Đan Đại Chí Tôn

Chương 330: 330




- Ngươi muốn nói cái gì?
Mặt mũi Cừu Nguyên Lương đầy châm biếm, nếu không phải hoàng thất vô năng để Khương Hồng Võ liên tiếp đắc thủ, Thiên Cương tông cũng sẽ không lưu lạc đến tận đây.

- Các ngươi nhất định phải ngăn cản Thiên Cương tông chỉnh đốn La Phù.

- Làm sao ngăn cản?
- Hấp dẫn lực lượng bên ngoài của bọn hắn dời đi.

- Làm sao hấp dẫn?
- Bắt sống Khương Hồng Võ!
Cừu Nguyên Lương nhìn chằm chằm Cửu công chúa:
- Ngươi đang nói đùa phải không, Khương Hồng Võ là Sinh Tử cảnh, hắn sẽ không tùy tiện ra ngoài, làm sao bắt, coi như bắt được, chẳng khác nào hoàng thất các ngươi đã trái với định ước!
- Chúng ta không ra tay, có người sẽ đến bắt hắn.

Ngươi chỉ cần phối hợp thật tốt là được.

Sau mạng che mặt, Cửu công chúa lộ ra nụ cười nhạt, nàng chú ý tới đáy mắt Cừu Nguyên Lương đã sáng lên.

Gia hỏa này đã động tâm.

- Ai?
Cừu Nguyên Lương nhìn chằm chằm Cửu công chúa, dưới tình huống bây giờ ai sẽ nguyện ý trêu chọc đám tên điên Khương Hồng Võ kia?
Cửu công chúa nói:
- Từ hôm nay trở đi, các ngươi giữ vững điệu thấp, cũng giữ vững suy yếu, tốt nhất nên náo mấy trận nội loạn để Thiên Sư tông triệt để buông lỏng cảnh giác với các ngươi.

- Sau đó thì sao?
- Lâu là nửa năm, ngắn thì dăm ba tháng, bọn hắn sẽ tới.


Cửu công chúa hận không thể dẫn dụ Khương Hồng Võ xuất hiện ngay bây giờ, thế nhưng nàng cũng khẳng định bây giờ Khương Hồng Võ hẳn là đang bế quan.

Nạp Lan gia, Thiên Sư tông cũng sẽ dốc hết khả năng trợ giúp Khương Hồng Võ vượt qua Sinh Tử cảnh.

Đây là lực lượng mạnh nhất để Thiên Sư tông trong tương lai có thể phản kích Lang Gia, cũng là một tia hy vọng của bọn hắn.

Cho nên, muốn dẫn dụ Khương Hồng Võ xuất hiện thì cần thả dây dài, cần phải kiên nhẫn.

Mặc dù Thiên Cương tông đã xuống dốc, nhưng như thế này ngược lại sẽ càng dễ để Thiên Sư tông xem nhẹ, không còn coi trọng.

- Rốt cuộc là ai??
Cừu Nguyên Lương hận Khương Hồng Võ, oán hận từ sâu trong lòng, mà hắn cũng tuyệt đối không hi vọng Thiên Sư tông sẽ chống đỡ tiến công một năm sau của Lang Gia quốc.

Cho nên, nếu quả thật có thể bắt sống Khương Hồng Võ, hắn vô cùng nguyện ý phối hợp.

- Ta chỉ có thể nói, đấy là người hoàn toàn không e ngại khiêu chiến Vô Hồi thánh địa.

Cửu công chúa thoáng thấp giọng.

Không sợ Vô Hồi thánh địa?
Chẳng lẽ...!
Cừu Nguyên Lương mừng rỡ.

- Ngoại trừ Khương Hồng Võ, ngươi còn phải hỗ trợ tiếp cận một người khác.

- Khương Phàm sao?
- Khương Phàm phải giữ lại cho chúng ta, ta nói chính là Tịch Nhan.

- Tiếp cận nàng làm gì?
- Ngươi cứ tiếp cận, chờ đến tương lai sẽ cùng bắt lấy!
Cửu công chúa đứng lên nói.

- Chỉ cần có thể bắt được Khương Hồng Võ chúng ta sẽ có biện pháp hấp dẫn lực chú ý của Khương gia và Thiên Sư tông ra bên ngoài, sau đó tiêu hao, chờ tương lai hoàng thất Lang Gia phản kích, Khương gia, Nạp Lan gia cũng sẽ hoàn toàn biến mất, Thiên Sư tông càng sẽ bị thương nặng.

Cơ hội xoay chuyển của các ngươi cũng sẽ tới.

