Khương Phàm thản nhiên trả lời, ánh mắt còn đang nhìn qua trang viên rách nát ở giữa hồ.
- Phía trước là Hoang Nguyên vương phủ, ở đây chờ người không sợ gây nên hiểu lầm?
- Ở chỗ này chờ, mới có thể chờ được bọn hắn.
- Ngươi chính là...
- Bọn hắn đã tới một năm, không biết tra ra sao.
Nữ tử hơi chấn động, có chút cúi đầu, cung kính nói:
- Lãnh Tuyền, tham kiến Thần Hoàng.
Lãnh Tuyền, một trong mười hai Huyết Sát, hiện nay đã là cung chủ Băng Tuyết cung, một năm trước phụng mệnh Khương Phàm, xâm nhập Xích Thiên Thần Triều điều tra Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các.
Từ sau khi chiến tranh tại Luân Hồi bí cảnh kết thúc, nàng bắt đầu chuẩn bị Khương Phàm tới đón người, cho nên mỗi ngày đều an bài tâm phúc du đãng ở gần đây.
Chỉ là không nghĩ tới, nhanh như vậy đã đến.
- Bên trong Hoang Nguyên vương phủ còn thừa lại ai?
- Hoang Nguyên vương phủ từ đầu tới cuối vẫn luôn duy trì năm người, sau khi bọn người Khương Khấu chết, bây giờ chỉ còn lại hai huynh đệ Khương Dương và Khương Hách. Khương Dương là Thánh phẩm linh văn, ba mươi lăm tuổi, bây giờ đã là Niết Bàn cảnh nhất trọng thiên.
- Khương Hách lục phẩm linh văn, ba mươi mốt tuổi, bây giờ là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên. Hai ngày trước, hoàng thất tứ hôn, tìm hai nử tử lầu xanh cho bọn hắn, sau năm ngày nữa sẽ là đại hôn. Nói là đại hôn, nhưng kỳ thật chính là đưa hai nữ tử đi đến, sau một tháng lại mang đi. Chờ sau khi sinh dục, nếu như là nam hài liền nuôi đến mười tuổi rồi trả lại, nếu như là nữ hài nhi liền...
- Liền như thế nào??
- Trực tiếp xử tử, trả lại nữ tử tiếp tục thụ thai.
- Mỗi một thời đại đều như vậy??
Lãnh Tuyền có chút cúi đầu:
- Đây là truyền thống của Hoang Nguyên vương phủ, bọn hắn tựa như súc vật bị chăn nuôi.
Khương Phàm cau mày:
- Mảnh hồ nhỏ này là dạng pháp trận gì?
- Không Gian pháp trận, bảo vệ nghiêm mật bên trong, muốn ra vào, cần có chìa khoá đặc biệt. Một khi bị kích thích, cả tòa vương phủ sẽ trực tiếp chuyển dời đến trong hoàng cung.
- Có thể xác định sao?
- Liên quan tới pháp trận của hồ, trong thành có rất nhiều truyền ngôn, nhưng sau khi chúng thần trải qua cẩn thận điều tra, xác định hẳn là Không Gian pháp trận. Địa điểm di chuyển cuối cùng, cũng là hoàng cung. Mà...
- Mà cái gì?
- Sau sự kiện Thiên Đãng sơn, Nhân Hoàng đã tự mình hạ mật lệnh, một lần nữa tu sửa pháp trận của hồ. Bây giờ pháp trận hẳn là vô cùng mẫn cảm, bất kỳ vấn đề gì cũng có thể di chuyển Hoang Nguyên vương phủ.
Lãnh Tuyền lắc đầu, Hoang Nguyên vương phủ tựa như một cái bẫy bắt thú, chỉ cần xúc động cơ quan, trong nháy mắt sẽ thu lưới cuốn đi.
Đây chính là Xích Thiên Nhân Hoàng chuẩn bị đề phòng Khương Phàm đến đây cứu người.
Lúc đó xác thực đã khẩn trương một thời gian, chỉ là ai không nghĩ tới Khương Phàm không có tới.
- Các ngươi đã nghĩ được biện pháp giải quyết chưa?
- Trước đó vẫn không nghĩ tới, nhưng đại hôn năm ngày sau hẳn là một cơ hội. Do hai vị nữ đệ tử Băng Tuyết cung đánh tráo tân nương, dùng ngọc khí không gian mang theo hai tử sĩ dịch dung trà trộn vào vương phủ. Sau một tháng, để lại hai vị tử sĩ, bí mật mang Khương Dương, Khương Hách ra.
Đây là chủ ý mà Lãnh Tuyền vừa nghĩ đến, dù sao Khương Phàm không đến, bọn hắn không dám tự tiện quyết định cứu người.
