Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1171: Đổ máu (1)



- Chúng ta đợi xem kịch vui a, chỉ là không biết Hạ Trung có thể đáp ứng hay không.

- Ta xem có lẽ sẽ đáp ứng a, làm như vậy đối với Hạ Trung cũng rất có lợi, bởi vì dù sao Mộ Thanh Thanh cũng là con gái Mộ gia Tộc trưởng, là thiên kim chi thân, hắn cũng không dám thật sự hạ tử thủ đối với nàng, nếu không rất dễ dàng khiến cho hai nhà tử thù. Hiện tại hẹn nhau mười chiêu định thắng bại, không cần phân ra sinh tử ngược lại so sánh thỏa đáng.

- Ân, hơn nữa Hạ Trung thân là Lục kiếp Bán Thần, điểm ấy tin tưởng vẫn có, vừa rồi hắn căn bản không nghĩ tới Mộ Thanh Thanh sẽ ra tay, cho nên mới không cẩn thận bị phá mất vũ kỹ mà thôi, đây còn không phải là toàn lực của hắn.

Nghe được lúc này Mộ Thanh Thanh vì Tần Phàm đối với Hạ Trung đưa ra mười chiêu ước hẹn, không khỏi đưa tới trận trận âm thanh bạo động cùng nghị luận nói. Một đôi con mắt nhìn xem trên bầu trời, vô luận đối với Mộ Thanh Thanh hay là nàng chịu xuất đầu vì Tần Phàm, tất cả mọi người đối với một hồi ước chiến này đều lộ ra thập phần có hứng thú. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Mười chiêu? Tốt! Tốt! Tốt! Thật sự là hậu sinh khả uý, ngươi một Ngũ kiếp Bán Thần lại dám nói muốn làm tổn thương Lục kiếp Bán Thần ta! Hạ Trung ta tựu tiếp ngươi mười chiêu, ngược lại muốn nhìn tuổi trẻ đệ nhất nhân Hoàng Hôn Thành ngươi có tư cách gì hung hăng càn quấy! Đừng nói là mười chiêu, coi như là hai mươi chiêu, ba mươi chiêu ngươi cũng không có khả năng làm bị thương ta!

Mà phía trên giữa không trung, nghe được Mộ Thanh Thanh cuồng vọng hướng mình đưa ra mười chiêu đánh thương mình, trong miệng Hạ Trung không khỏi nói liên tục ba chữ tốt, giận quá thành cười.

Cái này đã xem như một gã Ngũ kiếp Bán Thần xích lõa trắng trợn khiêu chiến đối với Lục kiếp Bán Thần, hắn phải bảo vệ uy nghiêm vô thượng của một Lục kiếp Bán Thần. Hơn nữa trên thực tế, hắn cũng biết Mộ Thanh Thanh thân phận bất đồng, hắn chưa chắc dám thật sự đánh thương nàng. Ước chiến như vậy đối với Hạ gia hắn và Mộ gia mà nói thích hợp hơn.

Theo lời đáp ứng của Hạ Trung, trận ước chiến này liền xem như chính thức định xuống, mà Tần Phàm ở phía sau Mộ Thanh Thanh khôi phục thương thế, nghe hai người nói chuyện như vậy thì trên mặt không khỏi lộ ra một vòng đắng chát.

Nói thực ra, để cho một nữ tử lần nữa vì mình xuất đầu như vậy, trong nội tâm Tần Phàm cũng có một ít không dễ chịu. Bất quá hắn cũng tinh tường giai đoạn hiện tại của mình, Hạ Trung hoàn toàn chính xác không phải hắn thực lực bây giờ có thể đối phó, đây cũng là sự tình không có cách nào, chỉ là trong nội tâm đem việc này âm thầm ghi nhớ, ngày sau nhất định phải hoàn lại ân tình như vậy.

Về phần Mộ Thanh Thanh có thể thắng hay không, trong nội tâm hắn cũng không có ngọn nguồn, dù sao Lục kiếp Bán Thần khủng bố hắn đã được chứng kiến, cái kia có thể nói tuyệt đối là so với Ngũ kiếp Bán Thần cao hơn một cấp độ, cơ hồ như là Võ Thánh cùng Bán Thần cường giả tầm đó, kém một đại cảnh giới như vậy.

Mà đồng thời, hắn cũng âm thầm chuẩn bị, nếu như Mộ Thanh Thanh thua, hắn cũng không thể ngồi chờ chết, ở lúc mấu chốt coi như là bạo lộ Kỳ Lân ma thân cũng sẽ không tiếc. Nhất định phải phá vòng vây chạy ra, mới có thể mưu đồ tương lai.

Một bên kia, thân ảnh của Mộ Thanh Thanh vào lúc đó rốt cục di động, áo trắng của nàng bồng bềnh, như là một vòng mây trắng thổi qua giữa không trung, nhẹ nhàng như gió, nhưng kiếm trong tay lại sóng xanh nhộn nhạo, tựa như ảo mộng.

