- Tịch Nhan, Tịch Dao, Triệu Thế Hùng, Vãn Tình, Thiên Mạch, Linh Vận, Lâm Nam, Na Yêu, còn có Mạc Yêu, Ngư Cung, các ngươi đều chớ ngẩn ra đó, cần thánh cốt thì cầm thánh cốt, cần di thể Bán Thánh thì lấy di thể.
Khương Phàm chào hỏi bọn họ chạy tới tự mình lấy.
- Được rồi!
Bọn người Kiều Thiên Mạch lộ ra nụ cười, nhao nhao chen đến phía trước, đồ tốt, thật sự là đồ tốt!
- Nhanh nhanh nhanh.
Khương Diễm ra hiệu bọn người Mạc Yêu, thời điểm này tuyệt đối đừng khách khí.
- Còn không có chúng ta sao?
Hai huynh đệ Khương Dương, Khương Hách mày nhíu lại, loại bảo vật này không cho 'người trong nhà' đầu tiên sao?
- Ta không muốn cái này, ta muốn Hình Phù Đồ.
Tịch Dao lại đưa ra yêu cầu đặc biệt.
- Muội muốn Hình Phù Đồ? Hắn là Minh Hồn, không phải linh hồn bình thường, muội muốn hắn làm gì?
Khương Phàm cảm thấy kỳ lạ, bọn người Triệu Thế Hùng đang muốn duỗi ra tay thì lập tức đều ngừng lại, ngay cả Tịch Dao cũng đều kinh ngạc nhìn muội muội.
- Cuồng Hồn Thánh Điển có thể luyện hắn.
Tịch Nhan không để ý đến ánh mắt mọi người, tiếp tục mang theo yêu cầu 'không đúng lúc'.
- Muội xác định?
Khương Phàm không phải không nguyện ý cho, mà là cảm giác kỳ quái.
Mà huyết đan cùng cây giáo của Hình Phù Đồ đều là chuẩn bị cho An Minh Hề, chờ mong có thể sử dụng tư chất đặc thù của Hình Phù Đồ, thăng hoa linh văn An Minh Hề, tạo nên Thánh Linh mới.
An Minh Hề không có tranh, ngược lại cười nói:
- Cho muội ấy đi, muội ấy càng cần hơn.
Khương Phàm đột nhiên nghĩ tới, trong thân thể Tịch Nhan cất giấu một sợi ma hồn.
- Là muội muốn, hay là nó muốn?
- Là ta cần.
- Muội đã cùng nó làm giao dịch?
- Tin tưởng ta.
Khương Phàm khẽ nhíu mày, nhắc nhở:
- Hình Phù Đồ nói hắn dùng huyết đan ba thế, trên tay hẳn là còn lại huyết đan ba thế. Huyết đan là thời kỳ đỉnh phong mỗi một thế của hắn, hấp thu uy lực đỉnh phong của Ma Thai, Thần Nguyên, Minh Hồn, ngưng tụ tinh hoa mạnh nhất.
- Bốn thế trước Hình Phù Đồ đều là Thánh Linh cảnh, đời thứ năm, đời thứ sáu đều là Thánh Vương cảnh, nói cách khác trong ba viên còn lại một viên tương đương với một Thánh Linh, hai viên tương đương với Thánh Vương, mà còn là Thánh Linh Thánh Vương đặc biệt siêu phàm...
Khương Phàm rất thận trọng, chính là bởi vì rất rõ ràng Hình Phù Đồ đặc thù, mới hiểu được huyết đan đặc biệt, đơn giản là như nuốt sống Thánh Linh đỉnh phong cùng Thánh Vương đỉnh phong.
Tịch Nhan hàng được sao?
Ma hồn kia có thể giúp đỡ được cái gì? Lại có mục đích gì?
Mà, Hình Phù Đồ không vào luân hồi, rất khó thật sự chết đi, nếu như Tịch Nhan vận dụng không thích đáng, không những không khống chế nổi huyết đan, còn có thể bị huyết đan phản phệ.
- Ta sẽ cùng tỷ tỷ phối hợp tu luyện. Linh văn của chúng ta tương thông, ý thức tương dung, ta có thể thay nàng cảnh giác, nàng có thể thay ta cảnh giác. Còn có An Minh Hề tỷ tỷ cũng sẽ chiếu cố ta, huynh không cần lo lắng.
Tịch Nhan vẫn kiên trì, nhưng chưa hề nói quá nhiều.
Thiên Hậu đều một lần nữa đánh giá đến tiểu cô nương thật lâu không chú ý tới này.
