Luyện chế Chấn Ma Đan khác với cách luyện Liệu Thương Đan vừa rồi, cho nên Trình Cung phải đứng bên cạnh theo dõi suốt, lúc Đông Phương Lung Linh làm sai vài chỗ hắn liền lên tiếng nhắc nhở ngay.
Đông Phương Linh Lung bị lỗi không lớn, thậm chí cũng không tính là sai lầm, chỉ có thể nói là không đủ tinh xảo chuẩn xác, chí ít là không đạt tới yêu cầu của Trình Cung. Tầm mắt và cảnh giới của Trình Cung ở đó, cái hắn yêu cầu cũng đương nhiên phải cao, có lúc thậm chí đích thân ra tay thị phạm cho Đông Phương Linh Lung xem.
Kỳ thật vô hình trung, cả hai đã làm được chuyện vô cùng hiếm có trong thế giới luyện đan, phần lớn những người khác luyện đan khi bị quấy rầy hoặc ảnh hưởng là sẽ rất nghiêm trọng, nhưng Trình Cung và Đông Phương Linh Lung trong quá trình luyện Chấn Ma Đan, thậm chí còn trực tiếp tiếp tay cho nhau. Điều này đòi hỏi cả hai phải hết sức quen thuộc, tin tưởng nhau mới được, ngoài ra cũng phần là do cảnh giới của Trình Cung đủ cao, nay sức mạnh đã đủ mạnh, khống chế như chơi mới được.
Nửa ngày trời mau chóng qua đi, Đông Phương Linh Lung cuối cùng đã hoàn thành giai đoạn đầu của việc luyện chế, Trình Cung cũng bắt đầu buông lỏng để nàng ta tự điều phối, nhiều lắm thì lên tiếng nhắc nhở một cái, lại vài canh giờ qua đi, Trình Cung ngay cả nhắc nhở cũng không cần nhắc nữa rồi.
Nhưng Trình Cung vẫn không rời đi, trực tiếp ngồi bên cạnh, bắt đầu tu luyện.
Khoản thời gian gần đây, Trình Cung tuy nâng cấp nhanh, nhưng đều là hoàn thành trong trận chiến, trong cuộc chiến đấu sinh tử, Trình Cung có lượng lớn đan dược, nguyên dịch, chuyển sinh đan và cả Hư Không Âm Dương đỉnh làm hậu thuẫn, luôn luôn có thể vận chuyển càn khôn, sức mạnh cũng có thể bạo trướng. Nhưng dù sao cũng chưa có cơ hội ngồi lại chỉnh đốn sức mạnh trong cơ thể, đối với bước thăng tiến tiếp theo, và cả việc khống chế sức mạnh đều có rất nhiều thiếu sót.
Nếu không có sự thấu hiểu triệt để đối với tình trạng của bản thân, vĩnh viễn khó lòng đạt đến trình độ cao được. Cho nên việc thấu hiểu bản thân, kỳ thật là chuyện bất cứ người ở cảnh giới nào cũng cần phải làm, nếu thật sự đạt tới độ cao nhất định, thậm chí bất kỳ lúc nào cũng sẽ phát hiện ra những ảnh hưởng do biến hóa nhỏ nhặt mang lại .
Sau khi có được sự đầu quân từ phía Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, Đan Thành lại lần nữa phát triển nhanh chóng, lượng người đã vượt quá trăm ngàn người, hơn nữa toàn bộ đều là những người có khả năng chiến đấu.
Thật sự muốn phân phối lại đám người này cũng không phải chuyện nhẹ nhàng gì cho cam, chỉ có điều những chi tiết nhỏ nhặt này Trình Cung cũng không buồn đi quản nữa, hắn hiếm có thời gian thanh nhàn liền ngồi tu luyện trong phòng thất luôn….
……. ………
Nam Cương Thần Giáo, đám đông trước Nam Cương thần miếu đông đảo vô cùng, bình thường cho dù là những trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo cũng không thể vào trong, lúc này cánh cửa Thần Miếu mở ra, mấy chục tên trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo quỳ ngay trước cửa, sức mạnh bên trong thần miếu khiến cho bọn họ sùng bái từ sâu trong tâm hồn tự phát.
- Bùng…..
Bỗng nhiên không gian bị chấn động, từ trong thần miếu có vài người bước ra, trong thần miếu cho dù là Nhân Anh Kỳ tồn tại cũng không được bay lượn, nếu không sẽ bị coi là xem thường thần linh.
