Đan Đại Chí Tôn

Chương 2193: Dân chúng tự thần



 

 Khương Phàm hứng thú, nghe mùi vị đã có thể tiến đến cao giai Niết Bàn, trực tiếp ăn thì sẽ thế nào? 

 Chẳng phải muốn thăng thiên. 

 Mặc dù có thành phần khoa trương, nhưng hẳn là không sai được. 

 Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh trao đổi ánh mắt, vốn cho rằng chỉ là bảo bối bình thường, xem ra còn có vui mừng? 

 Thế giới mới này thật đúng là cơ duyên khắp nơi ở trên đất, kỳ tích khắp nơi ở trên đất. 

 Ba ngày sau, Long Cốt Cự Ngạc đi đến một cánh rừng tươi tốt, nơi này rất vắng vẻ, cách Tổ Nguyên sơn gần đó đều rất xa xôi, lẽ ra rất hoang vu, nhưng cây rừng nơi này lại thông mậu, hoa cỏ ngát hương. 

 - Chính là chỗ này? 

 Khương Phàm ngắm nhìn bốn phía, ý thức xâm nhập vào địa tầng dò xét: 

 Long Cốt Cự Ngạc kỳ quái nói: 

 - Trước đó nơi này còn rất hoang vu, là ta đi nhầm nơi, hay là cấm chế nơi đó bị phá ra rồi? 

 Đông Hoàng Như Ảnh hỏi: 

 - Nơi đó có cấm chế? Cấm chế dạng gì? 

 Long Cốt Cự Ngạc lắc đầu: 

 - Ta không biết cấm chế gì, nhưng ta không tới gần nơi đó được. 

 Tặc Điểu nói: 

 - Mặt đất đều có thay đổi, mau nhìn xem bảo bối kia của ngươi có còn hay không! 

 - Còn! Ở nơi đó! 

 Ý thức của Khương Phàm cộng minh cùng địa tầng, rất nhanh đã nhận ra đầu nguồn bảo bối. 

 Tại một nơi cực sâu ở dưới đất khuấy động năng lượng cực mạnh, thông qua ý thức của hắn nhìn trộm, cực kỳ giống như long ảnh quay quanh. 

 Ầm ầm... Ầm ầm... 

 Long Cốt Cự Ngạc vung móng vuốt lên đào ra một cái hố sâu, lao thẳng đến sâu trong địa tầng. 

 Tại vị trí cách mặt đất ba ngàn mét, có một quả trứng lớn lẳng lặng nằm ở đó, lớn chừng núi đá, bị mười mấy phiến vảy rồng to lớn chăm chú bao viên. 

 Vảy rồng nhìn cứng rắn nặng nề, giống như tấm chắn thiên chùy bách luyện, bọn chúng tỏa ra hào quang sáng chói cường thịnh, tầng tầng lớp lớp đánh thẳng vào địa tầng xung quanh, màu sắc rực rỡ hoa mỹ, ánh sáng lộng lẫy mà thần bí, ở phạm vi vạn mét xung quanh tạo thành giam cầm lĩnh vực phức tạp. 

 - Oa a, lại là quả trứng rồng. Không lạ khi có thể kích thích huyết mạch ta thăng hoa, để cho ta không ngừng trưởng thành. 

 Long Cốt Cự Ngạc nhìn qua bảo bối, nó kích động đồng thời lại cảm nhận được một cảm giác áp bách mãnh liệt, như là đây không phải là trái trứng, mà là quân vương Long tộc. 

 - Nó mai táng ở chỗ này mấy trăm ngàn năm. 

 Đông Hoàng Như Ảnh bỗng nhiên khẽ nói, vẻ mặt phức tạp. 

 - Làm sao ngươi biết? 

 Tặc Điểu kinh ngạc. 

 - Ta có thể suy tính. 

 Đông Hoàng Như Ảnh khống chế Thiên Thu Vạn Cổ bên trong Lục Đạo truyền thừa, đối với những thứ yên lặng thời gian đã lâu kia, lại là thứ đã từng lưu lại dấu vết đặc biệt trong lịch sử, có xúc động rất sâu. 

 - Ngươi không phải là Không Gian linh văn sao, còn có thể biết bấm độn? 

 Tặc Điểu không tin. 

 - Vảy rồng vượt qua mấy trăm ngàn năm, lại còn có thể giam cầm đại địa, ẩn nấp quả trứng rồng này? 

 Long Cốt Cự Ngạc rất khiếp sợ, càng khiếp sợ hơn chính là vảy rồng mấy trăm ngàn năm này lại còn có thể ảnh hưởng đến huyết mạch của nó. 