Loong coong…

Thân ảnh xẹt qua bầu trời, mũi kiếm sắc bén tập hợp Nguyên Giới chi lực, kiếm thế kiếm ý tựa hồ là ở trong nháy mắt xuyên qua mảng lớn không gian, ở thời điểm mọi người còn chưa kịp phản ứng, nàng đã đi tới trước mặt Hạ Trung, mũi kiếm vừa chạm vào không khí, nhưng dĩ nhiên lại quỷ dị đưa đến trước ngực đối phương.

Ông!

Sóng xanh xẹt qua giữa không trung, như là hồ nước rung động tản ra. Cũng ngay thời điểm này, trên mặt Hạ Trung xuất hiện một vòng hờ hững chi sắc, sau đó thoải mái vung tay lên, một tầng Nguyên Giới phòng ngự chi thuẫn chắc chắn chắn ở trước người.

Kiếm kia tuy tới nhanh chóng, mang theo uy thế vô cùng, chỗ mũi kiếm cùng phòng ngự thuẫn kia giao kích, một cổ kình phong dữ dằn từ trong đó bộc phát ra. Làm cho không gian quanh mình đều khẽ chấn động vài cái, nhưng không có bất kỳ xu thế chặn đánh rách nát nào phát sinh.

Lúc này thực lực của Lục kiếp Bán Thần hiển lộ không bỏ sót, Nguyên Giới chi lực kia đã xảy ra biến chất, vô luận là dùng cho công kích hay là phòng ngự đều không giống.

Một kích không có hiệu quả, Mộ Thanh Thanh rất nhanh thu hồi trường kiếm, thân ảnh hướng về sau hơi lui một khoảng cách, trong tay sóng xanh chảy xuôi, như là kiếm trong tay có một đầu Trường Hà, thần sắc của nàng không biến, chỉ chuẩn bị lấy công kích tiếp theo.

- Chiêu thứ nhất!

Mà lúc này, Hạ Trung lạnh lùng liếc nhìn người phía trước, trong miệng trêu tức nói.

Mộ Thanh Thanh không có làm bất luận trả lời gì, hoặc là nói câu trả lời của nàng chỉ có trường kiếm trong tay, lúc này thân hình ở giữa không trung đột nhiên xoay người một cái, giống như là một đóa Bách Hợp xoay tròn, sáng lạn tách ra, mà kiếm quang thì ở trong hoa tâm đó bắn ra mà ra.

Đây cũng là đệ nhị chiêu.

Một chiêu này tấn mãnh, giống như Cuồng Long trong biển sâu, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp thì giống như hồng thủy lan tràn, không ngừng trùng kích về phía trước, phảng phất như có thể thanh trừ hết thảy trở ngại.

Oanh!

Đáng tiếc, vào lúc đó Hạ Trung chỉ là hai tay hợp lại, ở chỗ song chưởng của hắn giao hợp ngưng tụ ra một Nguyên Giới chi lực hình thành vòng xoáy cường đại, ngăn cản ở trước mặt của hắn, kiếm quang kia chỉ vừa bắn vào trong đó, liền hoàn toàn biến mất vô tung.

Rất dễ dàng Hạ Trung liền tránh khỏi hai chiêu của Mộ Thanh Thanh.

Từ bên trong hai chiêu này, Tần Phàm nhìn ra được, kiếm chiêu của Mộ Thanh Thanh này cùng Kỳ Tích Chi Kiếm Tần Thiên Hoành có chút tương tự, đều là một loại đại dung hợp chi pháp, cũng không phải đơn thuần dùng năng lượng của Nguyên Giới chi lực với tư cách công kích, mà là tập hợp kiếm thế kiếm kh, thậm chí Kiếm Ý Kiếm Vực ngưng trong một kiếm, uy lực của nó cường đại, thậm chí đã không thuộc về phạm trù vũ kỹ.

Nàng không phải là sử dụng vũ kỹ, nhưng mỗi khi ra một kiếm, còn hơn cả Bán Thần kỹ.

Loại kiếm pháp này, phải là ở kiếm đạo có lý giải sâu đậm mới có thể làm được, bởi vì thời điểm này kiếm ở trong tay của bọn hắn không còn là vũ khí, mà là một bộ phận thân thể thuộc về bọn hắn rồi.

Kiếm thứ ba!

Kiếm thứ tư!

Kiếm thứ năm!

Hai kiếm phía trước đều không có chỗ hiệu quả, kế tiếp thân hình của Mộ Thanh Thanh lần nữa ở trên bầu trời lật qua lật lại, dáng người yểu điệu, kiếm pháp hành vân lưu thủy, một kiếm hợp với một kiếm, liên tục đâm ra ba kiếm.

Đinh! Đinh! Đinh!

Sau ba kiếm, sắc mặt của Hạ Trung rốt cục hơi đổi, thân hình cấp tốc hướng về sau rút lui mười bước xa. Phòng ngự tráo ở trước mặt bọn họ, ở dưới ba kiếm này, dĩ nhiên là cơ hồ bị đánh bại, cái này làm cho lòng hắn cảm thấy có chút khiếp sợ.