Đan Đại Chí Tôn

Chương 2237: Trận chiến lôi hỏa



 Trong lúc nhất thời, lôi hỏa giao hòa, nhật nguyệt không còn ánh sáng, thiên địa thất sắc, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc như là Thần Ma gầm thét, kinh hồn nhiếp phách, Chu Tước Yêu Hỏa sôi trào, lôi đình vô tận nở rộ, tốc độ bọn họ đều đạt đến cực hạn, cơ hồ gắt gao dây dưa đến cùng một chỗ, khó bỏ khó phân. 

 Hai loại năng lượng cực hạn là Chu Tước Yêu Hỏa cùng Hỗn Độn Thiên Lôi, vậy mà dưới sự va chạm giao hòa lại giống như biển động, diễn biến ra cảnh tượng tự nhiên kỳ diệu, như là lôi hỏa diễn biến ra vạn vật đất trời, nhưng trong lúc thoáng qua đã biến mất nhanh như là khói bụi. 

 Kỳ cảnh đáng sợ đều để bọn người Nhiếp Khuê Hùng kinh ngạc, mặc dù bọn hắn biết Khương Phàm rất mạnh, nhưng cho đến khi thật sự nhìn thấy Khương Phàm đối kháng chính diện cùng tuyệt thế thiên kiêu của bọn hắn, thì vẫn khó nén rung động. 

 - Rõ ràng đã nói xong, giao Khương Phàm cho ta xử lý, hắn bị thần kinh à? 

 Sở Vũ cau mày, hận không thể kéo Nhiếp Cạnh Thiên về, tự mình chinh chiến với Khương Phàm, tự mình oanh sát Khương Phàm, thậm chí kéo lấy Khương Phàm đồng quy vu tận! 

 - Bọn hắn nhất thời khó phân cao thấp, trước tiên hãy chém con cự ngạc kia, nhất là coi chừng hạt sen. 

 Nhiếp Linh Đại hô to, cầm cây giáo trong tay chỉ đến phía Long Cốt Cự Ngạc. 

 - Tốc chiến tốc thắng, giải quyết xong cự ngạc liền có thể chà đạp Khương Phàm. 

 Giọng Nhiếp Khuê Hùng vang lên như thiên âm, oanh động khung trời, cũng là nhắc nhở Sở Vũ liên thủ cùng hắn, con Thiên Long kia rất nguy hiểm, chỉ mỗi hắn thật đúng là ép không được, muốn giải quyết triệt để, nhất định phải phối hợp cùng Sở Vũ. 

 Rống... 

 Xích Hải Lôi Thú trực tiếp lâm vào trạng thái cuồng bạo, lôi triều chảy xuôi trong máu giao hòa cùng cơ thể, giống như một con lôi linh, một tiếng ầm vang, lôi triều vô tận lập tức bạo động, che mất vùng không gian này, lôi điện tràn ngập đất trời, mênh mông vô tận, như là không còn là lôi triều, mà là lôi hải. 

 Trên trời dưới đất đều nhìn không thấy cái gì cả, dãy núi rừng rậm cũng đều nhanh chóng bị phá hủy. 

 Một mảnh chướng mắt lọt vào trong tầm mắt, cách vài trăm dặm đều có thể cảm nhận được lực lượng hủy diệt. 

 Xích Hải Lôi Thú phóng tới tại lôi hải mênh mông, nhìn to béo nặng nề, nhưng tốc độ lại nhanh đến cực hạn, nó vượt qua trong lôi triều, cặp mắt màu đỏ tươi kia trực tiếp đánh ra lôi điện xích hồng, uy thế kinh khủng so với lôi hải còn cường thịnh hơn mấy lần. 

 Long Cốt Cự Ngạc lập tức bị lôi triều bao phủ, ngay sau đó bị mấy trăm tia lôi trụ màu đỏ đánh trúng. 

 Cơ thể to béo lập tức ù ù lui lại, lân giáp cứng rắn lại đều để lại vết tích rõ ràng. 

 Có thể bằng vào Thánh Linh lôi triều, để lại vết cắt cho Thánh Vương Thiên Long, đủ để thấy Xích Hải Lôi Thú dữ dội như thế nào. 

 Rống!! 

 Long Cốt Cự Ngạc phát uy, mãnh liệt đong đưa cơ thể, há mồm phun ra tiếng long ngâm giống như biển động. 