- Một tháng... Ta không chờ được lâu như vậy!
Khương Phàm lắc đầu, chuyển hỏi:
- Trạch Thiên Các nơi đó thì sao?
- Trạch Thiên Các tại tầng đầu tiên nội thành, đối với người ngoài chúng thần mà nói, nơi đó thuộc về cấm khu. Nửa năm trước, chúng thần đã mời phu thê Hoàng Lâm Cẩm Tú đến nơi này, sau một phen cố gắng của bọn hắn, lấy thân phận các chủ Lâm Lang các, thành công xâm nhập vào nội thành, chỉ là...
Lãnh Tuyền nói cúi đầu, vẻ mặt ảm đạm.
- Thế nào?
Khương Phàm quay đầu nhìn Lãnh Tuyền.
- Cẩm Tú mỹ mạo, phong vận mê người, mà còn giỏi về giao tế, tập trung vào thương hội Huyền Hương trong tầng đầu tiên, ý đồ từ nơi đó điều tra tình huống nội bộ Trạch Thiên Các, kết quả... Chúng ta ai cũng không ngờ rằng, sau khi thành công trà trộn vào thương hội Huyền Hương, trên dạ yến vào buổi chiều đầu tiên, tiểu vương gia của Kim Luân vương phủ - Từ Thát Khấu xuất hiện, còn coi trọng Cẩm Tú.
Lãnh Tuyền cúi đầu, thanh âm càng ngày càng thấp:
- Huyền Hương thương hội chính là sở thuộc Kim Luân vương phủ, một đêm kia, Cẩm Tú không có trở về.
Trong lòng Khương Phàm bỗng nhiên co rụt lại, gắt gao tiếp cận Lãnh Tuyền.
Giọng Lãnh Tuyền nhẹ nhàng run rẩy:
- Hoàng Lâm Cẩm Tú là thanh mai trúc mã, tình cảm thâm hậu. Hắn không tiếp nhận được, liền xông vào Huyền Hương thương hội, cũng lại không có đi ra. Chúng thần không vào nội thành được, không biết tình huống nơi đó, cho đến sau mười mấy ngày, một vị thị vệ Lâm Lang các từ trong thành trốn thoát, nói vào đêm khuya cùng ngày Hoàng Lâm xông vào Huyền Hương thương hội, có cường giả bí mật giáng lâm tửu lâu bọn hắn ở, tru sát tất cả mọi người.
- Thị vệ này bởi vì lúc ấy ra ngoài, may mắn thoát khỏi đó, sau đó muốn điều tra tin tức Hoàng Lâm Cẩm Tú, kết quả không thu hoạch được gì.
Khi Lãnh Tuyền đang nói chuyện, nàng lại dùng sức nắm chặt nắm đấm, đầu ngón tay đâm rách da thịt, máu me đầm đìa.
Cho dù đã qua nửa năm, nhưng bọn hắn vẫn bi thống khó nhịn, cũng đều tự trách thật sâu.
Bọn hắn mời Hoàng Lâm và Cẩm Tú đi theo, chỉ là muốn điều tra Trạch Thiên Các, kết quả đêm ngày đầu tiên liền...
Khương Phàm nhìn chằm chằm Lãnh Tuyền thật lâu, yên lặng nhìn về phía vương phủ:
- Từ Thát Khấu bây giờ ở đâu?
- Từ Thát Khấu là tiểu vương gia Kim Luân vương phủ, hài tử thứ chín của Kim Luân Vương, là hài tử nhỏ nhất, được thương yêu nhất, cũng là tên hoàn khố nhất. Tính cách hắn trương dương, yêu thích sắc đẹp, nhưng xảo quyệt khôn khéo, kết giao hoàng tử hoàng thất, cho nên không có người nào nguyện ý trêu chọc hắn. Hắn thường xuyên ở lại nội thành, thỉnh thoảng sẽ ra hội trường nô lệ ở ngoài thành chọn lựa nữ nô tư sắc thượng giai.
- Ta hỏi là, bây giờ hắn ở đâu??
- Thần đã an bài người đi nhìn chằm chằm bốn cửa thành nội thành, chỉ cần hắn đi ra, chúng ta có thể đuổi theo.
- Huyền Hương thương hội?
- Có thể thiết lập tổng bộ tại nội thành, đều là thương hội nổi danh tại Xích Thiên, mà bối cảnh lại thâm hậu, Huyền Hương thương hội chính là một trong số đó, phân hội trải rộng Trung Vực thần triều. Hội trưởng thương hội, Chư Hậu vui ưa thích kết giao bằng hữu, nhưng hiếm khi rời khỏi nội thành.