Đan Đại Chí Tôn

Chương 1994: Toàn Trường Sụp Đổ



Thương Sinh Cung tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, xán lạn như mặt trời, Chúc Phúc Thạch ở phía trên phun trào uy lực và năng lượng vô tận, cùng lúc đó, bên trong mê vụ Hỗn Độn trên bầu trời, Kiều Vô Hối lại giơ cao lên ngọc tỉ truyền quốc.

Ngọc tỉ truyền quốc thức tỉnh, phát động ánh sáng, bên trong có hàng tỷ con dân đang lễ bái Thương Thiên, có vương hầu đại tướng huyết tế, như là thần triều kiếp trước vượt qua không gian và thời gian quăng tới hình ảnh thu nhỏ, ầm ầm sóng dậy, kinh nhiếp thần hồn.

Khi Khương Phàm kích phát bản thân, đề thăng cảnh giới, thời điểm toàn lực thi triển Thương Sinh Tạo Hóa, năng lượng từ trong ngọc tỉ truyền quốc đã tràn ngập đất trời bao phủ xuống tới, giống như đại dương mênh mông treo ngược, lại như Ngân Hà lao nhanh, rót vào cơ thể Khương Phàm, tràn vào Thương Sinh Cung.

Quốc vận cuồn cuộn, tạo hóa vô biên.

Thương Sinh Cung run rẩy kịch liệt, phát ra ánh sáng, từng luồng từng luồng sóng mạnh mẽ hội tụ, hình thành trường tiễn chói mắt trên Thương Sinh Cung.

- Đó là cái gì?

Khi tất cả mọi người đều rung động, khi mà Hình Phù Đồ bị mai táng, tất cả đều bị cường quang mênh mông hấp dẫn lực chú ý, nhao nhao ngẩng đầu ngóng nhìn Khương Phàm, có cảm giác kỳ diệu.

Ở bên trong thủy triều nặng nề, Khương Phàm nhanh chóng thay đổi khí chất, trở nên thần thánh, trở nên cường đại, cứ như một Thần Tử đang thức tỉnh, càng giống như là Thương Thiên bỏ ra mê ảnh ngay lúc này.

Loại cảm giác này mãnh liệt lại rõ ràng, trực thấu linh hồn của bọn hắn.

- Sao lại giống như là Sát Sinh Tiễn của tổ sơn?? Cứu người cho ta!

Miếu chủ Thái Cổ Thần Miếu đột nhiên kinh hồn, hai vị trưởng lão Bán Thánh vận sức chờ phát động đã quả quyết vượt qua không gian, giết tới chiến trường hỗn loạn.

- Đây là bảo cốt Thánh Vương, chúng ta tham chiến!

Hai vị trưởng lão ném bảo cốt, đuổi giết Khương Phàm, muốn ngăn cản.

Nhưng... Sát Sinh Tiễn vẫn bắn.

Ầm ầm!

Một tiếng bạo hưởng, long trời lở đất, chấn động chiến trường, oanh minh mấy trăm dặm.

Sát Sinh Tiễn thoát cung nổ bắn ra.

Giữa một hơi thả ra, uy thế giống như biển gầm cuồn cuộn được phóng thích.

Quốc vận mãnh liệt, tạo hóa cuồn cuộn.

Thời gian tránh lui, không gian nhường đường.

Sát Sinh Tiễn từ xuyên qua giữa hai vị trưởng lão, thẳng tới sâu trong phế tích.

Giờ khắc này, Hình Phù Đồ vừa vặn giết ra khỏi chiến trường bạo động, tế khởi năm chuôi ma thương.

Giờ khắc này, Hình Phù Đồ vừa vặn bành trướng huyết đan ba thế, chiến ý dâng cao, điên cuồng gào thét trên chiến trường.

Giờ khắc này... Sát Sinh Tiễn đã tiếp dẫn ngọc tỉ truyền quốc, gánh chịu quốc vận kiếp trước, năng lượng khủng bố đã đạt đến cực hạn.

Bành!!

Hình Phù Đồ còn không có thấy rõ ràng xung quanh thì đã bị đối diện bắn nổ đầu, huyết nhục vẩy ra, chiến khu cuồn cuộn ma khí bị năng lượng mạnh mẽ xuyên qua bay ra ngoài.

- Thái Tuế!