 Một màn kinh khủng xuất hiện, lôi hải vô biên kịch liệt nhấc lên, giống như là triệt để bị lật ngược, lôi triều cuồn cuộn chồng chất nhau lui lại, chuyển ngược về phía Xích Hải Lôi Thú. 

 - Đại Tặc, ngươi cuốn lấy hai Thánh Vương kia, ngàn vạn lần không được để cho bọn hắn tập kích hoàng chiến trường. Xích Hải Lôi Thú cùng nữ tử kia, giao cho ta! 

 Bạch Tai kích phát Bạch Cốt lĩnh vực, khống chế răng rồng, phóng lên tận trời, đuổi giết Xích Hải Lôi Thú. 

 Hắn không có vội vã vận dụng đầu lâu Thiên Nhân, mà là muốn để ở phía sau xem như kỳ binh. 

 Long Cốt Cự Ngạc âm thầm than vãn: 

 - Nói nghe thật nhẹ nhàng, sao ta có thể cuốn lấy hai Thánh Vương được?! 

 Tất cả Nhân tộc có thể bước lên cảnh giới Thánh Linh, đều là nhân kiệt đương thời, mà có thể biến đổi đến cảnh giới Thánh Vương, không khỏi là rồng phượng trong loài người. 

 Thánh Vương trong thiên hạ, tuyệt đối không có bất kỳ kẻ yếu nào. 

 Coi như nó đã thức tỉnh huyết mạch Thiên Long, nhưng cũng rất có áp lực. 

 Đương nhiên, không phải hắn gánh không được hai vị Thánh Vương liên thủ, cũng không phải e ngại hai vị Thánh Vương tấn công, mà là lo lắng nắm không nổi bọn hắn. 

 Dù sao bọn họ cũng đều là Thánh Vương lôi điện táo bạo, tốc độ và năng lượng kết hợp hoàn mỹ, nếu thật sự là đánh tới, nếu một trong hai đột nhiên phóng tới Khương Phàm nơi đó, nó thật đúng là không ngăn được. 

 Đến lúc đó, Khương Phàm thật có khả năng dữ nhiều lành ít. 

 Long Cốt Cự Ngạc ngậm lấy hạt sen trong miệng, mãnh liệt đong đưa thân thể, bổ nhào qua phía hai vị Thánh Vương lôi điện. 

 Khương Phàm cùng Nhiếp Cạnh Thiên điên cuồng đối kháng với nhau, biển lửa cuồn cuộn bao phủ lôi triều vô tận, lôi triều bạo động xé rách biển lửa đầy trời, hai bóng người tiếp tục va chạm ở bên trong, lít nha lít nhít tiếng va đập đều muốn che lôi minh cùng triều dâng nóng nảy lại. 

 Oanh! 

 Sau khi Nhiếp Cạnh Thiên cùng Khương Phàm va chạm mãnh liệt lại đột nhiên rút lui, tốc độ nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đã liền xuất hiện ở biên giới chiến trường. 

 Hắn há miệng hút vào, hàng vạn tia lôi điện giống như là một con sông lớn đang cuộn trào mãnh liệt, như bị hắn nạp vào trong cơ thể. 

 Tràng diện rung động, thôn phệ kinh khủng! 

 Trong lúc nhất thời, hài cốt, ngũ tạng, huyết nhục của Nhiếp Cạnh Thiên đều chiếu rọi đến sáng rực, phun trào ra ba động khủng bố không có gì sánh kịp, gần như là uy thế của Thánh Vương. 


 - A a a… !! 

 Hàng vạn tia lôi quang tỏa ra từ khắp cơ thể Nhiếp Cạnh Thiên, dưới sự rung động kịch liệt mà phóng xuất ra lôi triều cuồn cuộn, trải rộng ra trăm dặm, bạo động trời cao. 

 Hắn đang thi triển Hỗn Độn lôi thuật, diễn biến ra một mảnh thế giới lôi điện. 

 Từng tòa sơn lĩnh, từng mảnh hà triều, thậm chí từng viên tinh thần, đều hiển hiện ở xung quanh hắn, lôi triều bạo động, khí tức Hỗn Độn mông lung, hình thành bức tranh tuyệt thế thần bí lại càng kinh khủng.