Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh

Chương 13: Bí quyết mang thai



Tư Thừa Nam vừa về đến nhà đã thấy Tào Giai Giai đang ngồi trên sô pha, hai tay khoanh trước ngực nhìn anh đầy tức giận, biểu cảm sinh động đáng yêu, khá có khí thế đánh giặc, nhưng lại không có ý giận dỗi.

“Sao thế?”

Tào Giai Giai đưa điện thoại cho anh, là ảnh chụp anh và Thang Tư Mẫn ăn cơm.

“Lâm Sam gửi cho em, cô ấy cũng ăn cơm ở đó, Lâm Sam nói, dự án thành phố cổ kia anh mà không nhượng bộ thì cô ấy sẽ cầm bức ảnh này đi tìm mẹ anh.”

Tư Thừa Nam cười, Lâm Sam cũng xem như là người quen cũ, tuổi 30 nhưng tâm hồn chỉ 13, cứ thích hành hạ nhau.

“Cô ấy đến tìm anh ôn chuyện, nói không nhiều,” Tư Thừa Nam giải thích.

Tào Giai Giai đã cười tự lâu, cầm điện thoại lên đấu võ mồm với Lâm Sam, “Chúng ta ly hôn phải là em có niềm vui mới trước, anh đừng có giành trước của em, em còn cần mặt mũi đó!”

Tư Thừa Nam cười, “Được, vậy nói xem, em tìm cho anh kẻ nối nghiệp dạng gì nào, anh cũng cần có mặt mũi.”

“Vẫn đang tìm, đừng có gấp,” Tào Giai Giai nói đoạn đứng lên đi tắm, Tư Thừa Nam nhìn bóng dáng bình tĩnh của cô mà hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ cô gái này thật đúng là kiêu ngạo.

Cách ngày mẹ Tư gọi điện thoại đến gọi Tào Giai Giai về nhà ăn cơm, bà đã biết chuyện Thang Tư Mẫn đẩy tin lên nhằm vào Tào Giai Giai, sợ con dâu mất vui, cố ý gọi đến an ủi.

“Chuyện bình thường thôi ạ, mẹ cũng biết, truyền thông luôn cần chút tin tức ấy mà.”

Tư Thừa Nam vừa về đã bắt gặp Tào Giai Giai đang ôm bà làm nũng, ngọt ngào nói, “Không có đâu ạ, chuyện tình cảm của chúng con tốt lắm, mẹ sao lại nghi ngờ chính con trai của mình thế được, Thừa Nam sẽ không làm chuyện gì có lỗi với con đâu.”

“Chỉ cần hai đứa tốt đẹp là mẹ an tâm rồi, mấy năm nữa có thêm đứa con, mẹ cầu còn không được.” Mẹ Tư vỗ lưng con dâu cười nói.

Tư Thừa Nam thấy Tào Giai Giai mồm miệng đồng ý, cô gái này còn giỏi vờ vịt cơ.

“Mẹ, không phải mẹ quen được thần y gì đó sao? Mau cho con dâu mẹ bí quyết sinh nở đi, Giai Giai rất muốn làm mẹ đó.” Tư Thừa Nam nói.

“Đúng vậy, con nhà lão Chu không phải cũng không thấy động tĩnh gì đấy cuối cùng cũng được bác sĩ Chung chữa được ư, hôm nào Giai Giai rảnh mẹ dẫn con đến khám xem sao.” Mẹ Tư nói.

Vừa thấy con trai con dâu như thế, mẹ Tư cũng an tâm, đứng dậy đến phòng bếp xem bữa tối.

Bà vừa đi Tào Giai Giai đã giậm chân, nhào lên quấy rối Tư Thừa Nam, vừa cắn vừa cáu, mẹ Tư quay đầu nhìn hai người quậy một cục, lòng càng sướng rơn.

Mẹ Tư rất để tâm đến chuyện này, cách ngày liền tự mình xem thuốc cho con dâu, mỗi ngày đều gọi điện thoại đến dặn dò uống thuốc đúng giờ.

Tư Thừa Nam mừng không thôi, nghiêm túc chứng thực lời dặn của mẹ, nhìn chằm chằm cô uống thuốc, đương nhiên Tào Giai Giai sẽ không uống, cô ăn đó, thấy dáng vẻ đắc ý kia của Tư Thừa Nam, ngậm một miếng nhào lên đút cho anh, “Anh đi mà uống, sinh con thì đàn ông cũng phải bồi bổ.”

Tư Thừa Nam cũng chỉ là nhất thời nổi tính, anh không muốn có con dưới tình huống thế này, vậy nên cũng không ngăn cản Tào Giai Giai thực hiện biện pháp tránh thai, về điểm này thì cả hai đều có cùng suy nghĩ.

Sắp đến giờ ngủ, Tư Thừa Nam nhận được điện thoại từ bạn tốt Tống Tề, nói Thang Tư Mẫn muốn đến Công ty nhà họ Tống làm việc.

Công việc này là do trước kia Tư Thừa Nam sắp xếp cho Thang Tư Mẫn, tổng giám đốc bộ phận Marketing, lương cao, có thể thăng tiến, đối ngoại chuyên nghiệp, khi ấy Thang Tư Mẫn không chịu tiếp nhận.

Tống Tề là số ít người biết sự thật về cuộc hôn nhân của Tư Thừa Nam và Tào Giai Giai, trước kia Tư Thừa Nam nhờ vả hắn đã rất dụng tâm, người tuyển dụng tìm Thang Tư Mẫn thì đương nhiên không thể để lộ dấu vết, còn phải đưa ra những thử thách công việc hợp với khả năng của Thang Tư Mẫn nhưng phải với một mức lương vượt trội hơn, lúc này Tống Tề thấy Thang Tư Mẫn chủ động thì cho rằng hai người sắp tu thành chính quả.

“Cậu cứ phỏng vấn như bình thường là được, CV cậu thấy hợp lý muốn tuyển thì tuyển, không cần nghĩ đến tớ.”

Tào Giai Giai đã nằm ngủ trong lòng anh, Tư Thừa Nam nhẹ tay nhẹ chân tắt đèn rồi nằm xuống, ôm cô đi vào giấc.

Trên mặt thì giả vờ giống lắm, nhưng bàn tay dán lên ngực đang đập thình thịch của cô, nào giống người ngủ say.

Tư Thừa Nam không vạch trần cô, khẽ khàng hôn lên vành tai cô, ngủ.