Sở Phong Trần run rẩy, huyết nhục văng tung tóe, bị vô tình đánh về phía bầu trời.
Tứ chi vỡ vụn, xương trắng lộ ra, chỉ có áo giáp đặc chất bảo vệ lồng ngực cùng cái đầu may mắn thoát khỏi, nhưng va chạm mãnh liệt vẫn để hắn nội tạng vỡ vụn, đầu váng mắt hoa.
Khương Phàm giương cánh bay lên đuổi giết Sở Phong Trần.
Thời khắc sống còn, Sở Phong Trần đã bằng vào một chút ý thức còn sót lại, kích phát Bảo Thạch Không Gian đang yên lặng trong trái tim.
Một mảnh không gian được phóng thích, quét sạch toàn thân, tại lúc Khương Phàm giết tới đã cưỡng ép cuốn hắn đi, biến mất khỏi nơi đó.
Trong đội ngũ Vạn Đạo Thần Giáo, không gian vặn vẹo, thân thể Sở Phong Trần chỉ còn lại cái đầu ngã trên tế đàn vi hình trước mặt Đại Tư Tế, máu bắn tung toé, chật vật không chịu nổi.
- Cứu người!
Đại Tư Tế và đám người bừng tỉnh, lập tức vây quanh Sở Phong Trần, nhanh chóng đút lấy đan dược vào trong miệng hắn.
Toàn trường yên tĩnh, mang theo vài cảm giác lạnh người.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, lại ngóng nhìn Đại La sơn.
Hoàn toàn không rõ đang xảy ra chuyện gì.
Không phải là Khương Phàm bị đánh chết sao?
Làm sao lại đột nhiên từ dưới đất đi ra rồi?
Trước đó bị chém giết là ảo giác sao?
Không phải chứ!
Chết tiệt, chuyện này rốt cuộc là tình huống như thế nào!!
- Các ngươi, phạm quy!
Khương Phàm đứng giữa không trung, lạnh lùng nhìn đội ngũ Vạn Đạo Thần Giáo.
Trước đó khi đang cùng Sở Phong Trần liều mạng tranh đấu, hắn đã lặng lẽ mở ra 'Ấn Ký Thủy Tổ', lợi dụng cơ hội một lần bại lui trong đó mà chìm vào trong đất, lấy phân thân bay lên nghênh chiến.
Hắn phòng chính là thiên lôi kiếp, chờ chính là Sở Phong Trần phản kích.
Chỉ là không nghĩ tới, Sở Phong Trần lại gian lận, mang tới vũ khí Không Gian đặc thù.
Đại Tư Tế ngăn ở phía trước Sở Phong Trần:
- Ngươi nói, không có quy tắc, sao là nói chuyện phạm quy!
Đế Tử nhìn lên Khương Phàm, vẻ mặt khác thường.
Một màn vừa mới kia rốt cuộc là thế nào?
Khương Phàm rõ ràng đã bị oanh sát, phía dưới làm sao lại xuất hiện một Khương Phàm khác?
Liền xem như niết bàn, cũng không thể nào trùng sinh tại nơi khác, mà lại còn nhanh chóng như vậy.
- Là Ấn Ký Thủy Tổ! Khương Phàm tại Niết Bàn cảnh đã thức tỉnh truyền thừa mạnh nhất mà cảnh giới Thánh Hoàng kiếp trước mới xuất hiện!
Chu Diễm đã đoán được.
Những người ở chỗ này đều không có trải qua thời đại lúc trước, cũng không có người biết truyền thừa kinh khủng nhất của Chu Tước không chỉ là niết bàn, còn có Ấn Ký Thủy Tổ!
Nếu như không có đoán sai, Khương Phàm vừa mới ngưng tụ phân thân Thủy Tổ, hẳn là chính mình ngàn năm trước.
- Trận chiến thứ hai, Vạn Đạo Thần Giáo chơi xấu, kết thúc.
- Cuộc chiến thứ ba, ai đến?
Khương Phàm không tiếp tục để ý Sở Phong Trần, đưa tay khiêu chiến toàn trường.
Xung quanh Đại La sơn liên miên an tĩnh, bọn hắn khiếp sợ sự cường hãn của Khương Phàm, cũng kinh ngạc lấy biến cố sau cùng.
Trước khi còn không có làm rõ ràng tình huống, ai cũng không nguyện ý nghênh chiến.
Cuối cùng Khương Phàm lại chỉ hướng Thái Cổ Thần Miếu:
- Hình Phù Đồ? Cái đầu kia của ngươi muốn co lại tới khi nào?
Ánh mắt toàn trường đồng loạt đến Hình Phù Đồ.
Hình Phù Đồ cũng nhịn không được nữa, hắn không để ý bọn người miếu chủ ngăn cản, cưỡng ép đi về phía trước mấy bước:
- Vừa rồi hẳn là Ấn Ký Thủy Tổ. Ngươi hẳn là đã dùng đế huyết, mới sớm thức tỉnh truyền thừa mạnh nhất kiếp trước.
Người khác không biết, nhưng hắn đoán được!
Đó là Ấn Ký Thủy Tổ mà kiếp trước từng để cho hắn chịu nhiều đau khổ!
Kiếp trước hắn từng vận dụng chiến khu năm thế, nghênh chiến Khương Phàm mời chào ba Ấn Ký Thủy Tổ, suýt nữa đã bị ngược chết!
Khương Phàm đưa ánh mắt bén nhọn khóa chặt Hình Phù Đồ:
- Ta là dùng qua đế huyết, ngươi còn dám tới không?
Hình Phù Đồ dứt khoát đi đến Đại La sơn:
- Trước đó chỉ là ngươi làm nóng người, trận thứ ba này mới tính chính thức bắt đầu.
Làm nóng người?
Vạn Đạo Thần Giáo nơi đó quăng tới những ánh mắt tức giận.
- Bắt đầu! Bắt đầu! Trận chiến đấu ta mong đợi nhất!
- Thái Tuế Hình Phù Đồ, trọng bảo trấn miếu của Thái Cổ Thần Miếu.
- Hình Phù Đồ từng liên tục thua dưới tay Khương Phàm tại Thượng Thương, lần này không biết có thể rửa sạch nhục nhã hay không.
- Đều là biến thái hết, Khương Phàm và Hình Phù Đồ một năm trước đều là Niết Bàn cảnh sơ kỳ đi, bây giờ lại là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên rồi. Chết tiệt, ta tại giai đoạn Linh Anh đều không có tăng tốc độ lên nhanh như thế đâu.
- Hơn một năm mà từ Niết Bàn cảnh sơ kỳ tiến đến Niết Bàn cảnh cao giai, cái này khiến rất nhiều Niết Bàn cảnh sơ giai đều kẹt lại cả một đời, làm sao mà chịu nổi?
- Các ngươi có thể so với người ta sao? Người ta đại biểu là đỉnh phong của chúng sinh! Không biến thái như vậy, có thể đến đỉnh phong!
- Đều là Thánh Vương Thiên phẩm, đều là chuyển thế, trận thứ ba lại là một trận chiến đặc sắc tuyệt luân.
Bầu không khí toàn trường nhanh chóng nóng như lửa, nhất là những thế lực hoàng đạo kia, cũng bắt đầu nghiêm túc chú ý.
Trước đó Sở Phong Trần xác thực đã cho bọn hắn rất nhiều vui mừng, nhưng bọn hắn lại thật sự xem trọng Thái Tuế Hình Phù Đồ này hơn.