 - Thời gian quá dài, cấm chế đã yếu bớt, cho nên mới bị ngươi phát hiện. Bây giờ hẳn là do thế giới mới biến động mạnh, địa tầng cũng bị biến đổi phá hủy cấm chế đã yếu ớt. 

 Khương Phàm cẩn thận theo dõi quả trứng rồng ở sâu trong vòng sáng kia. 

 Nếu là trứng rồng, tại sao lại thất lạc đến nơi đây? 

 Chẳng lẽ trong thế giới mới từng có qua Long tộc cường hãn? 

 Những vảy rồng kia hẳn là để bảo vệ, lại là năng lượng nguyên (cội nguồn), nếu đã như vậy, vì sao trứng rồng mấy trăm ngàn năm đều không có ấp? 

 Long Cốt Cự Ngạc kích động nói: 

 - Đúng! Khẳng định là thế giới mới biến động phá hủy cấm chế đã yếu ớt, các ngươi tránh hết ra, ta muốn bài trừ lớp cấm chế này! 

 - Vẫn là ta tới đi, mặc dù cấm chế chịu ảnh hưởng, nhưng vẫn rất mạnh. 

 Khương Phàm ra hiệu đám người lui lại, kích phát linh văn, thiêu đốt huyết khí, trong liệt diễm đang sôi trào ngập trời, tỉnh lại móng vuốt Chu Tước đang yên lặng. 

 Ầm ầm! 

 Địa tầng đại bạo động, vết nứt lan tràn, liệt diễm tuôn ra, đốt cháy nham thạch. 

 Một con Chu Tước hoa lệ giương cánh trong liệt diễm, hai mắt rực sáng, lệ khí cuồn cuộn, theo Khương Phàm bay lên không, Chu Tước gáy to, âm thanh chấn động cả địa tầng, bạo kích về phía cấm địa vảy rồng lĩnh vực này. 

 Rống!! 

 Vảy rồng như lưu lại ý thức, trong chớp mắt đã thức tỉnh, phát ra tiếng long ngâm hùng hậu mà hùng vĩ, mặt ngoài nhanh chóng thẩm thấu ra máu tươi nồng đậm, theo vảy rồng răng rắc giòn vang, máu tươi ầm vang bộc phát, kích phát ra huyết khí vô tận, diễn biến long uy kinh khủng. 

 Vạn mét cấm khu ầm vang cuồn cuộn, một con Đại Long bá đạo quái dị thành hình, tiếp tục bành trướng trong long khí cùng huyết khí đang bạo động, lật tung địa tầng, nghênh kích Lăng Thiên Chu Tước. 

 Biến cố ngoài ý muốn để Long Cốt Cự Ngạc bọn hắn bỗng nhiên biến sắc. 

 Đông Hoàng Như Ảnh quả quyết đưa tay, ngưng tụ Không Gian đạo ngấn, nàng, Khương Phàm, Long Cốt Cự Ngạc, Tặc Điểu cùng Bạch Tai, toàn bộ được di chuyển rời khỏi. 

 Ầm ầm... 

 Vảy rồng gánh chịu lấy ý thức được lưu lại, huyết khí sôi trào cuồn cuộn, diễn biến Đại Long tuyệt thế, bốn phương tám hướng dưới địa tầng đều giống như cuồng phong cuốn tới đại dương mênh mông, nhấc lên gợn sóng. 

 Vốn là cấm khu vạn mét, trong thời gian rất ngắn lại trùng kích mấy trăm dặm sơn hà. 

 Đại địa lan tràn vết nứt, rừng rậm bị vô tình tách rời, núi cao đều ầm vang sụp đổ. Xa xôi ngoài vạn dặm, Tử Kim Cự Long đang dò xét cấm khu Trung Bộ tại thời khắc này nhận lấy kích thích mãnh liệt, như là huyết mạch cũng vì đó mà xao động, nổi lên nhiệt lưu cuồn cuộn, quét sạch thân rồng khổng lồ năm vạn mét. 

 Toàn thân nó sôi trào long khí kinh khủng, ngẩng đầu nhìn về phía đầu nguồn rung chuyển. 


 Kính sợ! 

 Nguồn gốc từ huyết mạch, thậm chí là linh hồn! 

 Đông Hoàng Như Ảnh nghiêm túc nhắc nhở Khương Phàm: 

 - Tình huống của ta ngươi cũng hiểu rõ, nếu có ta thể tuỳ tiện nhìn trộm đến khí tức thời gian, sẽ phát giác được vết tích dòng sông lịch sử còn sót lại, nói rõ quả trứng rồng này ẩn giấu đi bí mật cực lớn.