Người đi trước nhất, hiển nhiên là tổng đốc của Tây Nam Ngũ Tĩnh Đoan Mộc Nhất Phong, người mà trong khoản thời gian trước ở Song Long Thành, tận tay giết chết đệ đệ của mình.
Lúc này trên cơ thể Đoan Mộc Nhất Phong, có một luồng sức mạnh thần thánh bao quanh.
Mà ba người đi theo sau lưng Đoan Mộc Nhất Phong, trên cơ thể đều toát lên sức mạnh Lục Địa Thần Tiên Nhân Anh Kỳ, cả ba người đều là Thái Thượng Trưởng Lão của Nam Cương Thần Miếu. Bình thường thay phiên công việc cũng chỉ có một vị Thái Thượng Trưởng Lão chủ trì những việc trong giáo, hơn nữa phải là gặp chuyện lớn mới kinh động đến Thái Thượng Trưởng Lão, chuyện nhỏ thì các Trưởng Lão cùng bàn bạc với nhau để giải quyết, nay cả ba người đều đồng loạt xuất hiện.
- BÙng!
Sau khi Đoan Mộc Nhất Phong dẫn theo ba vị Thái Thượng Trưởng Lão ra khỏi Thần miếu, cánh cửa thần miếu cũng nhanh chóng đóng lại, không ngờ trực tiếp biến mất luôn, cứ như hoàn toàn không tồn tại trong thời gian và không gian này vậy.
- Cung nghênh ba vị Thái Thượng Trưởng Lão.
Đám người Lưu Khôn, Lục Trưởng Lão lúc này mới khẽ đứng dậy, tiếp đó nhìn ba vị Thái Thượng trưởng lão, vội vàng xổ một tràng như núi.
- Hứ!
Sau khi bọn họ nói xong, Đoan Mộc Nhất Phong bỗng nhiên giận dữ hừ lên một tiếng, thoáng chốc sức mạnh hung hãn trực tiếp áp đảo xuống dưới, mấy chục tên trưởng lão Nam Cương Thần Giáo không ngờ bị luồng sức mạnh to lớn này áp đảo đến người nào người nấy trực tiếp rạp người hết xuống đất.
Có vài người muốn chống chọi, phản kháng, không ngờ cơ thể càng bị đè nén ụp cả xuống đất.
- Đoan Mộc Nhất Phong, ngươi muốn làm gì?
Lục trưởng lão tuổi đời không lớn, sức mạnh thì xếp ba hàng đầu trong số các vị trưởng lão, có được sức mạnh gần hai mươi rồng, thiên phú kinh người. Bình thường các Thái Thượng trưởng lão vẫn đối đãi khách khí với gã, bởi vì một khi gã đột phá rồi, ít nhất cũng phải là Nhân Anh Kỳ tầng bốn. Hơn nữa tuổi tác gã không tới bốn mươi, sau này tiền đồ rộng mở, lúc này bỗng nhiên bị Đoan Mộc Nhất Phong áp đảo, Lục trưởng lão là người điên tiết trước nhất.
Cho dù Đoan Mộc Nhất Phong trở thành Lục Địa Thần Tiên Nhân Anh Kỳ thì đã sao, gã cũng chẳng quan tâm, nếu không phải gã cố tình áp chế, thì gã cũng đã sớm trở thành Thái Thượng trưởng lão rồi.
- Bổn đốc có thể vào trong thần miếu chính là do ta được thần ân sủng, nay Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh- ba vị Thái thượng trưởng lão rời khỏi thần miếu cũng là để bổ trợ cho bổn đốc, bổn đốc hiện giờ không những là Thái Thượng trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, do giáo chủ bế quan luyện công, có được chỉ ý thần miếu thay mặt giáo chủ, bắt đầu từ bây giờ, tất cả những việc lớn nhỏ của Nam Cương Thần Giáo đều phải có sự đồng ý của ta, giờ các ngươi đã hiểu ta muốn làm gì rồi chứ?
Còn lý do gã đối xử với Lục trưởng lão như vậy, là do trước đây người Đoan Mộc Nhất Lâm phục dịch chính là Lục Trưởng lão, mà lúc đó để lấy người từ tay Lục trưởng lão này, gã đã gặp không ít khó khăn. Cuối cùng vẫn là gã mượn trợ lực từ Vũ Thân Vương, trực tiếp được giáo chủ hạ lệnh, lấy ra lượng lớn lợi ích mới có thể lấy được đệ đệ từ tay Lục trưởng lão này.
