!
Liệt diễm đang cuồn cuộn khắp cơ thể, sôi trào đến cực hạn.
Một loại tổ uy thần bí từ trong huyết mạch dâng lên, trùng kích toàn thân, chấn động thần hồn, kích ra uy thế Chu Tước Yêu Hỏa.
Ầm ầm... Ầm ầm...
Liệt diễm cuồn cuộn, một loại uy thế kinh khủng đang bộc phát, phảng phất như chính hắn kiếp trước, đang mượn trợ huyết nhục khí tức Khương Phàm trùng sinh!
Đại địa bạo động sau một hồi đã khôi phục bình tĩnh, một lát sau, một cái lỗ đen phá tan phế tích, lại xuất hiện.
Đám yêu binh nương theo pháp trận giống như một thể, cho nên khi Sơn Hà Đại Táng trùng kích vào đều sống tiếp được, nhưng cái khí tức tai nạn kia vẫn cướp đoạt khí tức tính mạng của bọn hắn, tất cả mọi người trở nên vô cùng suy yếu.
- Khương Phàm đâu??
Dương Thanh sẵn sàng trận địa, bây giờ Khương Phàm hẳn là đã khôi phục toàn thịnh.
- Toàn lực ứng phó, trấn áp Khương Phàm!!
Bọn người Hứa Minh ở trong lỗ đen cưỡng đề tinh thần, cao giọng hô to.
Mặt đất yên lặng đột nhiên cuộn trào, liệt diễm phóng lên tận trời, một con Chu Tước màu đỏ vàng phóng lên tận trời, hung uy tràn ngập, liệt diễm phần thiên, tiếng gáy to sắc nhọn muốn đoạn cả đất trời, để cường giả thú văn trong phạm vi mấy trăm dặm đều cảm thấy khủng hoảng.
- Giết!
Dương Thanh nhấc lên phù văn đầy trời, ngưng tụ hàng ngàn hàng vạn kim kiếm phục yêu, vạch phá bầu trời, bạo kích Chu Tước. Nhưng...
Ầm ầm!
Mặt đất lại lần nữa bạo động, lại một con Chu Tước khác giết đi ra, cuốn lên liệt diễm vô tận, lao thẳng đến Dương Thanh.
- Cái gì??
Dương Thanh biến sắc, muốn phản kích nhưng đã không kịp, hai tay giao nhau, phù văn bộc phát, ngạnh kháng Chu Tước bạo kích.
Ầm ầm!!
Nương theo trận bạo tạc mãnh liệt, Dương Thanh nằm ngang bay ra ngoài.
- Hai Chu Tước??
- Năng lượng diễn biến sao?
Giữa rừng núi đều là tiếng quần hùng kinh hô, khó có thể tin được mà nhìn lên bầu trời.
Hai con Chu Tước tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, liệt diễm phần thiên, lệ khí kinh khủng đều cuồn cuộn như biển, bọn hắn cũng tương tự như vậy, thật giống như một thể hai phần.
Khương Phàm, Thủy Tổ phân thân, hai con Chu Tước giương cánh lăng tiêu, tốc độ tăng vọt, toàn bộ mở ra không gian đuổi giết Dương Thanh.
- Tìm kiếm chân thân!!
Dương Thanh thét lên ra lệnh các đội viên phía sau khóa chặt mục tiêu, hắn thì dẫn dắt phù văn, ngưng tụ luyện lô, bao phủ mình.
Nhưng, tốc độ hai con Chu Tước này quá nhanh, cơ hồ trong chớp mắt đã đến.
Luyện lô vừa mới thành hình, bọn hắn lại giao thoa tới, liệt diễm cuồn cuộn ở phía sau, kim quang đang tỏa sáng khắp người.
Chu Tước, Bác Thiên Thuật!!
Oanh! Oanh!!
Hai tiếng bạo kích, hư không đều đang run rẩy, tuyệt thế luyện lô ầm vang sụp đổ, nổ lên phù văn đầy trời.
Tiếng Dương Thanh hét lớn rung trời, thân quấn phù văn, tự mình chém giết hai con Chu Tước.