Giới Chủ cũng lộ ra mấy phần biểu hiện quái dị.
Nếu như không phải Tịch Nhan đột nhiên đứng ra, nàng đều không có chú ý tới trong đội ngũ còn có một đôi tỷ muội nũng nịu như thế. Nàng lại muốn luyện huyết đan của Hình Phù Đồ, không sợ bị huyết đan khống chế?
Đây là si tâm vọng tưởng không biết tự lượng sức mình, hay thật sự là có năng lực đặc biệt?
- Các muội đến trong sào huyệt của Địa Ma Thụ tu luyện, nếu có gì ngoài ý muốn, nhớ kỹ, phải tìm kiếm trợ giúp. An Minh Hề, ngàn vạn lần phải chiếu cố kỹ lưỡng Tịch Nhan cùng Tịch Dao.
Khương Phàm liên tục chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn giao Hình Phù Đồ cùng với chiến khu năm thế biến thành cây giáo cho Tịch Nhan, thuận tiện trịnh trọng nhắc nhở An Minh Hề.
- Yên tâm đi, nếu xảy ra vấn đề thì ta sẽ ôm lấy.
Đôi môi đỏ của An Minh Hề đưa ra nụ cười sáng rỡ.
Bọn người Triệu Thế Hùng đều đi đến phía trước, chọn lấy thánh cốt mình cần, sau đó lần lượt lui trở về vị trí thuộc về mình trong đội ngũ.
Mặc dù mọi người đều là tán loạn đứng đấy, nhưng bên trong tán loạn rõ ràng đều có thứ tự.
Ví dụ như ai đứng phía trước, ai đứng phía sau, ai có thể trực tiếp nhìn thấy Khương Phàm, ai chỉ có thể nhìn thấy bên cạnh.
Huynh đệ Khương Dương nhìn ra ảo diệu trong này, cũng rất muốn chen đến phía trước, nhưng người xung quanh rất không nể mặt mũi, căn bản không có ý chủ động nhượng bộ.
- Từ hôm nay trở đi, các ngươi cũng bắt đầu bế quan tu luyện, tận lực tăng lên cảnh giới. Mặc dù ta có thể cung cấp tài nguyên cho các ngươi, nhưng không thay thế các ngươi tu luyện được.
- Làm phiền các Luyện Đan sư Sí Thiên giới, cam đoan cung ứng sung túc đan dược. Mặc dù ta dự đoán sơ bộ là cần năm năm để chỉnh đốn, nhưng nếu như bên ngoài xảy ra bất trắc, chúng ta vẫn cần xuất quan sớm. Vào cái ngày Sí Thiên giới tái nhập Thương Huyền đó, chính là thời điểm Vạn Thế Thần Triều chinh chiến Thương Huyền, chúng ta sẽ đứng trước tất cả hoàng đạo Thương Huyền, nghênh đón chiến tranh tàn khốc, bây giờ bỏ ra nhiều một phần, tương lai liền ít đi đau đớn một phần.
Khương Phàm không có nhiều lời, hắn phất tay ra hiệu mọi người tản ra, sau đó tiến về một ngọn núi cao ở xa xa.
Tại thời điểm trước đó khi bọn hắn chờ đợi Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Hoa Thanh đã bí mật trà trộn đi đến, đang chờ đợi gặp mặt hắn.
- Sí Thiên giới, nơi này thật sự là một thần tích thất lạc của Thương Huyền mà.
Đông Hoàng Hoa Thanh đứng tại đỉnh núi, ngắm nhìn Cẩm Tú Sơn Hà sinh cơ bừng bừng, cũng đang cảm ngộ không gian chảy xuôi đầy thần bí rung động.
Vào trước ngày hôm nay, tất cả mọi người của Sí Thiên giới chắc hẳn phải vì vậy mà nhìn thành không gian độc lập như Thiên Cực giới, từ sự tôn trọng của bọn hắn đối với Luyện Đan sư, cũng không có ai thật sự sẽ tiến đến dò xét qua, nhưng hôm nay Hỗn Độn Cự Long xuất hiện đã triệt để chấn kinh hoàng đạo, cũng chấn kinh Thương Huyền đại lục.
Cho đến khi Đông Hoàng Hoa Thanh thật sự đứng ở chỗ này, mới rõ ràng cảm nhận được Sí Thiên giới kỳ diệu.
Hắn rung động trước không gian nơi này, diễn biến không gian ở nơi này, thậm chí là khí tức Hỗn Độn ở nơi này, đều có loại cảm giác không thể tưởng tượng, nơi này giống như rời khỏi phạm trù không gian, càng giống như là một cái thế giới độc lập!