Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh

Chương 17: D*m phụ



Tào Giai Giai rửa mặt xong liền gửi wechat đòi Tư Thừa Nam dỗ ngủ, đối phương không trả lời, cô lại đi sấy tóc rồi chăm sóc da mặt, chuẩn bị hết nửa tiếng quay ra thì Tư Thừa Nam đã gửi lại mấy cái tin nhắn, tin cuối cùng là 【Điện thoại thẳng cho anh】.

Tào Giai Giai chui vào trong chăn gọi điện thoại qua, bối cảnh bên kia vang tiếng rất náo nhiệt.

“Anh đang ở bên ngoài sao.”

“Ừm, ra ngoài ăn cơm.” Cô không ở nhà, Tư Thừa Nam cũng không muốn ở một mình, nơi nào cũng toàn bóng dáng của Tào Giai Giai, rõ ràng lúc cô ở đó cũng rất bận, và cũng chẳng mấy khi ở nhà.

Tào Giai Giai hiếm khi làm nũng, mềm mại ngọt ngào gọi chồng ơi, bảo anh kể chuyện cổ tích dỗ ngủ.

“Em là con nít đấy à?”

“Đúng vậy, em vốn còn nhỏ mà….”

Đúng rồi, Tư Thừa Nam thường quên mất, vợ anh còn nhỏ. Trong đầu Tư Thừa Nam đang mày mò kho chuyện cổ tích, dân gian mà mãi không có lấy một cái, đành phải kể cho cô nghe những câu chuyện thời đi học của mình.

“Giai Giai? Ngủ rồi sao?” Đối phương không có phản ứng nào, Tư Thừa Nam gọi thử tên cô.

“Ngủ ngon.”

Cúp điện thoại, lúc xoay người về lại phòng riêng, Thang Tư Mẫn đứng bên kia chờ anh, ra chiều có chuyện muốn nói.

Tư Thừa Nam không có hứng thú gì với câu chuyện của cô ta, song anh lại đang bận suy nghĩ có nên báo cáo chuyện này cho Tào Giai Giai hay không.

“Thừa Nam, có thể tâm sự được không?”

Tư Thừa Nam cảm thấy không thể, hôm nay anh đến đây từ lời hẹn của Tống Tề, mục đích cũng là muốn nói cho rõ ràng với Tống Tề, đừng có hiểu lầm tâm ý của anh mà đi hợp tác anh với Thang Tư Mẫn.

Tâm ý của anh…tâm ý của anh là gì cơ chứ? Tư Thừa Nam cho rằng đó là Tào Giai Giai.

“Chỉ mấy phút thôi.” Thang Tư Mẫn thấy anh trù trừ, bèn bổ sung.

“Ừm, thế nói tại đây đi.”

“Em thích anh, từ năm cấp ba đã bắt đầu thích anh rồi, trước kia là do em sai, bây giờ em muốn quang minh chính đại theo đuổi tình yêu của em.”

“Quang minh chính đại?” Tư Thừa Nam nghiền ngẫm bốn chữ này, thế nào là quang minh chính đại? Không phải anh đã kết hôn rồi ư?

“Các anh sắp ly hôn…”

“Tôi không có ý định ly hôn, Tư Mẫn, tôi cũng không có dự định quay về quá khứ, tôi không phủ nhận ban đầu tôi và Giai Giai chỉ là ứng phó với thỏa thuận kết hôn của gia đình, nhưng hiện tại không phải thế.”

Tư Thừa Nam nói xong liền quay người rời đi, bị Thang Tư Mẫn gọi lại.

“Em biết các anh hiện tại đã có quan hệ thể xác, anh muốn chịu trách nhiệm với cô ta, anh luôn là một người có lòng gánh vác trách nhiệm, em biết cả. Thế nhưng Thừa Nam à, sau khi chia tay chúng ta chưa yêu lại ai khác, mặc dù hiện tại có sự xuất hiện của Tào Giai Giai, nhưng anh có thể xác định tình cảm anh dành cho cô ta là tình yêu ư? Anh có thể xác định anh đã không còn cảm giác gì với em ư? Dù cho giữa chừng đã xuất hiện nhiều chuyện như thế, nhưng anh có từng nghĩ đến chưa, rằng em vẫn mãi là người mà anh muốn?” Tư Thừa Nam không đáp lại, tiếp tục quay về ăn cơm, ăn xong lúc rời đi còn trò chuyện với Tống Tề một hồi lâu.

