- Gần son thì đỏ gần mực thì đen, con người bình thường, ta thực sự gần mực thì đen rồi.
- Đừng nói mình như vậy, ta cảm giác ngươi rất có tiềm chất làm một tiểu bạch kiểm, thật sự là một hoàng hậu a.
- Con mẹ nó, coi chừng ta liều mạng với ngươi, không cho phép nói ta là hoàng hậu.
- Tốt, hoàng hậu.
Một Thiên Anh cường đại nắm giữ quy tắc Thiên Đạo, tùy ý ra tay liền trực tiếp diệt sát hai Địa Anh đỉnh phong. Rốt cục Lý Dật Phong cũng đã trầm tĩnh lại, hai người tùy ý trêu chọc nhau.
Bọn hắn đã nhẹ nhõm rồi, nhưng người khác lại không thể như vậy. Ba người Võ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử, Chu Dật Phàm lo lắng nhìn chung quanh Trình Cung. Đến bây giờ bọn hắn vẫn còn không phát hiện ra Thiên Anh kia ở đâu, ra tay như thế nào.
Thiên Anh nắm giữ quy tắc Thiên Đạo này cường đại đến mức khủng bố. Tại Cửu Châu này, bọn hắn mới thật sự là tồn tại khủng bố, có thể trấn áp một phương. Cho dù là bên trong tất cả các thế lực lớn, cũng đều là cấp bậc Thái thượng trưởng lão. Kinh người nhất là, người này giống như rất nghe lời Trình Cung. Đây mới là điều kinh khủng nhất, hiện tại bọn hắn không dám tùy tiện nói lời nào.
Vào lúc này, cho dù thông tri đến thế lực của từng người, khiến Thiên Anh chạy đến thì cũng đã muộn rồi, làm sao bây giờ?