Do đó sức áp đảo trên người Lục trưởng lão mạnh hơn so với những người khác, đây cũng là một trong những nguyên do tại sao Lục trưởng lão lại bùng phát lên tiếng.
Vừa nghe Đoan Mộc Nhất Phong nói xong, mấy chục trưởng lão Nam Cương Thần Giáo bên dưới đều hít một hơi lạnh, khá nhiều người không thể tin vào tai mình.
- Bái kiến Thái thượng trưởng lão, bái kiến Đại diện giáo chủ.
Lúc này, người phản ứng lại trước hết chính là trưởng lão Lưu Khôn, có ba vị Thái thượng trưởng lão ở đây, hơn nữa còn là bước ra từ thần miếu, lời của Đoan Mộc Nhất Phong sao lại có giả được.
Những người khác vừa nghe, cũng lần lượt thức tỉnh, hùa nhau bái kiến Đoan Mộc Nhất Phong.
Tuy Lục trưởng lão tức giận, nhưng Đại giáo chủ (đại diện giáo chủ) thì không phải tầm thường, hơn nữa sức mạnh vừa rồi của Đoan Mộc Nhất Phong,đã vượt quá sức mạnh Lục Địa Thần Tiên Nhân Anh Kỳ, cho dù gã đột phá đến Nhân Anh Kỳ, cũng tự biết tuyệt đối gã không phải đối thủ của Đoan Mộc Nhất Phong. Trong lòng tức giận, nhưng cũng chỉ đành cúi đầu, người ở dưới trần nhà, không thể không cúi đầu.
Đoan Mộc Nhất Phong nhìn mấy mươi vị trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, trước kia những kẻ này đều tâm cao khí ngạo trước mặt gã, tỏ vẻ cao cao tại thượng, không ai bì nỗi, nay lại chỉ có nước quỳ nước chân mình thôi.
Đệ đệ, lúc này nếu đệ còn ở đây thì tốt biết bao, trong lòng Đoan Mộc Nhất Phong vô cùng sảng khoái.
- Bổn đốc nhận lệnh Vũ Thân Vương chấn giữ năm tỉnh Tây Nam, thay mặt giáo chủ chẳng qua là chuyện tạm thời, nếu bổn đốc đã là Thái thượng trưởng lão của thần giáo, thì cũng sẽ không can dự nhiều đến những việc nội bộ trong giáo, lần này sau khi xử lý việc bách niên yêu thú triều hoàn tất, sẽ trao trả toàn quyền lại cho các ngươi. Nhưng trước khi Bách niên yêu thú triều đến, trước khi giáo chủ xuất quan, nếu ai dám không phối hợp mệnh lệnh của bổn đốc, đừng trách bổn đốc không khách khí. Lục trưởng lão, ngươi làm việc bất lợi, giờ ta phạt ngươi đến Thánh đàn hầu hạ Thánh thú một năm.
- Ngươi
Lục trưởng lão vừa nghe cơ thể bất giác run rẫy, Thánh Đàn hầu hạ Thánh thú một năm, cho dù là Lục Địa Thần Tiên cũng phải bới ra lớp da, huống hồ việc của Man Thần Giáo nào có liên can đến mình, ai biết Trình Cung từ đâu có được lệnh bài Man Thần, ngay cả giáo chủ Thần Giáo cũng không dám động hắn, bản thân có thể làm được gì nào.
Lục trưởng lão đang muốn mở lời tranh luận, lại thấy Thái thượng trưởng lão Hồng Sư sau lưng Đoan Mộc Nhất Phong khẽ lắc đầu, tiếp đó trong đầu liền vang lên giọng nói của Hồng Sư.
- Người này che dấu rất kỹ, lại được thần miếu ban phước, giờ thực lực cũng chẳng thua kém sư tôn ngươi là bao, sư tôn ngươi đoán chắc gã sẽ làm khó làm dễ ngươi, ngàn vạn lần không được tranh luận với gã.
Lục trưởng lão vừa nghe, trong lòng thất kinh, sư tôn của mình đã là Nhân Anh Kỳ tầng chín, sắp đạt tới Nhân Anh Kỳ đỉnh phong tồn tại rồi, tu luyện hơn hai trăm năm, gã Đoan Mộc Nhất Phong này trước tới giờ chưa thấy có biểu hiện gì xuất sắc, sao lại…..