Những lời Thang Tư Mẫn nói làm anh tự hỏi rất lâu, giả thiết đặt ra không có ý nghĩa, may mắn duy nhất mà anh xác định được, đó là trời xanh có mắt, trời xui đất khiến để Tào Giai Giai đến bên cạnh anh, và đã có tiến triển với cô trong khoảng thời gian cuối này. Thang Tư Mẫn là người mà anh muốn sao? Quá khứ thì đúng, thậm chí là ban đầu kết hôn cùng Tào Giai Giai, thi thoảng anh cũng từng nảy sinh ra suy nghĩ này, nhưng hiện tại, đã không phải thế.

Anh không biết có thể giữ được cuộc hôn nhân này không, nhưng mà nhiều năm về sau này, dù cho không phải là Tào Giai Giai, thì Tư Thừa Nam cũng tưởng tượng không ra vợ anh sẽ là Thang Tư Mẫn, anh muốn bạn đời của mình như Tào Giai Giai, hơn nữa trên thế giới chỉ có duy nhất một Tào Giai Giai.

Thang Tư Mẫn bị ông chủ giữ lại, vì mối quan hệ với Tư Thừa Nam nên mối quan hệ cấp trên cấp dưới của Thang Tư Mẫn và ông chủ nhiều thêm một lớp tình nghĩa cá nhân, đêm nay nói chuyện cực kỳ nghiêm túc.

Thang Tư Mẫn hoảng hốt, cô lại nhớ đến bức ảnh hôm ấy Tư Thừa Nam thu hồi.

Bản thân cô ta cũng phải kinh ngạc khi có thể đọc được toàn bộ tin nhắn chỉ trong vài giây, nick name【nhóc lưu manh thèm chịch】, hình ảnh sắc dục mà đối phương gửi đến, Thang Tư Mẫn còn chưa kịp phóng đại xem chi tiết, nhưng cô biết bên kia hẳn là ảnh chụp selfie của Tào Giai Giai. Là dùng những thứ đó mê hoặc Tư Thừa Nam chứ gì?

Anh là đàn ông, có dục vọng bình thường, bị sự trẻ trung của một cô gái hấp dẫn, đó không gọi là tình yêu.

Thang Tư Mẫn nhớ về cuộc sống trước kia cùng Tư Thừa Nam, bọn họ không làm nhiều lắm, mọi lần đều dùng tư thế truyền thống, Tư Thừa Nam từng đề cập qua việc blowjob cho cô ta một lần, Thang Tư Mẫn tức giận và kích động lên như bị làm nhục, Tư Thừa Nam không còn nhắc lại nữa.

“Sự phản kháng của cô ấy đối với chuyện tình dục là có lý do.”

Đêm mà chuyện mẹ ngoại tình làm kẻ thứ ba nhà người khác ấy, ba tức giận quá độ, bọn họ gây gỗ nảy lửa, mẹ không màng sự trơ tráo mà kể về những trò chơi tình ái của bà ta cùng tình nhân lớn tuổi, dùng từ ngữ thô bỉ miêu tả tường tận hòng săn sóc cơn kích thích của chồng mình.

Thang Tư Mẫn thề sẽ không làm người phụ nữ như mẹ mình, mở hai chân ra làm cao trào cho tình yêu.

Cô ta không muốn biến thành người dâm phụ, nhưng cô ta không ngờ Tào Giai Giai lại dùng nhục dục móc đi người cô ta yêu.

Gậy ông đập lưng ông, cô ta cũng có thể.

Đúng vậy, cô ta đã dùng năm dài tháng rộng chứng mình tấm lòng thành của mình, vì anh mà biến thành dâm phụ, hưởng thụ khoái cảm cao trào, không gì không thể.

Tư Thừa Nam quyết định chờ Tào Giai Giai quay về sẽ trò chuyện với cô.

Anh quyết định thẳng thắn nói với cô, anh muốn tiếp tục khế ước hôn nhân này không chỉ là vì những cuộc làm tình hoàn hảo mà Tào Giai Giai đã mang lại, anh đã sớm tìm được người bạn đời hoàn mỹ, chỉ là đến bây giờ anh mới nhận ra, anh muốn chính thức hẹn hò yêu đương cùng Tào Giai Giai, giữa bọn họ chỉ thiếu mỗi quá trình này, có quá trình này rồi, Tào Giai Giai sẽ biết tình yêu của anh là thật.