Hai vị trưởng lão giết tới trước mặt Khương Phàm bỗng nhiên quay người, tình cảnh đập vào mắt để bọn hắn ớn lạnh toàn thân, đầu ông ông trực tiếp ngây người.

Khương Phàm vừa mới nuốt xuống thánh đan còn khuấy động sinh mệnh lực mênh mông, triệt tiêu đi tiêu hao do Thương Sinh Tạo Hóa sinh ra, cho nên hắn không có nửa khắc nghỉ ngơi, trước tiên đã kích thích Lăng Thiên Thuật, từ hai vị xuyên qua trước mặt Bán Thánh, giống như là lưu quang xuất hiện ở phía trước Hình Phù Đồ.

Rầm rầm!

Xiềng xích U Minh gào thét lao ra, bao quanh khí tức tử linh, thế như kinh lôi, vô tình đánh xuyên chiến khu Hình Phù Đồ, mang theo lôi vào Thông Thiên Tháp.

Khương Phàm bay lên, liên tiếp bắt lấy chiến khu năm thế, thu vào Thông Thiên Tháp.

Đại La sơn dần dần khôi phục bình tĩnh, mấy triệu người yên tĩnh như chết.

Không chỉ có đám người vây xem nơi xa bị kịch biến bất ngờ làm cho sợ ngây người, ngay cả các cường giả hoàng đạo cũng đều hoảng hốt.

Vừa mới xảy ra chuyện gì?

Kết thúc?

Không phải vừa mới bắt đầu sao?

Hình Phù Đồ đâu?

Chết rồi??

- Tỷ tỷ... Hắn đánh xong rồi?

Đông Hoàng Như Yên nhỏ giọng lặng lẽ khí kéo ống tay áo Đông Hoàng Như Ảnh lại.

- Sao hắn không theo mưu kế đứng đắn?

Đông Hoàng Như Ảnh cũng hơi há mồm, trận chiến đấu gian nan nhất nguy hiểm nhất trong dự đoán cứ như vậy mà vừa mới bắt đầu đã liền kết thúc?

Không có giao phong thăm dò, không có hỗn chiến tiêu hao, trực tiếp dùng hai sát chiêu mạnh nhất bá đạo nhất, đánh chết Hình Phù Đồ?

Hình Phù Đồ chỉ sợ đều không có kịp phản ứng, cứ thế mà chết đi?

Đông Hoàng Như Ảnh cảm thấy quái dị, đột nhiên tiếc hận thay Hình Phù Đồ, cái này cũng... Quá oan uổng đi?

Bọn truyen.Full .vn và truyen.full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Tuy nhiên, bị hai truyền thừa Thương Thiên diệt sát, cũng coi là xứng đáng cho cái danh Thái Tuế của hắn.

- Cuộc chiến thứ ba, đây coi như là kết thúc rồi sao?

Khương Phàm đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về hai Bán Thánh đang trợn tròn mắt.

- Ngươi... Ngươi đó là cái gì? Thương Sinh Cung giả, ngươi bắn ra Sát Sinh Tiễn?

Nhị trưởng lão của Thái Cổ Thần Miếu hít vào một hơi, kinh hồn khó định.

- Thương Sinh Cung! Sát Sinh Tiễn! Hắn là thả ra ức vạn quốc vận bên trong ngọc tỉ truyền quốc!

Tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều vang lên từng trận tiếng kinh hô, số lượng lớn ánh mắt nhìn về phía bầu trời, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.

- Ngọc tỉ truyền quốc? Ngọc tỉ truyền quốc trở lại Sí Thiên giới rồi sao?

- Khương Phàm nắm Thương Sinh Cung giả trong tay!

- Ức vạn quốc vận, cái này phụ mẫu nó ai gánh vác được?

- Trách không được Khương Phàm nói không giới hạn quy tắc đâu, hắn chính là người ăn gian siêu cấp!

- Thảm thật, ta đều thay Hình Phù Đồ oan đến hoảng, hắn đều không có chuẩn bị sẵn sàng.

- Có tỷ võ như thế sao? Không được thăm dò thăm dò sao, trước tiên không phải là cần lễ phép qua hai chiêu sao? Đi lên liền... Liền liền liền...

- Trách không được Khương Phàm hỏi hắn đã chuẩn bị xong chưa? Quá là khi dễ người khác!
— QUẢNG CÁO —