Nhưng Hồng Sư có quan hệ rất tốt với Sư tôn, lời y nói khẳng định là thật, Lục trưởng lão lúc này cũng bình tĩnh lại. Gã đây là cố ý làm vậy mà, nếu mình phản kháng hoặc cất lời mạo phạm, gã sẽ có cớ để giết chết mình, tên khốn xấu xa, không ngờ muốn lấy việc công trả tư thù, mượn cơ hội báo thù lại còn lấy ta ra làm uy cho ngươi.
- Thuộc hạ làm việc bất lợi, cam tâm chịu phạt, chỉ có điều tên Trình Cung kia không biết có được lệnh bài Man Thần từ đâu, ngay cả Giáo chủ Man Thần Giáo có quan hệ rất tốt với chúng ta vậy mà cũng không dám động đến hắn, thuộc hạ tin tưởng vào Thái thượng trưởng lão, tổng đốc năm tĩnh Tây Nam, Đại giáo chủ nhất định có thể đích thân giải quyết vấn đề này. À phải rồi, tin mới nhất truyền đến, tên Trình Cung kia đã đích thân giết chết Đại trưởng lão của Phong Vân Kiếm Tông là Phùng Lăng với cả Tam trưởng lão Bành Dũng, gã Phùng Lăng kia có được sự trợ giúp từ Âm Trường Khiếu (Âm Trường Túc), đã có được sức mạnh của Nhân Anh Kỳ tầng năm, thế mà vẫn bị giết như thường. Còn nữa, Thanh Xà Vương dẫn theo đội quân nàng ta tích lũy nhiều năm đến đầu quân Trình Cung, giờ Trình Cung như hổ mọc thêm cánh, nếu Thái Thượng lão nhân, Tổng đốc đại nhân Ngũ Tỉnh Tây Nam, Đại giáo chủ còn không động thủ thu thập hắn nữa, e rằng không những không hoàn thành giao phó của thiếu chủ, còn nuôi hổ làm họa, sau này có muốn báo thù cũng khó nữa!
Lục trưởng lão áp chế cơn giận trong lòng, không bùng phát, nhưng trong lòng vẫn không cam, trong mắt biểu hiện ra một tia chế giễu chọc tức.
Ngươi dùng chuyện này để hỏi tội ta, bản thân ngươi liệu có giải quyết được không. Bởi vì chuyện liên quan đến Trình Cung, Nam Cương Thần Giáo cũng thương thảo hết mấy lần rồi, dù gì Vũ Thân Vương cũng không phải giáo chủ, mà nay cục thế ở Nam Hoang lung lay không định, Trình Lão Gia Tử của Trình Gia hẳn đã tiếp cận Địa Anh tồn tại, hơn nữa gia tộc bọn họ ắt phải ẩn dấu một tồn tại cường đại, tình huống này ngay cả Nam Cương Thần Giáo cũng không muốn liều mình đối mặt chính diện với Trình Gia. Huống hồ thế lực luôn ủng hộ sau lưng Trình Cung vẫn chưa được tìm ra, mà ngay cả Nguyên Thủy Ma Tông cũng ba lần bốn lượt giúp đỡ hắn, cứ tiếp tục tình hình thế này nếu không có mâu thuẫn tuyệt đối nào, Nam Cương Thần Giáo cũng không muốn xung đột trực diện với hắn đâu.
Mà mượn lực Man Thần Giáo chính là nước cờ tốt nhất, hiển nhiên Vũ Thân Vương cũng đã nghĩ đến điều này, cho nên trong kế hoạch của gã, Đoan Mộc Nhất Phong, Hoàng đế và những người khác đều là để tạo áp lực, tuyệt chiêu thật sự chính là Phong Vân Kiếm Tông và Man Thần Giáo, nay Phùng Lăng và Bành Dũng của Phong Vân Kiếm Tông đã bị giết, Man Thần Giáo bên này bỗng nhiên vì lệnh bài mà không ra tay.
Đoan Mộc Nhất Phong đích thân giết chết đệ đệ của mình để lấy được sự tín nhiệm từ Hoàng đế, bảo vệ vị trí tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, điều này ai ai cũng biết rõ, mà tất cả những chuyện này đều do Trình Đại Thiếu Trình Cung, điều này mọi người cũng đều biết. Trong lòng Lục trưởng lão nén chừng cơn giận, bị Đoan Mộc Nhất Phong lấy việc công báo tư thù, gã cũng không cam chịu yếu thế.
- Hỗn xược, dám chế giễu bổn đốc.
Đoan Mộc Nhất Phong giơ tay liền chưởng một cái qua.