Cùng lúc đó, Dạ An Nhiên cũng ở Thiên Sư tông tiếp kiến Thường Lăng bí mật đến thăm.

- Khương Phàm vì cái gì lại không chịu gặp ta?
Thường Lăng đến tìm Khương Phàm, chuyến đi này cũng mang theo nguy hiểm rất lớn.

Nếu như bị hoàng thất phát hiện chắc sẽ hoài nghi bọn hắn cấu kết với Khương gia.

- Hắn đang bế quan tu luyện đan thuật, ta cũng không gặp được.

Thường Lăng Tông Sư nếu có chuyện gì thì có thể bàn bạc với ta trước, đến lúc thích hợp ta sẽ chuyển lời tới Khương Phàm.

Dạ An Nhiên nhìn thiếu nữ xinh đẹp mang theo mạng che mặt ở trước mắt, cho dù là đã che kín nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí chất kỳ ảo thánh khiết kia, cùng với phần ưu nhã tư thái trong ngôn ngữ của nàng.


Không hổ là nữ nhi quốc quân của Đan quốc.

Thường Lăng do dự mãi.

- Ta muốn gặp Khương Hồng Võ.

- Khương thúc thúc cũng đã bế quan.

Dạ An Nhiên lắc đầu.

Từ sau khi Lương Huyền Nghĩa bị giết, Khương Hồng Võ đã bắt đầu bế quan.

Phụ thân và Nạp Lan Sóc cũng đều chuẩn bị lượng lớn tài nguyên cho hắn.

Thời gian một năm, nói ngắn cũng không ngắn, nói dài cũng không dài.

Nếu như Khương Hồng Võ có thể thuận lợi vượt qua tiến lên Niết Bàn cảnh cường đại, bắt đầu huyết mạch bảo tàng.

Đến lúc đó không chỉ có thể dẫn đầu bọn hắn nghênh chiến Lang Gia hoàng triều, càng có thể được các cường giả La Phù ủng hộ, điều động càng nhiều người phối hợp với bọn hắn.

- Đan quốc chúng ta có thể luyện chế một viên đan dược, trợ giúp Khương Hồng Võ vượt qua Sinh Tử cảnh.

Thường Lăng thể hiện thái độ, đây là lòng tin duy nhất mà Đan quốc có thể đàm phán cùng Khương Phàm.

- Đan dược gì?
Dạ An Nhiên giật mình.

- Phụ thân ta đã bái phỏng Ngọc Đỉnh tông, hy vọng có thể luyện chế đan dược đặc thù, bảo đảm Khương Hồng Võ thuận lợi vượt qua.

- Ngọc Đỉnh tông đồng ý hỗ trợ, nhưng không dám cho cam đoan gì, dù sao tình huống của Sinh Tử cảnh quá đặc thù.

- Đan dược, chỉ có thể phụ trợ mà thôi.

- Mà Sinh Tử cảnh lại huyền diệu khó lường, dùng nhiều đan dược còn có thể biến khéo thành vụng, bạo thể mà chết thảm.


- Quốc quân có thể tự mình tới quan sát tình huống của Khương Hồng Võ.

Dốc hết khả năng, phối hợp bế quan.

Khương Hồng Võ là Thánh linh văn, lại có các ngươi phối hợp, cơ hội có thể đạt tới năm phần trở lên, nhưng có quốc quân tương trợ, tỷ lệ này có thể đạt tới tám phần.

Thành bại của Khương Hồng Võ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến chiến tranh một năm sau.

Lúc nói ra những lời này, Thường Lăng vô cùng cẩn thận, nếu để cho hoàng thất biết quốc quân Đan quốc tự mình trợ giúp Khương Hồng Võ, đối với toàn bộ Đan quốc mà nói là sẽ là tai nạn đến tính mạng.

- Các ngươi muốn cái gì?
Dạ An Nhiên khó hiểu nhìn nàng, thứ gì có thể để cho Đan quốc mạo hiểm như vậy.

- Chúng ta muốn đan dược truyền kỳ! Khương Phàm cứu được Tịch Dao, viên đan dược kia hẳn là đã cho Khương Phàm.

Chỉ cần Khương Phàm nguyện ý giao ra, chúng ta có thể trả bất cứ giá nào.

Thường Lăng nghiêm túc nhìn Dạ An Nhiên.

Một viên thuốc đánh cược vận mạng một nước.

Thật giá trị.

Dạ An Nhiên do dự mãi, sau đó đứng lên nói.

- Ta không rõ Tịch Dao có đem đan dược cho Khương Phàm hay không, ta thay cô nương hỏi một chút..